古诗词

紫踯躅

元稹

紫踯躅,灭紫拢裙倚山腹。zǐ zhí zhú,miè zǐ lǒng qún yǐ shān fù。
文君新寡乍归来,羞怨春风不能哭。wén jūn xīn guǎ zhà guī lái,xiū yuàn chūn fēng bù néng kū。
我从相识便相怜,但是花丛不回目。wǒ cóng xiāng shí biàn xiāng lián,dàn shì huā cóng bù huí mù。
去年春别湘水头,今年夏见青山曲。qù nián chūn bié xiāng shuǐ tóu,jīn nián xià jiàn qīng shān qū。
迢迢远在青山上,山高水阔难容足。tiáo tiáo yuǎn zài qīng shān shàng,shān gāo shuǐ kuò nán róng zú。
愿为朝日早相暾,愿作轻风暗相触。yuàn wèi cháo rì zǎo xiāng tūn,yuàn zuò qīng fēng àn xiāng chù。
尔踯躅,我向通州尔幽独。ěr zhí zhú,wǒ xiàng tōng zhōu ěr yōu dú。
可怜今夜宿青山,何年却向青山宿。kě lián jīn yè sù qīng shān,hé nián què xiàng qīng shān sù。
山花渐暗月渐明,月照空山满山绿。shān huā jiàn àn yuè jiàn míng,yuè zhào kōng shān mǎn shān lǜ。
山空月午夜无人,何处知我颜如玉。shān kōng yuè wǔ yè wú rén,hé chù zhī wǒ yán rú yù。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

寻西明寺僧不在

元稹

春来日日到西林,飞锡经行不可寻。chūn lái rì rì dào xī lín,fēi xī jīng xíng bù kě xún。
莲池旧是无波水,莫逐狂风起浪心。lián chí jiù shì wú bō shuǐ,mò zhú kuáng fēng qǐ làng xīn。

与吴侍御春游

元稹

苍龙阙下陪骢马,紫阁峰头见白云。cāng lóng quē xià péi cōng mǎ,zǐ gé fēng tóu jiàn bái yún。
满眼流光随日度,今朝花落更纷纷。mǎn yǎn liú guāng suí rì dù,jīn cháo huā luò gèng fēn fēn。

晚春

元稹

昼静帘疏燕语频,双双斗雀动阶尘。zhòu jìng lián shū yàn yǔ pín,shuāng shuāng dòu què dòng jiē chén。
柴扉日暮随风掩,落尽闲花不见人。chái fēi rì mù suí fēng yǎn,luò jǐn xián huā bù jiàn rén。

先醉

元稹

今日樽前败饮名,三杯未尽不能倾。jīn rì zūn qián bài yǐn míng,sān bēi wèi jǐn bù néng qīng。
怪来花下长先醉,半是春风荡酒情。guài lái huā xià zhǎng xiān zuì,bàn shì chūn fēng dàng jiǔ qíng。

独醉

元稹

一树芳菲也当春,漫随车马拥行尘。yī shù fāng fēi yě dāng chūn,màn suí chē mǎ yōng xíng chén。
桃花解笑莺能语,自醉自眠那藉人。táo huā jiě xiào yīng néng yǔ,zì zuì zì mián nà jí rén。

宿醉

元稹

风引春心不自由,等闲冲席饮多筹。fēng yǐn chūn xīn bù zì yóu,děng xián chōng xí yǐn duō chóu。
朝来始向花前觉,度却醒时一夜愁。cháo lái shǐ xiàng huā qián jué,dù què xǐng shí yī yè chóu。

惧醉

元稹

闻道秋来怯夜寒,不辞泥水为杯盘。wén dào qiū lái qiè yè hán,bù cí ní shuǐ wèi bēi pán。
殷勤惧醉有深意,愁到醒时灯火阑。yīn qín jù zuì yǒu shēn yì,chóu dào xǐng shí dēng huǒ lán。

羡醉

元稹

绮陌高楼竞醉眠,共期憔悴不相怜。qǐ mò gāo lóu jìng zuì mián,gòng qī qiáo cuì bù xiāng lián。
也应自有寻春日,虚度而今正少年。yě yīng zì yǒu xún chūn rì,xū dù ér jīn zhèng shǎo nián。

忆醉

元稹

自叹旅人行意速,每嫌杯酒缓归期。zì tàn lǚ rén xíng yì sù,měi xián bēi jiǔ huǎn guī qī。
今朝偏遇醒时别,泪落风前忆醉时。jīn cháo piān yù xǐng shí bié,lèi luò fēng qián yì zuì shí。

病醉

元稹

醉伴见侬因病酒,道侬无酒不相窥。zuì bàn jiàn nóng yīn bìng jiǔ,dào nóng wú jiǔ bù xiāng kuī。
那知下药还沽底,人去人来剩一卮。nà zhī xià yào hái gū dǐ,rén qù rén lái shèng yī zhī。

拟醉

元稹

九月闲宵初向火,一尊清酒始行杯。jiǔ yuè xián xiāo chū xiàng huǒ,yī zūn qīng jiǔ shǐ xíng bēi。
怜君城外遥相忆,冒雨冲泥黑地来。lián jūn chéng wài yáo xiāng yì,mào yǔ chōng ní hēi dì lái。

劝醉

元稹

窦家能酿销愁酒,但是愁人便与销。dòu jiā néng niàng xiāo chóu jiǔ,dàn shì chóu rén biàn yǔ xiāo。
愿我共君俱寂寞,只应连夜复连朝。yuàn wǒ gòng jūn jù jì mò,zhǐ yīng lián yè fù lián cháo。

任醉

元稹

本怕酒醒浑不饮,因君相劝觉情来。běn pà jiǔ xǐng hún bù yǐn,yīn jūn xiāng quàn jué qíng lái。
殷勤满酌从听醉,乍可欲醒还一杯。yīn qín mǎn zhuó cóng tīng zuì,zhà kě yù xǐng hái yī bēi。

同醉

元稹

柏树台中推事人,杏花坛上鍊形真。bǎi shù tái zhōng tuī shì rén,xìng huā tán shàng liàn xíng zhēn。
心源一种闲如水,同醉樱桃林下春。xīn yuán yī zhǒng xián rú shuǐ,tóng zuì yīng táo lín xià chūn。

狂醉

元稹

一自柏台为御史,二年辜负两京春。yī zì bǎi tái wèi yù shǐ,èr nián gū fù liǎng jīng chūn。
岘亭今日颠狂醉,舞引红娘乱打人。xiàn tíng jīn rì diān kuáng zuì,wǔ yǐn hóng niáng luàn dǎ rén。