古诗词

诲侄等书

元稹

告崳等:吾谪窜方始,见汝未期,粗以所怀,贻诲于汝。gào yú děng wú zhé cuàn fāng shǐ,jiàn rǔ wèi qī,cū yǐ suǒ huái,yí huì yú rǔ。
汝等心志未立,冠岁行登,古人讥十九童心,能不自惧?吾不能远谕他人,汝独不见吾兄之奉家法乎?吾家世俭贫,先人遗训,常恐置产怠子孙,故家无樵苏之地,尔所详也。rǔ děng xīn zhì wèi lì,guān suì xíng dēng,gǔ rén jī shí jiǔ tóng xīn,néng bù zì jù?wú bù néng yuǎn yù tā rén,rǔ dú bù jiàn wú xiōng zhī fèng jiā fǎ hū?wú jiā shì jiǎn pín,xiān rén yí xùn,cháng kǒng zhì chǎn dài zi sūn,gù jiā wú qiáo sū zhī dì,ěr suǒ xiáng yě。
吾窃见吾兄自二十年来,以下士之禄,持窘绝之家,其间半是乞丐、羁游,以相给足。wú qiè jiàn wú xiōng zì èr shí nián lái,yǐ xià shì zhī lù,chí jiǒng jué zhī jiā,qí jiān bàn shì qǐ gài jī yóu,yǐ xiāng gěi zú。
然而吾生三十二年矣,知衣食之所自,始东都为御史时。rán ér wú shēng sān shí èr nián yǐ,zhī yī shí zhī suǒ zì,shǐ dōng dōu wèi yù shǐ shí。
吾常自思,尚不省受吾兄正色之训,而况于鞭笞诘责乎?呜呼!吾所以幸而为兄者,则汝等又幸而为父矣。wú cháng zì sī,shàng bù shěng shòu wú xiōng zhèng sè zhī xùn,ér kuàng yú biān chī jí zé hū?wū hū!wú suǒ yǐ xìng ér wèi xiōng zhě,zé rǔ děng yòu xìng ér wèi fù yǐ。
有父如此,尚不足为汝师乎?yǒu fù rú cǐ,shàng bù zú wèi rǔ shī hū?
吾尚有血诚,将告于汝:吾幼乏岐嶷,十岁知方,严毅之训不闻,师友之资尽废。wú shàng yǒu xuè chéng,jiāng gào yú rǔ wú yòu fá qí yí,shí suì zhī fāng,yán yì zhī xùn bù wén,shī yǒu zhī zī jǐn fèi。
忆得初读书时,感慈旨一言之叹,遂志于学。yì dé chū dú shū shí,gǎn cí zhǐ yī yán zhī tàn,suì zhì yú xué。
是时尚在凤翔,每借书于齐仓曹家,徒步执卷,就陆姊夫师授,栖栖勤勤,其始也若此。shì shí shàng zài fèng xiáng,měi jiè shū yú qí cāng cáo jiā,tú bù zhí juǎn,jiù lù zǐ fū shī shòu,qī qī qín qín,qí shǐ yě ruò cǐ。
至年十五,得明经及第,因捧先人旧书于西窗下钻仰沉吟,仅于不窥园井矣。zhì nián shí wǔ,dé míng jīng jí dì,yīn pěng xiān rén jiù shū yú xī chuāng xià zuān yǎng chén yín,jǐn yú bù kuī yuán jǐng yǐ。
如是者十年,然后粗沾一命,粗成一名。rú shì zhě shí nián,rán hòu cū zhān yī mìng,cū chéng yī míng。
及今思之,上不能及乌鸟之报复,下未能减亲戚之饥寒,抱衅终身,偷活今日,故李密云「生愿为人兄,得奉养之日长」,吾每念此言,无不雨涕。jí jīn sī zhī,shàng bù néng jí wū niǎo zhī bào fù,xià wèi néng jiǎn qīn qī zhī jī hán,bào xìn zhōng shēn,tōu huó jīn rì,gù lǐ mì yún shēng yuàn wèi rén xiōng,dé fèng yǎng zhī rì zhǎng,wú měi niàn cǐ yán,wú bù yǔ tì。
汝等又见吾自为御史来,效职无避祸之心,临事有致命之志,尚知之乎?吾此意虽吾弟兄未忍及此。rǔ děng yòu jiàn wú zì wèi yù shǐ lái,xiào zhí wú bì huò zhī xīn,lín shì yǒu zhì mìng zhī zhì,shàng zhī zhī hū?wú cǐ yì suī wú dì xiōng wèi rěn jí cǐ。
荩以往岁忝职谏官,不忍小见,妄干朝听,谪弃河南,泣血西归,生死无告。jìn yǐ wǎng suì tiǎn zhí jiàn guān,bù rěn xiǎo jiàn,wàng gàn cháo tīng,zhé qì hé nán,qì xuè xī guī,shēng sǐ wú gào。
不幸馀命不殒,重戴冠缨,常誓效死君前,扬名后代,殁有以谢先人于地下耳。bù xìng yú mìng bù yǔn,zhòng dài guān yīng,cháng shì xiào sǐ jūn qián,yáng míng hòu dài,mò yǒu yǐ xiè xiān rén yú dì xià ěr。
呜呼!及其时而不思,既思之而不及,尚何言哉。wū hū!jí qí shí ér bù sī,jì sī zhī ér bù jí,shàng hé yán zāi。
今汝等父母天地,兄弟成行,不于此时佩服《诗》《书》,以求荣达,其为人耶?其曰人耶?吾又以吾兄所识,易涉悔尤,汝等出入游从,亦宜切慎。jīn rǔ děng fù mǔ tiān dì,xiōng dì chéng xíng,bù yú cǐ shí pèi fú shī shū,yǐ qiú róng dá,qí wèi rén yé?qí yuē rén yé?wú yòu yǐ wú xiōng suǒ shí,yì shè huǐ yóu,rǔ děng chū rù yóu cóng,yì yí qiè shèn。
吾诚不宜言及于此,吾生长京城,朋从不少,然而未尝识倡优之门,不曾于喧哗纵观,汝信之乎?wú chéng bù yí yán jí yú cǐ,wú shēng zhǎng jīng chéng,péng cóng bù shǎo,rán ér wèi cháng shí chàng yōu zhī mén,bù céng yú xuān huā zòng guān,rǔ xìn zhī hū?
吾终鲜姊妹,陆氏诸生,念之倍汝。wú zhōng xiān zǐ mèi,lù shì zhū shēng,niàn zhī bèi rǔ。
小婢子等既抱吾殁身之恨,未有吾克己之诚,日夜思之,若忘生次,汝因便录吾此书寄之。xiǎo bì zi děng jì bào wú mò shēn zhī hèn,wèi yǒu wú kè jǐ zhī chéng,rì yè sī zhī,ruò wàng shēng cì,rǔ yīn biàn lù wú cǐ shū jì zhī。
庶其自发,千万努力,无弃斯须。shù qí zì fā,qiān wàn nǔ lì,wú qì sī xū。
稹付崳、郑等。zhěn fù yú zhèng děng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

