古诗词

望云骓马歌

元稹

忆昔先皇幸蜀时,八马入谷七马疲。yì xī xiān huáng xìng shǔ shí,bā mǎ rù gǔ qī mǎ pí。
肉绽筋挛四蹄脱,七马死尽无马骑。ròu zhàn jīn luán sì tí tuō,qī mǎ sǐ jǐn wú mǎ qí。
天子蒙尘天雨泣,巉岩道路淋漓湿。tiān zi méng chén tiān yǔ qì,chán yán dào lù lín lí shī。
峥嵘白草眇难期,謥洞黄泉安可入。zhēng róng bái cǎo miǎo nán qī,còng dòng huáng quán ān kě rù。
朱泚围兵抽未尽,怀光寇骑追行及。zhū cǐ wéi bīng chōu wèi jǐn,huái guāng kòu qí zhuī xíng jí。
嫔娥相顾倚树啼,鹓鹭无声仰天立。pín é xiāng gù yǐ shù tí,yuān lù wú shēng yǎng tiān lì。
圉人初进望云骓,彩色憔悴众马欺。yǔ rén chū jìn wàng yún zhuī,cǎi sè qiáo cuì zhòng mǎ qī。
上前喷吼如有意,耳尖卓立节踠奇。shàng qián pēn hǒu rú yǒu yì,ěr jiān zhuó lì jié wǎn qí。
君王试遣回胸臆,撮骨锯牙骈两肋。jūn wáng shì qiǎn huí xiōng yì,cuō gǔ jù yá pián liǎng lē。
蹄悬四局脑颗方,胯耸三山尾株直。tí xuán sì jú nǎo kē fāng,kuà sǒng sān shān wěi zhū zhí。
圉人畏诮仍相惑,此马无良空有力。yǔ rén wèi qiào réng xiāng huò,cǐ mǎ wú liáng kōng yǒu lì。
频频啮掣辔难施,往往跳趫鞍不得。pín pín niè chè pèi nán shī,wǎng wǎng tiào qiáo ān bù dé。
色沮声悲仰天诉,天不遣言君未识。sè jǔ shēng bēi yǎng tiān sù,tiān bù qiǎn yán jūn wèi shí。
亚身受取白玉羁,开口衔将紫金勒。yà shēn shòu qǔ bái yù jī,kāi kǒu xián jiāng zǐ jīn lēi。
君王自此方敢骑,似遇良臣久悽恻。jūn wáng zì cǐ fāng gǎn qí,shì yù liáng chén jiǔ qī cè。
龙腾鱼鳖啅然惊,骥朌驴骡少颜色。lóng téng yú biē zhuó rán jīng,jì fén lǘ luó shǎo yán sè。
七圣心迷运方厄,五丁力尽路犹窄。qī shèng xīn mí yùn fāng è,wǔ dīng lì jǐn lù yóu zhǎi。
橐它山上斧刃堆,望秦岭下锥头石。tuó tā shān shàng fǔ rèn duī,wàng qín lǐng xià zhuī tóu shí。
五六百里真符县,八十四盘青山驿。wǔ liù bǎi lǐ zhēn fú xiàn,bā shí sì pán qīng shān yì。
掣开流电有辉光,突过浮云无朕迹。chè kāi liú diàn yǒu huī guāng,tū guò fú yún wú zhèn jì。
地平险尽施黄屋,九九属车十二纛。dì píng xiǎn jǐn shī huáng wū,jiǔ jiǔ shǔ chē shí èr dào。
