古诗词

浣溪沙·其二寿潘宰

方岳

夜醉渊明把菊图。yè zuì yuān míng bǎ jú tú。
宿酲扶晓又冰壶。sù chéng fú xiǎo yòu bīng hú。
秋香留得伴双凫。qiū xiāng liú dé bàn shuāng fú。
并日满浮金凿落,明年初赐玉茱萸。bìng rì mǎn fú jīn záo luò,míng nián chū cì yù zhū yú。
更书欲上有除书。gèng shū yù shàng yǒu chú shū。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

雪作泊七里滩

方岳

春声宾雁雁宾年,倚尽沙头欲暮天。chūn shēng bīn yàn yàn bīn nián,yǐ jǐn shā tóu yù mù tiān。
苍石生成严子濑,雪篷画出剡溪船。cāng shí shēng chéng yán zi lài,xuě péng huà chū shàn xī chuán。
相望江树隔千里,不与梅花留一钱。xiāng wàng jiāng shù gé qiān lǐ,bù yǔ méi huā liú yī qián。
此去更寻林处士,南山之后北山前。cǐ qù gèng xún lín chù shì,nán shān zhī hòu běi shān qián。

次韵汪少卿雪晴

方岳

夜寒吹角落孤城,吹得诗成天未明。yè hán chuī jiǎo luò gū chéng,chuī dé shī chéng tiān wèi míng。
雪冱宾鸿催岁事,霜晴乌鸟作春声。xuě hù bīn hóng cuī suì shì,shuāng qíng wū niǎo zuò chūn shēng。
一床书老客中梦,二顷田微郭外耕。yī chuáng shū lǎo kè zhōng mèng,èr qǐng tián wēi guō wài gēng。
但得年丰歌裤饮,茅斋犹有旧瓷觥。dàn dé nián fēng gē kù yǐn,máo zhāi yóu yǒu jiù cí gōng。

次韵陈祭酒喜雪

方岳

晓听炉亭泻竹声,老仙呵墨已诗成。xiǎo tīng lú tíng xiè zhú shēng,lǎo xiān hē mò yǐ shī chéng。
春连宇宙开皇极,天与君王作太平。chūn lián yǔ zhòu kāi huáng jí,tiān yǔ jūn wáng zuò tài píng。
草木有生皆润泽,山河无处不清明。cǎo mù yǒu shēng jiē rùn zé,shān hé wú chù bù qīng míng。
寒蓑莫袖垂纶手,万里长江一艇横。hán suō mò xiù chuí lún shǒu,wàn lǐ zhǎng jiāng yī tǐng héng。

次韵陈祭酒喜雪

方岳

飞到裘茸不肯飞,危樵孤倚暮江时。fēi dào qiú rōng bù kěn fēi,wēi qiáo gū yǐ mù jiāng shí。
袁安家在鸿蒙外,剡曲人谁汗漫期。yuán ān jiā zài hóng méng wài,shàn qū rén shuí hàn màn qī。
氛祲不传青海箭,丰年又入紫皇诗。fēn jìn bù chuán qīng hǎi jiàn,fēng nián yòu rù zǐ huáng shī。
春风吹落人间世,只有梅花圣得知。chūn fēng chuī luò rén jiān shì,zhǐ yǒu méi huā shèng dé zhī。

餐雪辘轳体

方岳

酒渴来时海不供,山寒餐玉有奇功。jiǔ kě lái shí hǎi bù gōng,shān hán cān yù yǒu qí gōng。
柘浆滴处丝糕紫,冰碗擎将片脑松。zhè jiāng dī chù sī gāo zǐ,bīng wǎn qíng jiāng piàn nǎo sōng。
透骨洗清烟火气,满腔顿著水晶宫。tòu gǔ xǐ qīng yān huǒ qì,mǎn qiāng dùn zhù shuǐ jīng gōng。
人间尘土何堪住,径住琼瑶第一峰。rén jiān chén tǔ hé kān zhù,jìng zhù qióng yáo dì yī fēng。

岁晚

方岳

山云之东东复东,一蓑寂历鸣霜风。shān yún zhī dōng dōng fù dōng,yī suō jì lì míng shuāng fēng。
傥来轩冕外物外,别有宇宙中扃中。tǎng lái xuān miǎn wài wù wài,bié yǒu yǔ zhòu zhōng jiōng zhōng。
春容已自柳梢碧,人面未必桃花红。chūn róng yǐ zì liǔ shāo bì,rén miàn wèi bì táo huā hóng。
六十看看遽如许,世间白发何曾公。liù shí kàn kàn jù rú xǔ,shì jiān bái fā hé céng gōng。

除夜

方岳

雪瓮冰齑了岁除,停杯且听话迂疏。xuě wèng bīng jī le suì chú,tíng bēi qiě tīng huà yū shū。
山居虽窄可无竹,家计甚贫犹有书。shān jū suī zhǎi kě wú zhú,jiā jì shén pín yóu yǒu shū。
但觉是非惊化鹤,不将喜怒等群狙。dàn jué shì fēi jīng huà hè,bù jiāng xǐ nù děng qún jū。
耦耕久与邻翁约,春雨宁辞手拮据。ǒu gēng jiǔ yǔ lín wēng yuē,chūn yǔ níng cí shǒu jié jù。

