古诗词

酬郑从事四年九月宴望海亭次用旧韵

元稹

海亭树木何茏葱,寒光透坼秋玲珑。hǎi tíng shù mù hé lóng cōng,hán guāng tòu chè qiū líng lóng。
湖山四面争气色,旷望不与人间同。hú shān sì miàn zhēng qì sè,kuàng wàng bù yǔ rén jiān tóng。
一拳墺伏东武小,两山斗构秦望雄。yī quán ào fú dōng wǔ xiǎo,liǎng shān dòu gòu qín wàng xióng。
嵌空古墓失文种,突兀怪石疑防风。qiàn kōng gǔ mù shī wén zhǒng,tū wù guài shí yí fáng fēng。
舟船骈比有宗侣,水云滃泱无始终。zhōu chuán pián bǐ yǒu zōng lǚ,shuǐ yún wēng yāng wú shǐ zhōng。
雪花布遍稻陇白,日脚插入秋波红。xuě huā bù biàn dào lǒng bái,rì jiǎo chā rù qiū bō hóng。
兴馀望剧酒四坐,歌声舞艳烟霞中。xīng yú wàng jù jiǔ sì zuò,gē shēng wǔ yàn yān xiá zhōng。
酒酣从事歌送我,歌云此乐难再逢。jiǔ hān cóng shì gē sòng wǒ,gē yún cǐ lè nán zài féng。
良时年少犹健羡,使君况是头白翁。liáng shí nián shǎo yóu jiàn xiàn,shǐ jūn kuàng shì tóu bái wēng。
我闻此曲深叹息,唧唧不异秋草虫。wǒ wén cǐ qū shēn tàn xī,jī jī bù yì qiū cǎo chóng。
忆年十五学构厦,有意盖覆天下穷。yì nián shí wǔ xué gòu shà,yǒu yì gài fù tiān xià qióng。
安知四十虚富贵,朱紫束缚心志空。ān zhī sì shí xū fù guì,zhū zǐ shù fù xīn zhì kōng。
妆梳伎女上楼榭,止欲欢乐微茫躬。zhuāng shū jì nǚ shàng lóu xiè,zhǐ yù huān lè wēi máng gōng。
虽无趣尚慕贤圣,幸有心目知西东。suī wú qù shàng mù xián shèng,xìng yǒu xīn mù zhī xī dōng。
欲将滑甘柔藏府,已被郁噎冲喉咙。yù jiāng huá gān róu cáng fǔ,yǐ bèi yù yē chōng hóu lóng。
君今劝我酒太醉,醉语不复能冲融。jūn jīn quàn wǒ jiǔ tài zuì,zuì yǔ bù fù néng chōng róng。
劝君莫学虚富贵,不是贤人难变通。quàn jūn mò xué xū fù guì,bù shì xián rén nán biàn tōng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

洞庭湖

元稹

人生除泛海,便到洞庭波。rén shēng chú fàn hǎi,biàn dào dòng tíng bō。
驾浪沉西日,吞空接曙河。jià làng chén xī rì,tūn kōng jiē shǔ hé。
虞巡竟安在,轩乐讵曾过。yú xún jìng ān zài,xuān lè jù céng guò。
唯有君山下,狂风万古多。wéi yǒu jūn shān xià,kuáng fēng wàn gǔ duō。

雪天

元稹

故乡千里梦,往事万重悲。gù xiāng qiān lǐ mèng,wǎng shì wàn zhòng bēi。
小雪沈阴夜,闲窗老病时。xiǎo xuě shěn yīn yè,xián chuāng lǎo bìng shí。
独闻归去雁,偏咏别来诗。dú wén guī qù yàn,piān yǒng bié lái shī。
惭愧红妆女,频惊两鬓丝。cán kuì hóng zhuāng nǚ,pín jīng liǎng bìn sī。

别岭南熊判官

元稹

十年常远道,不忍别离声。shí nián cháng yuǎn dào,bù rěn bié lí shēng。
况复三巴外,仍逢万里行。kuàng fù sān bā wài,réng féng wàn lǐ xíng。
桐花新雨气,梨叶晚春晴。tóng huā xīn yǔ qì,lí yè wǎn chūn qíng。
到海知何日,风波从此生。dào hǎi zhī hé rì,fēng bō cóng cǐ shēng。

水上寄乐天

元稹

眼前明月水,先入汉江流。yǎn qián míng yuè shuǐ,xiān rù hàn jiāng liú。
汉水流江海,西江过庾楼。hàn shuǐ liú jiāng hǎi,xī jiāng guò yǔ lóu。
庾楼今夜月,君岂在楼头。yǔ lóu jīn yè yuè,jūn qǐ zài lóu tóu。
万一楼头望,还应望我愁。wàn yī lóu tóu wàng,hái yīng wàng wǒ chóu。

景申秋八首

元稹

年年秋意绪,多向雨中生。nián nián qiū yì xù,duō xiàng yǔ zhōng shēng。
渐欲烟火近,稍怜衣服轻。jiàn yù yān huǒ jìn,shāo lián yī fú qīng。
咏诗闲处立,忆事夜深行。yǒng shī xián chù lì,yì shì yè shēn xíng。
濩落寻常惯,凄凉别为情。huò luò xún cháng guàn,qī liáng bié wèi qíng。

