古诗词

江陵三梦其一

元稹

平生每相梦,不省两相知。píng shēng měi xiāng mèng,bù shěng liǎng xiāng zhī。
况乃幽明隔,梦魂徒尔为。kuàng nǎi yōu míng gé,mèng hún tú ěr wèi。
情知梦无益,非梦见何期。qíng zhī mèng wú yì,fēi mèng jiàn hé qī。
今夕亦何夕,梦君相见时。jīn xī yì hé xī,mèng jūn xiāng jiàn shí。
依稀旧妆服,晻淡昔容仪。yī xī jiù zhuāng fú,àn dàn xī róng yí。
不道间生死,但言将别离。bù dào jiān shēng sǐ,dàn yán jiāng bié lí。
分张碎针线,襵叠故屏帏。fēn zhāng suì zhēn xiàn,zhě dié gù píng wéi。
抚稚再三嘱,泪珠千万垂。fǔ zhì zài sān zhǔ,lèi zhū qiān wàn chuí。
嘱云唯此女,自叹总无儿。zhǔ yún wéi cǐ nǚ,zì tàn zǒng wú ér。
尚念娇且騃,未禁寒与饥。shàng niàn jiāo qiě ái,wèi jìn hán yǔ jī。
君复不憘事,奉身犹脱遗。jūn fù bù xǐ shì,fèng shēn yóu tuō yí。
况有官缚束,安能长顾私。kuàng yǒu guān fù shù,ān néng zhǎng gù sī。
他人生间别,婢仆多谩欺。tā rén shēng jiān bié,bì pū duō mán qī。
君在或有托,出门当付谁。jūn zài huò yǒu tuō,chū mén dāng fù shuí。
言罢泣幽噎,我亦涕淋漓。yán bà qì yōu yē,wǒ yì tì lín lí。
惊悲忽然寤,坐卧若狂痴。jīng bēi hū rán wù,zuò wò ruò kuáng chī。
月影半床黑,虫声幽草移。yuè yǐng bàn chuáng hēi,chóng shēng yōu cǎo yí。
心魂生次第,觉梦久自疑。xīn hún shēng cì dì,jué mèng jiǔ zì yí。
寂默深想像,泪下如流澌。jì mò shēn xiǎng xiàng,lèi xià rú liú sī。
百年永已诀,一梦何太悲。bǎi nián yǒng yǐ jué,yī mèng hé tài bēi。
悲君所娇女,弃置不我随。bēi jūn suǒ jiāo nǚ,qì zhì bù wǒ suí。
长安远于日,山川云间之。zhǎng ān yuǎn yú rì,shān chuān yún jiān zhī。
纵我生羽翼,网罗生絷维。zòng wǒ shēng yǔ yì,wǎng luó shēng zhí wéi。
今宵泪零落,半为生别滋。jīn xiāo lèi líng luò,bàn wèi shēng bié zī。
感君下泉魄,动我临川思。gǎn jūn xià quán pò,dòng wǒ lín chuān sī。
一水不可越,黄泉况无涯。yī shuǐ bù kě yuè,huáng quán kuàng wú yá。
此怀何由极,此梦何由追。cǐ huái hé yóu jí,cǐ mèng hé yóu zhuī。
坐见天欲曙,江风吟树枝。zuò jiàn tiān yù shǔ,jiāng fēng yín shù zhī。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

表夏十首其二

元稹

红丝散芳树,旋转光风急。hóng sī sàn fāng shù,xuán zhuǎn guāng fēng jí。
烟泛被笼香,露浓妆面湿。yān fàn bèi lóng xiāng,lù nóng zhuāng miàn shī。
佳人不在此,恨望阶前立。jiā rén bù zài cǐ,hèn wàng jiē qián lì。
忽厌夏景长,今春行已及。hū yàn xià jǐng zhǎng,jīn chūn xíng yǐ jí。

表夏十首其二

元稹

百舌渐吞声,黄莺正娇小。bǎi shé jiàn tūn shēng,huáng yīng zhèng jiāo xiǎo。
云鸿方警夜,笼鸡已鸣晓。yún hóng fāng jǐng yè,lóng jī yǐ míng xiǎo。
当时客自适,运去谁能矫。dāng shí kè zì shì,yùn qù shuí néng jiǎo。
莫厌夏虫多,蜩螗定相扰。mò yàn xià chóng duō,tiáo táng dìng xiāng rǎo。

表夏十首其二

元稹

翩翩帘外燕,戢戢巢内雏。piān piān lián wài yàn,jí jí cháo nèi chú。
啖食筋力尽,毛衣成紫襦。dàn shí jīn lì jǐn,máo yī chéng zǐ rú。
朝来各飞去,雄雌梁上呼。cháo lái gè fēi qù,xióng cí liáng shàng hū。
养子将备老,恶儿那胜无。yǎng zi jiāng bèi lǎo,è ér nà shèng wú。

表夏十首其二

元稹

西山夏雪消,江势东南泻。xī shān xià xuě xiāo,jiāng shì dōng nán xiè。
风波高若天,滟滪低于马。fēng bō gāo ruò tiān,yàn yù dī yú mǎ。
正被黄牛旋,难期白帝下。zhèng bèi huáng niú xuán,nán qī bái dì xià。
我在平地行,翻忧济川者。wǒ zài píng dì xíng,fān yōu jì chuān zhě。