和乐天赠杨秘书

元稹

旧与杨郎在帝城,搜天斡地觅诗情。jiù yǔ yáng láng zài dì chéng,sōu tiān wò dì mì shī qíng。
曾因并句甘称小,不为论年便唤兄。céng yīn bìng jù gān chēng xiǎo,bù wèi lùn nián biàn huàn xiōng。
刮骨直穿由苦斗,梦肠翻出暂闲行。guā gǔ zhí chuān yóu kǔ dòu,mèng cháng fān chū zàn xián xíng。
因君投赠还相和,老去那能竞底名。yīn jūn tóu zèng hái xiāng hé,lǎo qù nà néng jìng dǐ míng。

酬乐天春寄微之

元稹

鹦心明黠雀幽蒙,何事相将尽入笼。yīng xīn míng xiá què yōu méng,hé shì xiāng jiāng jǐn rù lóng。
君避海鲸惊浪里,我随巴蟒瘴烟中。jūn bì hǎi jīng jīng làng lǐ,wǒ suí bā mǎng zhàng yān zhōng。
千山塞路音书绝,两地知春历日同。qiān shān sāi lù yīn shū jué,liǎng dì zhī chūn lì rì tóng。
一树梅花数升酒,醉寻江岸哭东风。yī shù méi huā shù shēng jiǔ,zuì xún jiāng àn kū dōng fēng。