景申秋八首

元稹

蚊幌雨来卷,烛蛾灯上稀。wén huǎng yǔ lái juǎn,zhú é dēng shàng xī。
啼儿冷秋簟,思妇问寒衣。tí ér lěng qiū diàn,sī fù wèn hán yī。
帘断萤火入,窗明蝙蝠飞。lián duàn yíng huǒ rù,chuāng míng biān fú fēi。
良辰日夜去,渐与壮心违。liáng chén rì yè qù,jiàn yǔ zhuàng xīn wéi。

景申秋八首

元稹

嗢嗢檐霤凝,丁丁窗雨繁。wà wà yán liù níng,dīng dīng chuāng yǔ fán。
枕倾筒簟滑,幔飐案灯翻。zhěn qīng tǒng diàn huá,màn zhǎn àn dēng fān。
唤魇儿难觉,吟诗婢苦烦。huàn yǎn ér nán jué,yín shī bì kǔ fán。
强眠终不著,闲卧暗消魂。qiáng mián zhōng bù zhù,xián wò àn xiāo hún。

景申秋八首

元稹

瓶泻高檐雨,窗来激箭风。píng xiè gāo yán yǔ,chuāng lái jī jiàn fēng。
病憎灯火暗,寒觉薄帏空。bìng zēng dēng huǒ àn,hán jué báo wéi kōng。
婢报樵苏竭,妻愁院落通。bì bào qiáo sū jié,qī chóu yuàn luò tōng。
老夫慵计数,教想蔡城东。lǎo fū yōng jì shù,jiào xiǎng cài chéng dōng。

景申秋八首

元稹

风头难著枕,病眼厌看书。fēng tóu nán zhù zhěn,bìng yǎn yàn kàn shū。
无酒销长夜,回灯照小馀。wú jiǔ xiāo zhǎng yè,huí dēng zhào xiǎo yú。
三元推废王,九曜入乘除。sān yuán tuī fèi wáng,jiǔ yào rù chéng chú。
廊庙应多算,参差斡太虚。láng miào yīng duō suàn,cān chà wò tài xū。

景申秋八首

元稹

经雨篱落坏,入秋田地荒。jīng yǔ lí luò huài,rù qiū tián dì huāng。
竹垂哀折节,莲败惜空房。zhú chuí āi zhé jié,lián bài xī kōng fáng。
小片慈菇白,低丛柚子黄。xiǎo piàn cí gū bái,dī cóng yòu zi huáng。
眼前撩乱辈,无不是同乡。yǎn qián liāo luàn bèi,wú bù shì tóng xiāng。

景申秋八首

元稹

雨柳枝枝弱,风光片片斜。yǔ liǔ zhī zhī ruò,fēng guāng piàn piàn xié。
蜻蜓怜晓露,蛱蝶恋秋花。qīng tíng lián xiǎo lù,jiá dié liàn qiū huā。
饥啅空篱雀,寒栖满树鸦。jī zhuó kōng lí què,hán qī mǎn shù yā。
荒凉池馆内,不似有人家。huāng liáng chí guǎn nèi,bù shì yǒu rén jiā。

景申秋八首

元稹

病苦十年后,连阴十日馀。bìng kǔ shí nián hòu,lián yīn shí rì yú。
人方教作鼠,天岂遣为鱼。rén fāng jiào zuò shǔ,tiān qǐ qiǎn wèi yú。
鲛绽酆城剑,虫凋鬼火书。jiāo zhàn fēng chéng jiàn,chóng diāo guǐ huǒ shū。
出闻泥泞尽,何地不摧车。chū wén ní nìng jǐn,hé dì bù cuī chē。

遣行十首

元稹

惨切风雨夕,沉吟离别情。cǎn qiè fēng yǔ xī,chén yín lí bié qíng。
燕辞前日社,蝉是每年声。yàn cí qián rì shè,chán shì měi nián shēng。
暗泪深相感,危心亦自惊。àn lèi shēn xiāng gǎn,wēi xīn yì zì jīng。
不如元不识,俱作路人行。bù rú yuán bù shí,jù zuò lù rén xíng。

遣行十首

元稹

十五年前事,恓惶无限情。shí wǔ nián qián shì,xī huáng wú xiàn qíng。
病僮更借出,羸马共驰声。bìng tóng gèng jiè chū,léi mǎ gòng chí shēng。
射叶杨才破,闻弓雁已惊。shè yè yáng cái pò,wén gōng yàn yǐ jīng。
小年辛苦学,求得苦辛行。xiǎo nián xīn kǔ xué,qiú dé kǔ xīn xíng。

遣行十首

元稹

徙倚檐宇下,思量去住情。xǐ yǐ yán yǔ xià,sī liàng qù zhù qíng。
暗萤穿竹见,斜雨隔窗声。àn yíng chuān zhú jiàn,xié yǔ gé chuāng shēng。
就枕回转数,闻鸡撩乱惊。jiù zhěn huí zhuǎn shù,wén jī liāo luàn jīng。
一家同草草,排比送君行。yī jiā tóng cǎo cǎo,pái bǐ sòng jūn xíng。