古诗词

琵琶歌

元稹

琵琶宫调八十一,旋宫三调弹不出。pí pá gōng diào bā shí yī,xuán gōng sān diào dàn bù chū。
玄宗偏许贺怀智,段师此艺还相匹。xuán zōng piān xǔ hè huái zhì,duàn shī cǐ yì hái xiāng pǐ。
自后流传指拨衰,昆仑善才徒尔为。zì hòu liú chuán zhǐ bō shuāi,kūn lún shàn cái tú ěr wèi。
澒声少得似雷吼,缠弦不敢弹羊皮。hòng shēng shǎo dé shì léi hǒu,chán xián bù gǎn dàn yáng pí。
人间奇事会相续,但有卞和无有玉。rén jiān qí shì huì xiāng xù,dàn yǒu biàn hé wú yǒu yù。
段师弟子数十人,李家管儿称上足。duàn shī dì zi shù shí rén,lǐ jiā guǎn ér chēng shàng zú。
管儿不作供奉儿,抛在东都双鬓丝。guǎn ér bù zuò gōng fèng ér,pāo zài dōng dōu shuāng bìn sī。
逢人便请送杯盏,著尽工夫人不知。féng rén biàn qǐng sòng bēi zhǎn,zhù jǐn gōng fū rén bù zhī。
李家兄弟皆爱酒,我是酒徒为密友。lǐ jiā xiōng dì jiē ài jiǔ,wǒ shì jiǔ tú wèi mì yǒu。
著作曾邀连夜宿,中碾春溪华新绿。zhù zuò céng yāo lián yè sù,zhōng niǎn chūn xī huá xīn lǜ。
平明船载管儿行,尽日听弹无限曲。píng míng chuán zài guǎn ér xíng,jǐn rì tīng dàn wú xiàn qū。
曲名无限知者鲜,霓裳羽衣偏宛转。qū míng wú xiàn zhī zhě xiān,ní shang yǔ yī piān wǎn zhuǎn。
凉州大遍最豪嘈,六幺散序多笼撚。liáng zhōu dà biàn zuì háo cáo,liù yāo sàn xù duō lóng niǎn。
我闻此曲深赏奇,赏著奇处惊管儿。wǒ wén cǐ qū shēn shǎng qí,shǎng zhù qí chù jīng guǎn ér。
管儿为我双泪垂,自弹此曲长自悲。guǎn ér wèi wǒ shuāng lèi chuí,zì dàn cǐ qū zhǎng zì bēi。
泪垂捍拨朱弦湿,冰泉呜咽流莺涩。lèi chuí hàn bō zhū xián shī,bīng quán wū yàn liú yīng sè。
因兹弹作雨霖铃,风雨萧条鬼神泣。yīn zī dàn zuò yǔ lín líng,fēng yǔ xiāo tiáo guǐ shén qì。
一弹既罢又一弹,珠幢夜静风珊珊。yī dàn jì bà yòu yī dàn,zhū chuáng yè jìng fēng shān shān。
低回慢弄关山思,坐对燕然秋月寒。dī huí màn nòng guān shān sī,zuò duì yàn rán qiū yuè hán。
月寒一声深殿磬,骤弹曲破音繁并。yuè hán yī shēng shēn diàn qìng,zhòu dàn qū pò yīn fán bìng。
百万金铃旋玉盘,醉客满船皆暂醒。bǎi wàn jīn líng xuán yù pán,zuì kè mǎn chuán jiē zàn xǐng。
自兹听后六七年,管儿在洛我朝天。zì zī tīng hòu liù qī nián,guǎn ér zài luò wǒ cháo tiān。
游想慈恩杏园里,梦寐仁风花树前。yóu xiǎng cí ēn xìng yuán lǐ,mèng mèi rén fēng huā shù qián。
去年御史留东台,公私蹙促颜不开。qù nián yù shǐ liú dōng tái,gōng sī cù cù yán bù kāi。
今春制狱正撩乱,昼夜推囚心似灰。jīn chūn zhì yù zhèng liāo luàn,zhòu yè tuī qiú xīn shì huī。
暂辍归时寻著作,著作南园花坼萼。zàn chuò guī shí xún zhù zuò,zhù zuò nán yuán huā chè è。
胭脂耀眼桃正红,雪片满溪梅已落。yān zhī yào yǎn táo zhèng hóng,xuě piàn mǎn xī méi yǐ luò。
是夕青春值三五,花枝向月云含吐。shì xī qīng chūn zhí sān wǔ,huā zhī xiàng yuè yún hán tǔ。
著作施樽命管儿,管儿久别今方睹。zhù zuò shī zūn mìng guǎn ér,guǎn ér jiǔ bié jīn fāng dǔ。
管儿还为弹六幺,六幺依旧声迢迢。guǎn ér hái wèi dàn liù yāo,liù yāo yī jiù shēng tiáo tiáo。
猿鸣雪岫来三峡,鹤唳晴空闻九霄。yuán míng xuě xiù lái sān xiá,hè lì qíng kōng wén jiǔ xiāo。
逡巡弹得六幺彻,霜刀破竹无残节。qūn xún dàn dé liù yāo chè,shuāng dāo pò zhú wú cán jié。
幽关鸦轧胡雁悲,断弦砉騞层冰裂。yōu guān yā yà hú yàn bēi,duàn xián huò huō céng bīng liè。
我为含悽叹奇绝,许作长歌始终说。wǒ wèi hán qī tàn qí jué,xǔ zuò zhǎng gē shǐ zhōng shuō。
艺奇思寡尘事多,许来寒暑又经过。yì qí sī guǎ chén shì duō,xǔ lái hán shǔ yòu jīng guò。
如今左降在闲处,始为管儿歌此歌。rú jīn zuǒ jiàng zài xián chù,shǐ wèi guǎn ér gē cǐ gē。
歌此歌,寄管儿,管儿管儿忧尔衰。gē cǐ gē,jì guǎn ér,guǎn ér guǎn ér yōu ěr shuāi。
尔衰之后继者谁,继之无乃在铁山。ěr shuāi zhī hòu jì zhě shuí,jì zhī wú nǎi zài tiě shān。
铁山已近曹穆间,性灵甚好功犹浅。tiě shān yǐ jìn cáo mù jiān,xìng líng shén hǎo gōng yóu qiǎn。
急处未得臻幽闲,努力铁山勤学取,莫遣后来无所祖。jí chù wèi dé zhēn yōu xián,nǔ lì tiě shān qín xué qǔ,mò qiǎn hòu lái wú suǒ zǔ。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

