古诗词

诲侄等书

元稹

告崳等:吾谪窜方始,见汝未期,粗以所怀,贻诲于汝。gào yú děng wú zhé cuàn fāng shǐ,jiàn rǔ wèi qī,cū yǐ suǒ huái,yí huì yú rǔ。
汝等心志未立,冠岁行登,古人讥十九童心,能不自惧?吾不能远谕他人,汝独不见吾兄之奉家法乎?吾家世俭贫,先人遗训,常恐置产怠子孙,故家无樵苏之地,尔所详也。rǔ děng xīn zhì wèi lì,guān suì xíng dēng,gǔ rén jī shí jiǔ tóng xīn,néng bù zì jù?wú bù néng yuǎn yù tā rén,rǔ dú bù jiàn wú xiōng zhī fèng jiā fǎ hū?wú jiā shì jiǎn pín,xiān rén yí xùn,cháng kǒng zhì chǎn dài zi sūn,gù jiā wú qiáo sū zhī dì,ěr suǒ xiáng yě。
吾窃见吾兄自二十年来,以下士之禄,持窘绝之家,其间半是乞丐、羁游,以相给足。wú qiè jiàn wú xiōng zì èr shí nián lái,yǐ xià shì zhī lù,chí jiǒng jué zhī jiā,qí jiān bàn shì qǐ gài jī yóu,yǐ xiāng gěi zú。
然而吾生三十二年矣,知衣食之所自,始东都为御史时。rán ér wú shēng sān shí èr nián yǐ,zhī yī shí zhī suǒ zì,shǐ dōng dōu wèi yù shǐ shí。
吾常自思,尚不省受吾兄正色之训,而况于鞭笞诘责乎?呜呼!吾所以幸而为兄者,则汝等又幸而为父矣。wú cháng zì sī,shàng bù shěng shòu wú xiōng zhèng sè zhī xùn,ér kuàng yú biān chī jí zé hū?wū hū!wú suǒ yǐ xìng ér wèi xiōng zhě,zé rǔ děng yòu xìng ér wèi fù yǐ。
有父如此,尚不足为汝师乎?yǒu fù rú cǐ,shàng bù zú wèi rǔ shī hū?
吾尚有血诚,将告于汝:吾幼乏岐嶷,十岁知方,严毅之训不闻,师友之资尽废。wú shàng yǒu xuè chéng,jiāng gào yú rǔ wú yòu fá qí yí,shí suì zhī fāng,yán yì zhī xùn bù wén,shī yǒu zhī zī jǐn fèi。
忆得初读书时,感慈旨一言之叹,遂志于学。yì dé chū dú shū shí,gǎn cí zhǐ yī yán zhī tàn,suì zhì yú xué。
是时尚在凤翔,每借书于齐仓曹家,徒步执卷,就陆姊夫师授,栖栖勤勤,其始也若此。shì shí shàng zài fèng xiáng,měi jiè shū yú qí cāng cáo jiā,tú bù zhí juǎn,jiù lù zǐ fū shī shòu,qī qī qín qín,qí shǐ yě ruò cǐ。
至年十五,得明经及第,因捧先人旧书于西窗下钻仰沉吟,仅于不窥园井矣。zhì nián shí wǔ,dé míng jīng jí dì,yīn pěng xiān rén jiù shū yú xī chuāng xià zuān yǎng chén yín,jǐn yú bù kuī yuán jǐng yǐ。
如是者十年,然后粗沾一命,粗成一名。rú shì zhě shí nián,rán hòu cū zhān yī mìng,cū chéng yī míng。
及今思之,上不能及乌鸟之报复,下未能减亲戚之饥寒,抱衅终身,偷活今日,故李密云「生愿为人兄,得奉养之日长」,吾每念此言,无不雨涕。jí jīn sī zhī,shàng bù néng jí wū niǎo zhī bào fù,xià wèi néng jiǎn qīn qī zhī jī hán,bào xìn zhōng shēn,tōu huó jīn rì,gù lǐ mì yún shēng yuàn wèi rén xiōng,dé fèng yǎng zhī rì zhǎng,wú měi niàn cǐ yán,wú bù yǔ tì。
汝等又见吾自为御史来,效职无避祸之心,临事有致命之志,尚知之乎?吾此意虽吾弟兄未忍及此。rǔ děng yòu jiàn wú zì wèi yù shǐ lái,xiào zhí wú bì huò zhī xīn,lín shì yǒu zhì mìng zhī zhì,shàng zhī zhī hū?wú cǐ yì suī wú dì xiōng wèi rěn jí cǐ。
荩以往岁忝职谏官,不忍小见,妄干朝听,谪弃河南,泣血西归,生死无告。jìn yǐ wǎng suì tiǎn zhí jiàn guān,bù rěn xiǎo jiàn,wàng gàn cháo tīng,zhé qì hé nán,qì xuè xī guī,shēng sǐ wú gào。
不幸馀命不殒,重戴冠缨,常誓效死君前,扬名后代,殁有以谢先人于地下耳。bù xìng yú mìng bù yǔn,zhòng dài guān yīng,cháng shì xiào sǐ jūn qián,yáng míng hòu dài,mò yǒu yǐ xiè xiān rén yú dì xià ěr。
呜呼!及其时而不思,既思之而不及,尚何言哉。wū hū!jí qí shí ér bù sī,jì sī zhī ér bù jí,shàng hé yán zāi。
今汝等父母天地,兄弟成行,不于此时佩服《诗》《书》,以求荣达,其为人耶?其曰人耶?吾又以吾兄所识,易涉悔尤,汝等出入游从,亦宜切慎。jīn rǔ děng fù mǔ tiān dì,xiōng dì chéng xíng,bù yú cǐ shí pèi fú shī shū,yǐ qiú róng dá,qí wèi rén yé?qí yuē rén yé?wú yòu yǐ wú xiōng suǒ shí,yì shè huǐ yóu,rǔ děng chū rù yóu cóng,yì yí qiè shèn。
吾诚不宜言及于此,吾生长京城,朋从不少,然而未尝识倡优之门,不曾于喧哗纵观,汝信之乎?wú chéng bù yí yán jí yú cǐ,wú shēng zhǎng jīng chéng,péng cóng bù shǎo,rán ér wèi cháng shí chàng yōu zhī mén,bù céng yú xuān huā zòng guān,rǔ xìn zhī hū?
吾终鲜姊妹,陆氏诸生,念之倍汝。wú zhōng xiān zǐ mèi,lù shì zhū shēng,niàn zhī bèi rǔ。
小婢子等既抱吾殁身之恨,未有吾克己之诚,日夜思之,若忘生次,汝因便录吾此书寄之。xiǎo bì zi děng jì bào wú mò shēn zhī hèn,wèi yǒu wú kè jǐ zhī chéng,rì yè sī zhī,ruò wàng shēng cì,rǔ yīn biàn lù wú cǐ shū jì zhī。
庶其自发,千万努力,无弃斯须。shù qí zì fā,qiān wàn nǔ lì,wú qì sī xū。
稹付崳、郑等。zhěn fù yú zhèng děng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

