古诗词

谕宝二首

元稹

【其一】
沈玉在弱泥,泥弱玉易沈。shěn yù zài ruò ní,ní ruò yù yì shěn。
扶桑寒日薄,不照万丈心。fú sāng hán rì báo,bù zhào wàn zhàng xīn。
安得潜渊虬,拔壑超邓林。ān dé qián yuān qiú,bá hè chāo dèng lín。
泥封泰山阯,水散旱天霖。ní fēng tài shān zhǐ,shuǐ sàn hàn tiān lín。
洗此泥下玉,照耀台殿深。xǐ cǐ ní xià yù,zhào yào tái diàn shēn。
刻为传国宝,神器人不侵。kè wèi chuán guó bǎo,shén qì rén bù qīn。
【其二】
冰置白玉壶,始见清皎洁。bīng zhì bái yù hú,shǐ jiàn qīng jiǎo jié。
珠穿殷红缕,始见明洞彻。zhū chuān yīn hóng lǚ,shǐ jiàn míng dòng chè。
镆铘无人淬,两刃幽壤铁。mò yé wú rén cuì,liǎng rèn yōu rǎng tiě。
秦镜无人拭,一片埋雾月。qín jìng wú rén shì,yī piàn mái wù yuè。
骥局环堵中,骨附筋入节。jì jú huán dǔ zhōng,gǔ fù jīn rù jié。
虬蟠尺泽内,鱼贯蛙同穴。qiú pán chǐ zé nèi,yú guàn wā tóng xué。
艅艎无巨海,浮浮矜瀎潏。yú huáng wú jù hǎi,fú fú jīn mò yù。
栋梁无广厦,颠倒卧霜雪。dòng liáng wú guǎng shà,diān dào wò shuāng xuě。
大鹏无长空,举翮受羁绁。dà péng wú zhǎng kōng,jǔ hé shòu jī xiè。
豫樟无厚地,危柢真卼臲。yù zhāng wú hòu dì,wēi dǐ zhēn wù niè。
圭璧无卞和,甘与顽石列。guī bì wú biàn hé,gān yǔ wán shí liè。
舜禹无陶尧,名随腐草灭。shùn yǔ wú táo yáo,míng suí fǔ cǎo miè。
神功伏神物,神物神乃别。shén gōng fú shén wù,shén wù shén nǎi bié。
神人不世出,所以神功绝。shén rén bù shì chū,suǒ yǐ shén gōng jué。
神物岂徒然,用之乃施设。shén wù qǐ tú rán,yòng zhī nǎi shī shè。
禹功九州理,舜德天下悦。yǔ gōng jiǔ zhōu lǐ,shùn dé tiān xià yuè。
璧充传国玺,圭用祈太折。bì chōng chuán guó xǐ,guī yòng qí tài zhé。
千寻豫樟干,九万大鹏歇。qiān xún yù zhāng gàn,jiǔ wàn dà péng xiē。
栋梁庇生民,艅艎济来哲。dòng liáng bì shēng mín,yú huáng jì lái zhé。
虬腾旱天雨,骥骋流电掣。qiú téng hàn tiān yǔ,jì chěng liú diàn chè。
镜悬奸胆露,剑拂妖蛇裂。jìng xuán jiān dǎn lù,jiàn fú yāo shé liè。
珠生照乘光,冰莹环坐热。zhū shēng zhào chéng guāng,bīng yíng huán zuò rè。
此物比在泥,斯言为谁发。cǐ wù bǐ zài ní,sī yán wèi shuí fā。
于今尽凡耳,不为君不说。yú jīn jǐn fán ěr,bù wèi jūn bù shuō。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

梦成之

元稹

烛暗船风独梦惊,梦君频问向南行。zhú àn chuán fēng dú mèng jīng,mèng jūn pín wèn xiàng nán xíng。
觉来不语到明坐,一夜洞庭湖水声。jué lái bù yǔ dào míng zuò,yī yè dòng tíng hú shuǐ shēng。

哭小女降真

元稹

雨点轻沤风复惊,偶来何事去何情。yǔ diǎn qīng ōu fēng fù jīng,ǒu lái hé shì qù hé qíng。
浮生未到无生地,暂到人间又一生。fú shēng wèi dào wú shēng dì,zàn dào rén jiān yòu yī shēng。

