古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

初除浙东妻有阻色因以四韵晓之

元稹

嫁时五月归巴地,今日双旌上越州。jià shí wǔ yuè guī bā dì,jīn rì shuāng jīng shàng yuè zhōu。
兴庆首行千命妇,会稽旁带六诸侯。xīng qìng shǒu xíng qiān mìng fù,huì jī páng dài liù zhū hóu。
海楼翡翠闲相逐,镜水鸳鸯暖共游。hǎi lóu fěi cuì xián xiāng zhú,jìng shuǐ yuān yāng nuǎn gòng yóu。
我有主恩羞未报,君于此外更何求。wǒ yǒu zhǔ ēn xiū wèi bào,jūn yú cǐ wài gèng hé qiú。

月暗

元稹

月暗灯残面墙泣,罗缨斗重知啼湿。yuè àn dēng cán miàn qiáng qì,luó yīng dòu zhòng zhī tí shī。
真珠帘断蝙蝠飞,燕子巢空萤火入。zhēn zhū lián duàn biān fú fēi,yàn zi cháo kōng yíng huǒ rù。
深殿门重夜漏严,柔□□□□年急。shēn diàn mén zhòng yè lòu yán,róu nián jí。
君王掌上容一人,更有轻身何处立。jūn wáng zhǎng shàng róng yī rén,gèng yǒu qīng shēn hé chù lì。

友封体

元稹

雨送浮凉夏簟清,小楼腰褥怕单轻。yǔ sòng fú liáng xià diàn qīng,xiǎo lóu yāo rù pà dān qīng。
微风暗度香囊转,胧月斜穿隔子明。wēi fēng àn dù xiāng náng zhuǎn,lóng yuè xié chuān gé zi míng。
桦烛燄高黄耳吠,柳堤风静紫骝声。huà zhú yàn gāo huáng ěr fèi,liǔ dī fēng jìng zǐ liú shēng。
频频闻动中门锁,桃叶知嗔未敢迎。pín pín wén dòng zhōng mén suǒ,táo yè zhī chēn wèi gǎn yíng。

元稹

莫愁私地爱王昌,夜夜筝声怨隔墙。mò chóu sī dì ài wáng chāng,yè yè zhēng shēng yuàn gé qiáng。
火凤有凰求不得,春莺无伴啭空长。huǒ fèng yǒu huáng qiú bù dé,chūn yīng wú bàn zhuàn kōng zhǎng。
急挥舞破催飞燕,慢逐歌词弄小娘。jí huī wǔ pò cuī fēi yàn,màn zhú gē cí nòng xiǎo niáng。
死恨相如新索妇,枉将心力为他狂。sǐ hèn xiāng rú xīn suǒ fù,wǎng jiāng xīn lì wèi tā kuáng。

莺莺诗

元稹

殷红浅碧旧衣裳,取次梳头闇澹妆。yīn hóng qiǎn bì jiù yī shang,qǔ cì shū tóu àn dàn zhuāng。
夜合带烟笼晓日,牡丹经雨泣残阳。yè hé dài yān lóng xiǎo rì,mǔ dān jīng yǔ qì cán yáng。
低迷隐笑原非笑,散漫清香不似香。dī mí yǐn xiào yuán fēi xiào,sàn màn qīng xiāng bù shì xiāng。
频动横波嗔阿母,等闲教见小儿郎。pín dòng héng bō chēn ā mǔ,děng xián jiào jiàn xiǎo ér láng。

除夜酬乐天

元稹

引傩绥旆乱毵毵,戏罢人归思不堪。yǐn nuó suí pèi luàn sān sān,xì bà rén guī sī bù kān。
虚涨火尘龟浦北,无由阿伞凤城南。xū zhǎng huǒ chén guī pǔ běi,wú yóu ā sǎn fèng chéng nán。
休官期限元同约,除夜情怀老共谙。xiū guān qī xiàn yuán tóng yuē,chú yè qíng huái lǎo gòng ān。
莫道明朝始添岁,今年春在岁前三。mò dào míng cháo shǐ tiān suì,jīn nián chūn zài suì qián sān。