洞庭湖

元稹

人生除泛海,便到洞庭波。rén shēng chú fàn hǎi,biàn dào dòng tíng bō。
驾浪沉西日,吞空接曙河。jià làng chén xī rì,tūn kōng jiē shǔ hé。
虞巡竟安在,轩乐讵曾过。yú xún jìng ān zài,xuān lè jù céng guò。
唯有君山下,狂风万古多。wéi yǒu jūn shān xià,kuáng fēng wàn gǔ duō。

雪天

元稹

故乡千里梦,往事万重悲。gù xiāng qiān lǐ mèng,wǎng shì wàn zhòng bēi。
小雪沈阴夜,闲窗老病时。xiǎo xuě shěn yīn yè,xián chuāng lǎo bìng shí。
独闻归去雁,偏咏别来诗。dú wén guī qù yàn,piān yǒng bié lái shī。
惭愧红妆女,频惊两鬓丝。cán kuì hóng zhuāng nǚ,pín jīng liǎng bìn sī。

别岭南熊判官

元稹

十年常远道,不忍别离声。shí nián cháng yuǎn dào,bù rěn bié lí shēng。
况复三巴外,仍逢万里行。kuàng fù sān bā wài,réng féng wàn lǐ xíng。
桐花新雨气,梨叶晚春晴。tóng huā xīn yǔ qì,lí yè wǎn chūn qíng。
到海知何日,风波从此生。dào hǎi zhī hé rì,fēng bō cóng cǐ shēng。

水上寄乐天

元稹

眼前明月水,先入汉江流。yǎn qián míng yuè shuǐ,xiān rù hàn jiāng liú。
汉水流江海,西江过庾楼。hàn shuǐ liú jiāng hǎi,xī jiāng guò yǔ lóu。
庾楼今夜月,君岂在楼头。yǔ lóu jīn yè yuè,jūn qǐ zài lóu tóu。
万一楼头望,还应望我愁。wàn yī lóu tóu wàng,hái yīng wàng wǒ chóu。

景申秋八首

元稹

年年秋意绪,多向雨中生。nián nián qiū yì xù,duō xiàng yǔ zhōng shēng。
渐欲烟火近,稍怜衣服轻。jiàn yù yān huǒ jìn,shāo lián yī fú qīng。
咏诗闲处立,忆事夜深行。yǒng shī xián chù lì,yì shì yè shēn xíng。
濩落寻常惯,凄凉别为情。huò luò xún cháng guàn,qī liáng bié wèi qíng。