表夏十首其二

元稹

灵均死波后,是节常浴兰。líng jūn sǐ bō hòu,shì jié cháng yù lán。
彩缕碧筠粽,香粳白玉团。cǎi lǚ bì yún zòng,xiāng jīng bái yù tuán。
逝者良自苦,今人反为欢。shì zhě liáng zì kǔ,jīn rén fǎn wèi huān。
哀哉徇名士,没命求所难。āi zāi xùn míng shì,méi mìng qiú suǒ nán。

解秋十首

元稹

清晨颒寒水,动摇襟袖轻。qīng chén huì hán shuǐ,dòng yáo jīn xiù qīng。
翳翳林上叶,不知秋暗生。yì yì lín shàng yè,bù zhī qiū àn shēng。
回悲镜中发,华白三四茎。huí bēi jìng zhōng fā,huá bái sān sì jīng。
岂无满头黑,念此衰已萌。qǐ wú mǎn tóu hēi,niàn cǐ shuāi yǐ méng。

解秋十首

元稹

微霜才结露,翔鸠初变鹰。wēi shuāng cái jié lù,xiáng jiū chū biàn yīng。
无乃天地意,使之行小惩。wú nǎi tiān dì yì,shǐ zhī xíng xiǎo chéng。
鸱鸮诚可恶,蔽日有高鹏。chī xiāo chéng kě è,bì rì yǒu gāo péng。
舍大以擒细,我心终不能。shě dà yǐ qín xì,wǒ xīn zhōng bù néng。

解秋十首

元稹

往岁学仙侣,各在无何乡。wǎng suì xué xiān lǚ,gè zài wú hé xiāng。
同时骛名者,次第鹓鹭行。tóng shí wù míng zhě,cì dì yuān lù xíng。
而我两不遂,三十鬓添霜。ér wǒ liǎng bù suì,sān shí bìn tiān shuāng。
日暮江上立,蝉鸣枫树黄。rì mù jiāng shàng lì,chán míng fēng shù huáng。

解秋十首

元稹

后伏火犹在,先秋蝉已多。hòu fú huǒ yóu zài,xiān qiū chán yǐ duō。
云色日夜白,骄阳能几何。yún sè rì yè bái,jiāo yáng néng jǐ hé。
壤隙漏江海,丝微成网罗。rǎng xì lòu jiāng hǎi,sī wēi chéng wǎng luó。
勿言时不至,但恐岁蹉跎。wù yán shí bù zhì,dàn kǒng suì cuō tuó。

解秋十首

元稹

新月才到地,轻河如泛云。xīn yuè cái dào dì,qīng hé rú fàn yún。
萤飞高下火,树影参差文。yíng fēi gāo xià huǒ,shù yǐng cān chà wén。
露簟有微润,清香时暗焚。lù diàn yǒu wēi rùn,qīng xiāng shí àn fén。
夜闲心寂默,洞庭无垢氛。yè xián xīn jì mò,dòng tíng wú gòu fēn。

解秋十首

元稹

霁丽床前影,飘萧帘外竹。jì lì chuáng qián yǐng,piāo xiāo lián wài zhú。
簟凉朝睡重,梦觉茶香熟。diàn liáng cháo shuì zhòng,mèng jué chá xiāng shú。
亲烹园内葵,凭买家家曲。qīn pēng yuán nèi kuí,píng mǎi jiā jiā qū。
酿酒并毓蔬,人来有棋局。niàng jiǔ bìng yù shū,rén lái yǒu qí jú。

解秋十首

元稹

寒竹秋雨重,凌霄晚花落。hán zhú qiū yǔ zhòng,líng xiāo wǎn huā luò。
低回翠玉梢,散乱栀黄萼。dī huí cuì yù shāo,sàn luàn zhī huáng è。
颜色有殊异,风霜无好恶。yán sè yǒu shū yì,fēng shuāng wú hǎo è。
年年百草芳,毕意同萧索。nián nián bǎi cǎo fāng,bì yì tóng xiāo suǒ。

解秋十首

元稹

春非我独春,秋非我独秋。chūn fēi wǒ dú chūn,qiū fēi wǒ dú qiū。
岂念百草死,但念霜满头。qǐ niàn bǎi cǎo sǐ,dàn niàn shuāng mǎn tóu。
头白古所同,胡为坐烦忧。tóu bái gǔ suǒ tóng,hú wèi zuò fán yōu。
茫茫百年内,处身良未休。máng máng bǎi nián nèi,chù shēn liáng wèi xiū。

解秋十首

元稹

西风冷衾簟,展转布华茵。xī fēng lěng qīn diàn,zhǎn zhuǎn bù huá yīn。
来者承玉体,去者流芳尘。lái zhě chéng yù tǐ,qù zhě liú fāng chén。
适意丑为好,及时疏亦亲。shì yì chǒu wèi hǎo,jí shí shū yì qīn。
衰周仲尼出,无乃为妖人。shuāi zhōu zhòng ní chū,wú nǎi wèi yāo rén。

解秋十首

元稹

漠漠江面烧,微微枫树烟。mò mò jiāng miàn shāo,wēi wēi fēng shù yān。
今日复今夕,秋怀方浩然。jīn rì fù jīn xī,qiū huái fāng hào rán。
况我头上发,衰白不待年。kuàng wǒ tóu shàng fā,shuāi bái bù dài nián。
我怀有时极,此意何由诠。wǒ huái yǒu shí jí,cǐ yì hé yóu quán。