赠毛仙翁

元稹

仙驾初从蓬海来,相逢又说向天台。xiān jià chū cóng péng hǎi lái,xiāng féng yòu shuō xiàng tiān tái。
一言亲授希微诀,三夕同倾沆瀣杯。yī yán qīn shòu xī wēi jué,sān xī tóng qīng hàng xiè bēi。
此日临风飘羽卫,他年嘉约指盐梅。cǐ rì lín fēng piāo yǔ wèi,tā nián jiā yuē zhǐ yán méi。
花前挥手迢遥去,目断霓旌不可陪。huā qián huī shǒu tiáo yáo qù,mù duàn ní jīng bù kě péi。

酬张秘书因寄马赠诗

元稹

丞相功高厌武名,牵将战马寄儒生。chéng xiāng gōng gāo yàn wǔ míng,qiān jiāng zhàn mǎ jì rú shēng。
四蹄荀距藏虽尽,六尺须头见尚惊。sì tí xún jù cáng suī jǐn,liù chǐ xū tóu jiàn shàng jīng。
减粟偷儿憎未饱,骑驴诗客骂先行。jiǎn sù tōu ér zēng wèi bǎo,qí lǘ shī kè mà xiān xíng。
劝君还却司空著,莫遣衙参傍子城。quàn jūn hái què sī kōng zhù,mò qiǎn yá cān bàng zi chéng。

寄赠薛涛

元稹

锦江滑腻蛾眉秀,幻出文君与薛涛。jǐn jiāng huá nì é méi xiù,huàn chū wén jūn yǔ xuē tāo。
言语巧偷鹦鹉舌,文章分得凤皇毛。yán yǔ qiǎo tōu yīng wǔ shé,wén zhāng fēn dé fèng huáng máo。
纷纷辞客多停笔,个个公卿欲梦刀。fēn fēn cí kè duō tíng bǐ,gè gè gōng qīng yù mèng dāo。
别后相思隔烟水,菖蒲花发五云高。bié hòu xiāng sī gé yān shuǐ,chāng pú huā fā wǔ yún gāo。

赠刘采春

元稹

新妆巧样画双蛾,谩裹常州透额罗。xīn zhuāng qiǎo yàng huà shuāng é,mán guǒ cháng zhōu tòu é luó。
正面偷匀光滑笏,缓行轻踏破纹波。zhèng miàn tōu yún guāng huá hù,huǎn xíng qīng tà pò wén bō。
言辞雅措风流足,举止低回秀媚多。yán cí yǎ cuò fēng liú zú,jǔ zhǐ dī huí xiù mèi duō。
更有恼人肠断处,选词能唱望夫歌。gèng yǒu nǎo rén cháng duàn chù,xuǎn cí néng chàng wàng fū gē。

感事三首

元稹

为国谋羊舌,从来不为身。wèi guó móu yáng shé,cóng lái bù wèi shēn。
此心长自保,终不学张陈。cǐ xīn zhǎng zì bǎo,zhōng bù xué zhāng chén。

感事三首

元稹

自笑心何劣,区区辨所冤。zì xiào xīn hé liè,qū qū biàn suǒ yuān。
伯仁虽到死,终不向人言。bó rén suī dào sǐ,zhōng bù xiàng rén yán。

感事三首

元稹

富贵年皆长,风尘旧转稀。fù guì nián jiē zhǎng,fēng chén jiù zhuǎn xī。
白头方见绝,遥为一沾衣。bái tóu fāng jiàn jué,yáo wèi yī zhān yī。

题翰林东閤前小松

元稹

檐碍修鳞亚,霜侵簇翠黄。yán ài xiū lín yà,shuāng qīn cù cuì huáng。
唯馀入琴韵,终待舜弦张。wéi yú rù qín yùn,zhōng dài shùn xián zhāng。

西还

元稹

悠悠洛阳梦,郁郁灞陵树。yōu yōu luò yáng mèng,yù yù bà líng shù。
落日正西归,逢君又东去。luò rì zhèng xī guī,féng jūn yòu dōng qù。