景申秋八首

元稹

蚊幌雨来卷,烛蛾灯上稀。wén huǎng yǔ lái juǎn,zhú é dēng shàng xī。
啼儿冷秋簟,思妇问寒衣。tí ér lěng qiū diàn,sī fù wèn hán yī。
帘断萤火入,窗明蝙蝠飞。lián duàn yíng huǒ rù,chuāng míng biān fú fēi。
良辰日夜去,渐与壮心违。liáng chén rì yè qù,jiàn yǔ zhuàng xīn wéi。

景申秋八首

元稹

嗢嗢檐霤凝,丁丁窗雨繁。wà wà yán liù níng,dīng dīng chuāng yǔ fán。
枕倾筒簟滑,幔飐案灯翻。zhěn qīng tǒng diàn huá,màn zhǎn àn dēng fān。
唤魇儿难觉,吟诗婢苦烦。huàn yǎn ér nán jué,yín shī bì kǔ fán。
强眠终不著,闲卧暗消魂。qiáng mián zhōng bù zhù,xián wò àn xiāo hún。

景申秋八首

元稹

瓶泻高檐雨,窗来激箭风。píng xiè gāo yán yǔ,chuāng lái jī jiàn fēng。
病憎灯火暗,寒觉薄帏空。bìng zēng dēng huǒ àn,hán jué báo wéi kōng。
婢报樵苏竭,妻愁院落通。bì bào qiáo sū jié,qī chóu yuàn luò tōng。
老夫慵计数,教想蔡城东。lǎo fū yōng jì shù,jiào xiǎng cài chéng dōng。

景申秋八首

元稹

风头难著枕,病眼厌看书。fēng tóu nán zhù zhěn,bìng yǎn yàn kàn shū。
无酒销长夜,回灯照小馀。wú jiǔ xiāo zhǎng yè,huí dēng zhào xiǎo yú。
三元推废王,九曜入乘除。sān yuán tuī fèi wáng,jiǔ yào rù chéng chú。
廊庙应多算,参差斡太虚。láng miào yīng duō suàn,cān chà wò tài xū。

景申秋八首

元稹

经雨篱落坏,入秋田地荒。jīng yǔ lí luò huài,rù qiū tián dì huāng。
竹垂哀折节,莲败惜空房。zhú chuí āi zhé jié,lián bài xī kōng fáng。
小片慈菇白,低丛柚子黄。xiǎo piàn cí gū bái,dī cóng yòu zi huáng。
眼前撩乱辈,无不是同乡。yǎn qián liāo luàn bèi,wú bù shì tóng xiāng。

景申秋八首

元稹

雨柳枝枝弱,风光片片斜。yǔ liǔ zhī zhī ruò,fēng guāng piàn piàn xié。
蜻蜓怜晓露,蛱蝶恋秋花。qīng tíng lián xiǎo lù,jiá dié liàn qiū huā。
饥啅空篱雀,寒栖满树鸦。jī zhuó kōng lí què,hán qī mǎn shù yā。
荒凉池馆内,不似有人家。huāng liáng chí guǎn nèi,bù shì yǒu rén jiā。

景申秋八首

元稹

病苦十年后,连阴十日馀。bìng kǔ shí nián hòu,lián yīn shí rì yú。
人方教作鼠,天岂遣为鱼。rén fāng jiào zuò shǔ,tiān qǐ qiǎn wèi yú。
鲛绽酆城剑,虫凋鬼火书。jiāo zhàn fēng chéng jiàn,chóng diāo guǐ huǒ shū。
出闻泥泞尽,何地不摧车。chū wén ní nìng jǐn,hé dì bù cuī chē。

遣行十首

元稹

惨切风雨夕,沉吟离别情。cǎn qiè fēng yǔ xī,chén yín lí bié qíng。
燕辞前日社,蝉是每年声。yàn cí qián rì shè,chán shì měi nián shēng。
暗泪深相感,危心亦自惊。àn lèi shēn xiāng gǎn,wēi xīn yì zì jīng。
不如元不识,俱作路人行。bù rú yuán bù shí,jù zuò lù rén xíng。

遣行十首

元稹

十五年前事,恓惶无限情。shí wǔ nián qián shì,xī huáng wú xiàn qíng。
病僮更借出,羸马共驰声。bìng tóng gèng jiè chū,léi mǎ gòng chí shēng。
射叶杨才破,闻弓雁已惊。shè yè yáng cái pò,wén gōng yàn yǐ jīng。
小年辛苦学,求得苦辛行。xiǎo nián xīn kǔ xué,qiú dé kǔ xīn xíng。

遣行十首

元稹

徙倚檐宇下,思量去住情。xǐ yǐ yán yǔ xià,sī liàng qù zhù qíng。
暗萤穿竹见,斜雨隔窗声。àn yíng chuān zhú jiàn,xié yǔ gé chuāng shēng。
就枕回转数,闻鸡撩乱惊。jiù zhěn huí zhuǎn shù,wén jī liāo luàn jīng。
一家同草草,排比送君行。yī jiā tóng cǎo cǎo,pái bǐ sòng jūn xíng。