齐映前导引骓头,严震迎号抱骓足。qí yìng qián dǎo yǐn zhuī tóu,yán zhèn yíng hào bào zhuī zú。
路傍垂白天宝民,望骓礼拜见骓哭。lù bàng chuí bái tiān bǎo mín,wàng zhuī lǐ bài jiàn zhuī kū。
皆言玄宗当时无此马,不免骑骡来幸蜀。jiē yán xuán zōng dāng shí wú cǐ mǎ,bù miǎn qí luó lái xìng shǔ。
雄雄猛将李令公,收城杀贼豺狼空。xióng xióng měng jiāng lǐ lìng gōng,shōu chéng shā zéi chái láng kōng。
天旋地转日再中,天子却坐明光宫。tiān xuán dì zhuǎn rì zài zhōng,tiān zi què zuò míng guāng gōng。
朝廷无事忘征战,校猎朝回暮毬宴。cháo tíng wú shì wàng zhēng zhàn,xiào liè cháo huí mù qiú yàn。
御马齐登拟用槽,君王自试宣徽殿。yù mǎ qí dēng nǐ yòng cáo,jūn wáng zì shì xuān huī diàn。
圉人还进望云骓,性强步阔无方便。yǔ rén hái jìn wàng yún zhuī,xìng qiáng bù kuò wú fāng biàn。
分騣摆杖头太高,擘肘回头项难转。fēn zōng bǎi zhàng tóu tài gāo,bāi zhǒu huí tóu xiàng nán zhuǎn。
人人共恶难回跋,潜遣飞龙减刍秣。rén rén gòng è nán huí bá,qián qiǎn fēi lóng jiǎn chú mò。
银鞍绣韂不复施,空尽天年御槽活。yín ān xiù chàn bù fù shī,kōng jǐn tiān nián yù cáo huó。
当时邹谚已有言,莫倚功高浪开阔。dāng shí zōu yàn yǐ yǒu yán,mò yǐ gōng gāo làng kāi kuò。
登山纵似望云骓,平地须饶红叱拨。dēng shān zòng shì wàng yún zhuī,píng dì xū ráo hóng chì bō。
长安三月花垂草,果下翩翩紫骝好。zhǎng ān sān yuè huā chuí cǎo,guǒ xià piān piān zǐ liú hǎo。
千官暖热李令闲,百马生狞望云老。qiān guān nuǎn rè lǐ lìng xián,bǎi mǎ shēng níng wàng yún lǎo。
望云骓,尔之种类世世奇。wàng yún zhuī,ěr zhī zhǒng lèi shì shì qí。
当时项王乘尔祖,分配英豪称霸主。dāng shí xiàng wáng chéng ěr zǔ,fēn pèi yīng háo chēng bà zhǔ。
尔身今日逢圣人,从幸巴渝归入秦。ěr shēn jīn rì féng shèng rén,cóng xìng bā yú guī rù qín。
功成事遂身退天之道,何必随群逐队到死蹋红尘。gōng chéng shì suì shēn tuì tiān zhī dào,hé bì suí qún zhú duì dào sǐ tà hóng chén。
望云骓,用与不用各有时,尔勿悲。wàng yún zhuī,yòng yǔ bù yòng gè yǒu shí,ěr wù bēi。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