酬乐天见寄

元稹

三千里外巴蛇穴,四十年来司马官。sān qiān lǐ wài bā shé xué,sì shí nián lái sī mǎ guān。
瘴色满身治不尽,疮痕刮骨洗应难。zhàng sè mǎn shēn zhì bù jǐn,chuāng hén guā gǔ xǐ yīng nán。
常甘人向衰容薄,独讶君将旧眼看。cháng gān rén xiàng shuāi róng báo,dú yà jūn jiāng jiù yǎn kàn。
前日诗中高盖字,至今唇舌遍长安。qián rì shī zhōng gāo gài zì,zhì jīn chún shé biàn zhǎng ān。

酬乐天得稹所寄纻丝布白轻庸制成衣服以诗报之

元稹

湓城万里隔巴庸,纻薄绨轻共一封。pén chéng wàn lǐ gé bā yōng,zhù báo tí qīng gòng yī fēng。
腰带定知今瘦小,衣衫难作远裁缝。yāo dài dìng zhī jīn shòu xiǎo,yī shān nán zuò yuǎn cái fèng。
唯愁书到炎凉变,忽见诗来意绪浓。wéi chóu shū dào yán liáng biàn,hū jiàn shī lái yì xù nóng。
春草绿茸云色白,想君骑马好仪容。chūn cǎo lǜ rōng yún sè bái,xiǎng jūn qí mǎ hǎo yí róng。

和乐天寻郭道士不遇

元稹

昔年我见杯中渡,今日人言鹤上逢。xī nián wǒ jiàn bēi zhōng dù,jīn rì rén yán hè shàng féng。
两虎定随千岁鹿,双林添作几株松。liǎng hǔ dìng suí qiān suì lù,shuāng lín tiān zuò jǐ zhū sōng。
方瞳应是新烧药,短脚知缘旧施舂。fāng tóng yīng shì xīn shāo yào,duǎn jiǎo zhī yuán jiù shī chōng。
欲请僧繇远相画,苦愁频变本形容。yù qǐng sēng yáo yuǎn xiāng huà,kǔ chóu pín biàn běn xíng róng。

酬乐天得微之诗知通州事因成四首

元稹

茅檐屋舍竹篱州,虎怕偏蹄蛇两头。máo yán wū shě zhú lí zhōu,hǔ pà piān tí shé liǎng tóu。
暗蛊有时迷酒影,浮尘向日似波流。àn gǔ yǒu shí mí jiǔ yǐng,fú chén xiàng rì shì bō liú。
沙含水弩多伤骨,田仰畬刀少用牛。shā hán shuǐ nǔ duō shāng gǔ,tián yǎng shē dāo shǎo yòng niú。
知得共君相见否,近来魂梦转悠悠。zhī dé gòng jūn xiāng jiàn fǒu,jìn lái hún mèng zhuǎn yōu yōu。

酬乐天得微之诗知通州事因成四首

元稹

平地才应一顷馀,阁栏都大似巢居。píng dì cái yīng yī qǐng yú,gé lán dōu dà shì cháo jū。
入衙官吏声疑鸟,下峡舟船腹似鱼。rù yá guān lì shēng yí niǎo,xià xiá zhōu chuán fù shì yú。
市井无钱论尺丈,田畴付火罢耘锄。shì jǐng wú qián lùn chǐ zhàng,tián chóu fù huǒ bà yún chú。
此中愁杀须甘分,惟惜平生旧著书。cǐ zhōng chóu shā xū gān fēn,wéi xī píng shēng jiù zhù shū。

酬乐天得微之诗知通州事因成四首

元稹

哭鸟昼飞人少见,伥魂夜啸虎行多。kū niǎo zhòu fēi rén shǎo jiàn,chāng hún yè xiào hǔ xíng duō。
满身沙虱无防处,独脚山魈不奈何。mǎn shēn shā shī wú fáng chù,dú jiǎo shān xiāo bù nài hé。
甘受鬼神侵骨髓,常忧岐路处风波。gān shòu guǐ shén qīn gǔ suǐ,cháng yōu qí lù chù fēng bō。
南歌未有东西分,敢唱沧浪一字歌。nán gē wèi yǒu dōng xī fēn,gǎn chàng cāng làng yī zì gē。

酬乐天得微之诗知通州事因成四首

元稹

荒芜满院不能锄,甑有尘埃圃乏蔬。huāng wú mǎn yuàn bù néng chú,zèng yǒu chén āi pǔ fá shū。
定觉身将囚一种,未知生共死何如。dìng jué shēn jiāng qiú yī zhǒng,wèi zhī shēng gòng sǐ hé rú。
饥摇困尾丧家狗,热暴枯鳞失水鱼。jī yáo kùn wěi sàng jiā gǒu,rè bào kū lín shī shuǐ yú。
苦境万般君莫问,自怜方寸本来虚。kǔ jìng wàn bān jūn mò wèn,zì lián fāng cùn běn lái xū。

