古诗词

四皓庙

元稹

巢由昔避世,尧舜不得臣。cháo yóu xī bì shì,yáo shùn bù dé chén。
伊吕虽急病,汤武乃可君。yī lǚ suī jí bìng,tāng wǔ nǎi kě jūn。
四贤胡为者,千载名氛氲。sì xián hú wèi zhě,qiān zài míng fēn yūn。
显晦有遗迹,前后疑不伦。xiǎn huì yǒu yí jì,qián hòu yí bù lún。
秦政虐天下,黩武穷生民。qín zhèng nüè tiān xià,dú wǔ qióng shēng mín。
诸侯战必死,壮士眉亦颦。zhū hóu zhàn bì sǐ,zhuàng shì méi yì pín。
张良韩孺子,椎碎属车轮。zhāng liáng hán rú zi,chuí suì shǔ chē lún。
遂令英雄意,日夜思报秦。suì lìng yīng xióng yì,rì yè sī bào qín。
先生相将去,不复婴世尘。xiān shēng xiāng jiāng qù,bù fù yīng shì chén。
云卷在孤岫,龙潜为小鳞。yún juǎn zài gū xiù,lóng qián wèi xiǎo lín。
秦王转无道,谏者鼎镬亲。qín wáng zhuǎn wú dào,jiàn zhě dǐng huò qīn。
茅焦脱衣谏,先生无一言。máo jiāo tuō yī jiàn,xiān shēng wú yī yán。
赵高杀二世,先生如不闻。zhào gāo shā èr shì,xiān shēng rú bù wén。
刘项取天下,先生游白云。liú xiàng qǔ tiān xià,xiān shēng yóu bái yún。
海内八年战,先生全一身。hǎi nèi bā nián zhàn,xiān shēng quán yī shēn。
汉业日已定,先生名亦振。hàn yè rì yǐ dìng,xiān shēng míng yì zhèn。
不得为济世,宜哉为隐沦。bù dé wèi jì shì,yí zāi wèi yǐn lún。
如何一朝起,屈作储贰宾。rú hé yī cháo qǐ,qū zuò chǔ èr bīn。
安存孝惠帝,摧悴戚夫人。ān cún xiào huì dì,cuī cuì qī fū rén。
舍大以谋细,虬盘而蠖伸。shě dà yǐ móu xì,qiú pán ér huò shēn。
惠帝竟不嗣,吕氏祸有因。huì dì jìng bù sì,lǚ shì huò yǒu yīn。
虽怀安刘志,未若周与陈。suī huái ān liú zhì,wèi ruò zhōu yǔ chén。
皆落子房术,先生道何屯。jiē luò zi fáng shù,xiān shēng dào hé tún。
出处贵明白,故吾今有云。chū chù guì míng bái,gù wú jīn yǒu yún。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

有所教

元稹

莫画长眉画短眉,斜红伤竖莫伤垂。mò huà zhǎng méi huà duǎn méi,xié hóng shāng shù mò shāng chuí。
人人总解争时势,都大须看各自宜。rén rén zǒng jiě zhēng shí shì,dōu dà xū kàn gè zì yí。

襄阳为卢窦纪事

元稹

帝下真符召玉真,偶逢游女暂相亲。dì xià zhēn fú zhào yù zhēn,ǒu féng yóu nǚ zàn xiāng qīn。
素书三卷留为赠,从向人间说向人。sù shū sān juǎn liú wèi zèng,cóng xiàng rén jiān shuō xiàng rén。

襄阳为卢窦纪事

元稹

风弄花枝月照阶,醉和春睡倚香怀。fēng nòng huā zhī yuè zhào jiē,zuì hé chūn shuì yǐ xiāng huái。
依稀似觉双环动,潜被萧郎卸玉钗。yī xī shì jué shuāng huán dòng,qián bèi xiāo láng xiè yù chāi。