伴僧行

元稹

春来求事百无成,因向愁中识道情。chūn lái qiú shì bǎi wú chéng,yīn xiàng chóu zhōng shí dào qíng。
花满杏园千万树,几人能伴老僧行。huā mǎn xìng yuán qiān wàn shù,jǐ rén néng bàn lǎo sēng xíng。

古寺

元稹

古寺春馀日半斜,竹风萧爽胜人家。gǔ sì chūn yú rì bàn xié,zhú fēng xiāo shuǎng shèng rén jiā。
花时不到有花院,意在寻僧不在花。huā shí bù dào yǒu huā yuàn,yì zài xún sēng bù zài huā。

定僧

元稹

落魄闲行不著家,遍寻春寺赏年华。luò pò xián xíng bù zhù jiā,biàn xún chūn sì shǎng nián huá。
野僧偶向花前定,满树狂风满树花。yě sēng ǒu xiàng huā qián dìng,mǎn shù kuáng fēng mǎn shù huā。

观心处

元稹

满坐喧喧笑语频,独怜方丈了无尘。mǎn zuò xuān xuān xiào yǔ pín,dú lián fāng zhàng le wú chén。
灯前便是观心处,要似观心有几人。dēng qián biàn shì guān xīn chù,yào shì guān xīn yǒu jǐ rén。