岁朝

方岳

青山不似岁华老,白酒最于鸥鸟亲。qīng shān bù shì suì huá lǎo,bái jiǔ zuì yú ōu niǎo qīn。
十事九休书作祟,百无一有砚生春。shí shì jiǔ xiū shū zuò suì,bǎi wú yī yǒu yàn shēng chūn。
贫中只是寻常日,醉里何知见在身。pín zhōng zhǐ shì xún cháng rì,zuì lǐ hé zhī jiàn zài shēn。
却喜东风公道在,池塘吹绿涨痕新。què xǐ dōng fēng gōng dào zài,chí táng chuī lǜ zhǎng hén xīn。

约刘良叔观苔梅

方岳

雪侵横驿苔枝古,莫作江南一样看。xuě qīn héng yì tái zhī gǔ,mò zuò jiāng nán yī yàng kàn。
酝藉春情何逊老,棱层诗骨孟郊寒。yùn jí chūn qíng hé xùn lǎo,léng céng shī gǔ mèng jiāo hán。
也知馀子十分俗,雅有书生半点酸。yě zhī yú zi shí fēn sú,yǎ yǒu shū shēng bàn diǎn suān。
政恐刘郎识桃耳,相从冷澹亦良难。zhèng kǒng liú láng shí táo ěr,xiāng cóng lěng dàn yì liáng nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

黄昏疏影横斜月,说似诗人仔细看。huáng hūn shū yǐng héng xié yuè,shuō shì shī rén zǎi xì kàn。
藓树卧龙鳞甲老,霜桥立马骨毛寒。xiǎn shù wò lóng lín jiǎ lǎo,shuāng qiáo lì mǎ gǔ máo hán。
共寻雪句心犹苦,只嚼冰须齿亦酸。gòng xún xuě jù xīn yóu kǔ,zhǐ jué bīng xū chǐ yì suān。
涪老未为知己在,水仙毕竟弟兄难。fú lǎo wèi wèi zhī jǐ zài,shuǐ xiān bì jìng dì xiōng nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

自洗铜壶倚碧栏,丁宁莫遣俗人看。zì xǐ tóng hú yǐ bì lán,dīng níng mò qiǎn sú rén kàn。
春柔转觉沈郎瘦,雨重那知范叔寒。chūn róu zhuǎn jué shěn láng shòu,yǔ zhòng nà zhī fàn shū hán。
东阁酒深诗兴浩,南枝月冷角声酸。dōng gé jiǔ shēn shī xīng hào,nán zhī yuè lěng jiǎo shēng suān。
孤山逋老曾题品,到得吾曹著语难。gū shān bū lǎo céng tí pǐn,dào dé wú cáo zhù yǔ nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

白玉为堂月一栏,何如茅屋雪中看。bái yù wèi táng yuè yī lán,hé rú máo wū xuě zhōng kàn。
笑堪索否便堪醉,盟可寻欤不可寒。xiào kān suǒ fǒu biàn kān zuì,méng kě xún yú bù kě hán。
枝北春风惊婉娩,江南烟雨几悲酸。zhī běi chūn fēng jīng wǎn miǎn,jiāng nán yān yǔ jǐ bēi suān。
清香吹落骚人手,墨妙笔精并二难。qīng xiāng chuī luò sāo rén shǒu,mò miào bǐ jīng bìng èr nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

水曹为骨逋为髓,风雪灞桥谁共看。shuǐ cáo wèi gǔ bū wèi suǐ,fēng xuě bà qiáo shuí gòng kàn。
千里梦回归路远,一枝春占暮江寒。qiān lǐ mèng huí guī lù yuǎn,yī zhī chūn zhàn mù jiāng hán。
飞飞两片犹堪醉,点点晴香亦带酸。fēi fēi liǎng piàn yóu kān zuì,diǎn diǎn qíng xiāng yì dài suān。
双玉瓶乾情正洽,与君落笔不辞难。shuāng yù píng qián qíng zhèng qià,yǔ jūn luò bǐ bù cí nán。

以梅送王尉

方岳

雪涧偶逢山泽癯,相携茅屋对团蒲。xuě jiàn ǒu féng shān zé qú,xiāng xié máo wū duì tuán pú。
古心不为世情改,老气了非流俗徒。gǔ xīn bù wèi shì qíng gǎi,lǎo qì le fēi liú sú tú。
三读离骚多楚怨,一生知己只林逋。sān dú lí sāo duō chǔ yuàn,yī shēng zhī jǐ zhǐ lín bū。
诗成不值渠为伴,持醉主人双玉壶。shī chéng bù zhí qú wèi bàn,chí zuì zhǔ rén shuāng yù hú。

以梅送王尉

方岳

才有骚情例合癯,只销清供老伊蒲。cái yǒu sāo qíng lì hé qú,zhǐ xiāo qīng gōng lǎo yī pú。
孔方兄自非吾党,木上座堪寻酒徒。kǒng fāng xiōng zì fēi wú dǎng,mù shàng zuò kān xún jiǔ tú。
寄子梅花逢驿使,败人诗兴苦催逋。jì zi méi huā féng yì shǐ,bài rén shī xīng kǔ cuī bū。
夜寒梦到西窗竹,明月一床冰一壶。yè hán mèng dào xī chuāng zhú,míng yuè yī chuáng bīng yī hú。