酬乐天闻李尚书拜相以诗见贺

元稹

初因弹劾死东川,又为亲情弄化权。chū yīn dàn hé sǐ dōng chuān,yòu wèi qīn qíng nòng huà quán。
百口共经三峡水,一时重上两漫天。bǎi kǒu gòng jīng sān xiá shuǐ,yī shí zhòng shàng liǎng màn tiān。
尚书入用虽旬月,司马衔冤已十年。shàng shū rù yòng suī xún yuè,sī mǎ xián yuān yǐ shí nián。
若待更遭秋瘴后,便愁平地有重泉。ruò dài gèng zāo qiū zhàng hòu,biàn chóu píng dì yǒu zhòng quán。

酬乐天叹穷愁见寄

元稹

病煎愁绪转纷纷,百里何由说向君。bìng jiān chóu xù zhuǎn fēn fēn,bǎi lǐ hé yóu shuō xiàng jūn。
老去心情随日减,远来书信隔年闻。lǎo qù xīn qíng suí rì jiǎn,yuǎn lái shū xìn gé nián wén。
三冬有电连春雨,九月无霜尽火云。sān dōng yǒu diàn lián chūn yǔ,jiǔ yuè wú shuāng jǐn huǒ yún。
并与巴南终岁热,四时谁道各平分。bìng yǔ bā nán zhōng suì rè,sì shí shuí dào gè píng fēn。

酬乐天叹损伤见寄

元稹

前途何在转茫茫,渐老那能不自伤。qián tú hé zài zhuǎn máng máng,jiàn lǎo nà néng bù zì shāng。
病为怕风多睡月,起因花药暂扶床。bìng wèi pà fēng duō shuì yuè,qǐ yīn huā yào zàn fú chuáng。
函关气索迷真侣,峡水波翻碍故乡。hán guān qì suǒ mí zhēn lǚ,xiá shuǐ bō fān ài gù xiāng。
唯有秋来两行泪,对君新赠远诗章。wéi yǒu qiū lái liǎng xíng lèi,duì jūn xīn zèng yuǎn shī zhāng。

内状诗寄杨白二员外

元稹

天门暗辟玉琤鍧,昼送中枢晓禁清。tiān mén àn pì yù chēng hōng,zhòu sòng zhōng shū xiǎo jìn qīng。
彤管内人书细腻,金奁御印篆分明。tóng guǎn nèi rén shū xì nì,jīn lián yù yìn zhuàn fēn míng。
冲街不避将军令,跋敕兼题宰相名。chōng jiē bù bì jiāng jūn lìng,bá chì jiān tí zǎi xiāng míng。
南省郎官谁待诏,与君将向世间行。nán shěng láng guān shuí dài zhào,yǔ jūn jiāng xiàng shì jiān xíng。

赠别杨员外巨源

元稹

忆昔西河县下时,青山憔悴宦名卑。yì xī xī hé xiàn xià shí,qīng shān qiáo cuì huàn míng bēi。
揄扬陶令缘求酒,结托萧娘只在诗。yú yáng táo lìng yuán qiú jiǔ,jié tuō xiāo niáng zhǐ zài shī。
朱紫衣裳浮世重,苍黄岁序长年悲。zhū zǐ yī shang fú shì zhòng,cāng huáng suì xù zhǎng nián bēi。
白头后会知何日,一盏烦君不用辞。bái tóu hòu huì zhī hé rì,yī zhǎn fán jūn bù yòng cí。

寄乐天二首

元稹

荣辱升沉影与身,世情谁是旧雷陈。róng rǔ shēng chén yǐng yǔ shēn,shì qíng shuí shì jiù léi chén。
唯应鲍叔犹怜我,自保曾参不杀人。wéi yīng bào shū yóu lián wǒ,zì bǎo céng cān bù shā rén。
山入白楼沙苑暮,潮生沧海野塘春。shān rù bái lóu shā yuàn mù,cháo shēng cāng hǎi yě táng chūn。
老逢佳景唯惆怅,两地各伤何限神。lǎo féng jiā jǐng wéi chóu chàng,liǎng dì gè shāng hé xiàn shén。