哭女樊

元稹

秋天净绿月分明,何事巴猿不剩鸣。qiū tiān jìng lǜ yuè fēn míng,hé shì bā yuán bù shèng míng。
应是一声肠断去,不容啼到第三声。yīng shì yī shēng cháng duàn qù,bù róng tí dào dì sān shēng。

哭子十首

元稹

维鹈受刺因吾过,得马生灾念尔冤。wéi tí shòu cì yīn wú guò,dé mǎ shēng zāi niàn ěr yuān。
独在中庭倚闲树,乱蝉嘶噪欲黄昏。dú zài zhōng tíng yǐ xián shù,luàn chán sī zào yù huáng hūn。

哭子十首

元稹

才能辨别东西位,未解分明管带身。cái néng biàn bié dōng xī wèi,wèi jiě fēn míng guǎn dài shēn。
自食自眠犹未得,九重泉路托何人。zì shí zì mián yóu wèi dé,jiǔ zhòng quán lù tuō hé rén。

哭子十首

元稹

尔母溺情连夜哭,我身因事有时悲。ěr mǔ nì qíng lián yè kū,wǒ shēn yīn shì yǒu shí bēi。
钟声欲绝东方动,便是寻常上学时。zhōng shēng yù jué dōng fāng dòng,biàn shì xún cháng shàng xué shí。

哭子十首

元稹

莲花上品生真界,兜率天中离世途。lián huā shàng pǐn shēng zhēn jiè,dōu lǜ tiān zhōng lí shì tú。
彼此业缘多障碍,不知还得见儿无。bǐ cǐ yè yuán duō zhàng ài,bù zhī hái dé jiàn ér wú。

哭子十首

元稹

节量梨栗愁生疾,教示诗书望早成。jié liàng lí lì chóu shēng jí,jiào shì shī shū wàng zǎo chéng。
鞭扑校多怜校少,又缘遗恨哭三声。biān pū xiào duō lián xiào shǎo,yòu yuán yí hèn kū sān shēng。

哭子十首

元稹

深嗟尔更无兄弟,自叹予应绝子孙。shēn jiē ěr gèng wú xiōng dì,zì tàn yǔ yīng jué zi sūn。
寂寞讲堂基址在,何人车马入高门。jì mò jiǎng táng jī zhǐ zài,hé rén chē mǎ rù gāo mén。

哭子十首

元稹

往年鬓已同潘岳,垂老年教作邓攸。wǎng nián bìn yǐ tóng pān yuè,chuí lǎo nián jiào zuò dèng yōu。
烦恼数中除一事,自兹无复子孙忧。fán nǎo shù zhōng chú yī shì,zì zī wú fù zi sūn yōu。

哭子十首

元稹

长年苦境知何限,岂得因儿独丧明。zhǎng nián kǔ jìng zhī hé xiàn,qǐ dé yīn ér dú sàng míng。
消遣又来缘尔母,夜深和泪有经声。xiāo qiǎn yòu lái yuán ěr mǔ,yè shēn hé lèi yǒu jīng shēng。

哭子十首

元稹

乌生八子今无七,猿叫三声月正孤。wū shēng bā zi jīn wú qī,yuán jiào sān shēng yuè zhèng gū。
寂寞空堂天欲曙,拂帘双燕引新雏。jì mò kōng táng tiān yù shǔ,fú lián shuāng yàn yǐn xīn chú。

哭子十首

元稹

频频子落长江水,夜夜巢边旧处栖。pín pín zi luò zhǎng jiāng shuǐ,yè yè cháo biān jiù chù qī。
若是愁肠终不断,一年添得一声啼。ruò shì chóu cháng zhōng bù duàn,yī nián tiān dé yī shēng tí。

妻满月日相唁

元稹

十月辛勤一月悲,今朝相见泪淋漓。shí yuè xīn qín yī yuè bēi,jīn cháo xiāng jiàn lèi lín lí。
狂风落尽莫惆怅,犹胜因花压折枝。kuáng fēng luò jǐn mò chóu chàng,yóu shèng yīn huā yā zhé zhī。

杏园

元稹

浩浩长安车马尘,狂风吹送每年春。hào hào zhǎng ān chē mǎ chén,kuáng fēng chuī sòng měi nián chūn。
门前本是虚空界,何事栽花误世人。mén qián běn shì xū kōng jiè,hé shì zāi huā wù shì rén。