梦成之

元稹

烛暗船风独梦惊,梦君频问向南行。zhú àn chuán fēng dú mèng jīng,mèng jūn pín wèn xiàng nán xíng。
觉来不语到明坐,一夜洞庭湖水声。jué lái bù yǔ dào míng zuò,yī yè dòng tíng hú shuǐ shēng。

哭小女降真

元稹

雨点轻沤风复惊,偶来何事去何情。yǔ diǎn qīng ōu fēng fù jīng,ǒu lái hé shì qù hé qíng。
浮生未到无生地,暂到人间又一生。fú shēng wèi dào wú shēng dì,zàn dào rén jiān yòu yī shēng。

哭女樊

元稹

秋天净绿月分明,何事巴猿不剩鸣。qiū tiān jìng lǜ yuè fēn míng,hé shì bā yuán bù shèng míng。
应是一声肠断去,不容啼到第三声。yīng shì yī shēng cháng duàn qù,bù róng tí dào dì sān shēng。

哭子十首

元稹

维鹈受刺因吾过,得马生灾念尔冤。wéi tí shòu cì yīn wú guò,dé mǎ shēng zāi niàn ěr yuān。
独在中庭倚闲树,乱蝉嘶噪欲黄昏。dú zài zhōng tíng yǐ xián shù,luàn chán sī zào yù huáng hūn。

哭子十首

元稹

才能辨别东西位,未解分明管带身。cái néng biàn bié dōng xī wèi,wèi jiě fēn míng guǎn dài shēn。
自食自眠犹未得,九重泉路托何人。zì shí zì mián yóu wèi dé,jiǔ zhòng quán lù tuō hé rén。

哭子十首

元稹

尔母溺情连夜哭,我身因事有时悲。ěr mǔ nì qíng lián yè kū,wǒ shēn yīn shì yǒu shí bēi。
钟声欲绝东方动,便是寻常上学时。zhōng shēng yù jué dōng fāng dòng,biàn shì xún cháng shàng xué shí。

哭子十首

元稹

莲花上品生真界,兜率天中离世途。lián huā shàng pǐn shēng zhēn jiè,dōu lǜ tiān zhōng lí shì tú。
彼此业缘多障碍,不知还得见儿无。bǐ cǐ yè yuán duō zhàng ài,bù zhī hái dé jiàn ér wú。

哭子十首

元稹

节量梨栗愁生疾,教示诗书望早成。jié liàng lí lì chóu shēng jí,jiào shì shī shū wàng zǎo chéng。
鞭扑校多怜校少,又缘遗恨哭三声。biān pū xiào duō lián xiào shǎo,yòu yuán yí hèn kū sān shēng。

哭子十首

元稹

深嗟尔更无兄弟,自叹予应绝子孙。shēn jiē ěr gèng wú xiōng dì,zì tàn yǔ yīng jué zi sūn。
寂寞讲堂基址在,何人车马入高门。jì mò jiǎng táng jī zhǐ zài,hé rén chē mǎ rù gāo mén。

哭子十首

元稹

往年鬓已同潘岳,垂老年教作邓攸。wǎng nián bìn yǐ tóng pān yuè,chuí lǎo nián jiào zuò dèng yōu。
烦恼数中除一事,自兹无复子孙忧。fán nǎo shù zhōng chú yī shì,zì zī wú fù zi sūn yōu。

哭子十首

元稹

长年苦境知何限,岂得因儿独丧明。zhǎng nián kǔ jìng zhī hé xiàn,qǐ dé yīn ér dú sàng míng。
消遣又来缘尔母,夜深和泪有经声。xiāo qiǎn yòu lái yuán ěr mǔ,yè shēn hé lèi yǒu jīng shēng。

哭子十首

元稹

乌生八子今无七,猿叫三声月正孤。wū shēng bā zi jīn wú qī,yuán jiào sān shēng yuè zhèng gū。
寂寞空堂天欲曙,拂帘双燕引新雏。jì mò kōng táng tiān yù shǔ,fú lián shuāng yàn yǐn xīn chú。

哭子十首

元稹

频频子落长江水,夜夜巢边旧处栖。pín pín zi luò zhǎng jiāng shuǐ,yè yè cháo biān jiù chù qī。
若是愁肠终不断,一年添得一声啼。ruò shì chóu cháng zhōng bù duàn,yī nián tiān dé yī shēng tí。

妻满月日相唁

元稹

十月辛勤一月悲,今朝相见泪淋漓。shí yuè xīn qín yī yuè bēi,jīn cháo xiāng jiàn lèi lín lí。
狂风落尽莫惆怅,犹胜因花压折枝。kuáng fēng luò jǐn mò chóu chàng,yóu shèng yīn huā yā zhé zhī。

杏园

元稹

浩浩长安车马尘,狂风吹送每年春。hào hào zhǎng ān chē mǎ chén,kuáng fēng chuī sòng měi nián chūn。
门前本是虚空界,何事栽花误世人。mén qián běn shì xū kōng jiè,hé shì zāi huā wù shì rén。