襄阳为卢窦纪事

元稹

莺声撩乱曙灯残,暗觅金钗动晓寒。yīng shēng liāo luàn shǔ dēng cán,àn mì jīn chāi dòng xiǎo hán。
犹带春酲懒相送,樱桃花下隔帘看。yóu dài chūn chéng lǎn xiāng sòng,yīng táo huā xià gé lián kàn。

襄阳为卢窦纪事

元稹

琉璃波面月笼烟,暂逐萧郎走上天。liú lí bō miàn yuè lóng yān,zàn zhú xiāo láng zǒu shàng tiān。
今日归时最肠断,回江还是夜来船。jīn rì guī shí zuì cháng duàn,huí jiāng hái shì yè lái chuán。

襄阳为卢窦纪事

元稹

花枝临水复临堤,闲照江流亦照泥。huā zhī lín shuǐ fù lín dī,xián zhào jiāng liú yì zhào ní。
千万春风好抬举,夜来曾有凤皇栖。qiān wàn chūn fēng hǎo tái jǔ,yè lái céng yǒu fèng huáng qī。

古艳诗二首

元稹

春来频到宋家东,垂袖开怀待好风。chūn lái pín dào sòng jiā dōng,chuí xiù kāi huái dài hǎo fēng。
莺藏柳暗无人语,惟有墙花满树红。yīng cáng liǔ àn wú rén yǔ,wéi yǒu qiáng huā mǎn shù hóng。

古艳诗二首

元稹

深院无人草树光,娇莺不语趁阴藏。shēn yuàn wú rén cǎo shù guāng,jiāo yīng bù yǔ chèn yīn cáng。
等闲弄水浮花片,流出门前赚阮郎。děng xián nòng shuǐ fú huā piàn,liú chū mén qián zhuàn ruǎn láng。

酬白乐天杏花园

元稹

刘郎不用闲惆怅,且作花间共醉人。liú láng bù yòng xián chóu chàng,qiě zuò huā jiān gòng zuì rén。
算得贞元旧朝士,几人同见太和春。suàn dé zhēn yuán jiù cháo shì,jǐ rén tóng jiàn tài hé chūn。

过东都别乐天二首

元稹

君应怪我留连久,我欲与君辞别难。jūn yīng guài wǒ liú lián jiǔ,wǒ yù yǔ jūn cí bié nán。
白头徒侣渐稀少,明日恐君无此欢。bái tóu tú lǚ jiàn xī shǎo,míng rì kǒng jūn wú cǐ huān。

过东都别乐天二首

元稹

自识君来三度别,这回白尽老髭须。zì shí jūn lái sān dù bié,zhè huí bái jǐn lǎo zī xū。
恋君不去君须会,知得后回相见无。liàn jūn bù qù jūn xū huì,zhī dé hòu huí xiāng jiàn wú。

和严给事闻唐昌观玉蕊花下有游仙

元稹

弄玉潜过玉树时,不教青鸟出花枝。nòng yù qián guò yù shù shí,bù jiào qīng niǎo chū huā zhī。
的应未有诸人觉,只是严郎不得知。de yīng wèi yǒu zhū rén jué,zhǐ shì yán láng bù dé zhī。

八月十四日夜玩月

元稹

犹欠一宵轮未满,紫霞红衬碧云端。yóu qiàn yī xiāo lún wèi mǎn,zǐ xiá hóng chèn bì yún duān。
谁能唤得姮娥下,引向堂前子细看。shuí néng huàn dé héng é xià,yǐn xiàng táng qián zi xì kàn。

寒食夜

元稹

红染桃花雪压梨,玲珑鸡子斗赢时。hóng rǎn táo huā xuě yā lí,líng lóng jī zi dòu yíng shí。
今年不是明寒食,暗地秋千别有期。jīn nián bù shì míng hán shí,àn dì qiū qiān bié yǒu qī。

修龟山鱼池示众僧

元稹

劝尔诸僧好护持,不须垂钓引青丝。quàn ěr zhū sēng hǎo hù chí,bù xū chuí diào yǐn qīng sī。
云山莫厌看经坐,便是浮生得道时。yún shān mò yàn kàn jīng zuò,biàn shì fú shēng dé dào shí。