智度师二首

元稹

四十年前马上飞,功名藏尽拥禅衣。sì shí nián qián mǎ shàng fēi,gōng míng cáng jǐn yōng chán yī。
石榴园下擒生处,独自闲行独自归。shí liú yuán xià qín shēng chù,dú zì xián xíng dú zì guī。

智度师二首

元稹

三陷思明三突围,铁衣抛尽衲禅衣。sān xiàn sī míng sān tū wéi,tiě yī pāo jǐn nà chán yī。
天津桥上无人识,闲凭栏干望落晖。tiān jīn qiáo shàng wú rén shí,xián píng lán gàn wàng luò huī。

西明寺牡丹

元稹

花向琉璃地上生,光风炫转紫云英。huā xiàng liú lí dì shàng shēng,guāng fēng xuàn zhuǎn zǐ yún yīng。
自从天女盘中见,直至今朝眼更明。zì cóng tiān nǚ pán zhōng jiàn,zhí zhì jīn cháo yǎn gèng míng。

忆杨十二

元稹

去时芍药才堪赠,看却残花已度春。qù shí sháo yào cái kān zèng,kàn què cán huā yǐ dù chūn。
只为情深偏怆别,等闲相见莫相亲。zhǐ wèi qíng shēn piān chuàng bié,děng xián xiāng jiàn mò xiāng qīn。

送复梦赴韦令幕

元稹

世上于今重检身,吾徒耽酒作狂人。shì shàng yú jīn zhòng jiǎn shēn,wú tú dān jiǔ zuò kuáng rén。
西曹旧事多持法,慎莫吐他丞相茵。xī cáo jiù shì duō chí fǎ,shèn mò tǔ tā chéng xiāng yīn。

送刘太白

元稹

洛阳大底居人少,从善坊西最寂寥。luò yáng dà dǐ jū rén shǎo,cóng shàn fāng xī zuì jì liáo。
想得刘君独骑马,古堤愁树隔中桥。xiǎng dé liú jūn dú qí mǎ,gǔ dī chóu shù gé zhōng qiáo。

奉诚园

元稹

萧相深诚奉至尊,旧居求作奉诚园。xiāo xiāng shēn chéng fèng zhì zūn,jiù jū qiú zuò fèng chéng yuán。
秋来古巷无人扫,树满空墙闭戟门。qiū lái gǔ xiàng wú rén sǎo,shù mǎn kōng qiáng bì jǐ mén。

与太白同之东洛至栎阳太白染疾驻行予九月二十五日至华岳寺雪后望山

元稹

共作洛阳千里伴,老刘因疾驻行轩。gòng zuò luò yáng qiān lǐ bàn,lǎo liú yīn jí zhù xíng xuān。
今朝独自山前立,雪满三峰倚寺门。jīn cháo dú zì shān qián lì,xuě mǎn sān fēng yǐ sì mén。

野狐泉柳林

元稹

去日野狐泉上柳,紫牙初绽拂眉低。qù rì yě hú quán shàng liǔ,zǐ yá chū zhàn fú méi dī。
秋来寥落惊风雨,叶满空林踏作泥。qiū lái liáo luò jīng fēng yǔ,yè mǎn kōng lín tà zuò ní。

酬胡三凭人问牡丹

元稹

窃见胡三问牡丹,为言依旧满西栏。qiè jiàn hú sān wèn mǔ dān,wèi yán yī jiù mǎn xī lán。
花时何处偏相忆,寥落衰红雨后看。huā shí hé chù piān xiāng yì,liáo luò shuāi hóng yǔ hòu kàn。

酬乐天秋兴见赠本句云莫怪独吟秋兴苦比君校近二毛年

元稹

劝君休作悲秋赋,白发如星也任垂。quàn jūn xiū zuò bēi qiū fù,bái fā rú xīng yě rèn chuí。
毕竟百年同是梦,长年何异少何为。bì jìng bǎi nián tóng shì mèng,zhǎng nián hé yì shǎo hé wèi。