古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

西斋小松二首

元稹

簇簇枝新黄,纤纤攒素指。cù cù zhī xīn huáng,xiān xiān zǎn sù zhǐ。
柔苙渐依条,短莎还半委。róu lì jiàn yī tiáo,duǎn shā hái bàn wěi。
清风日夜高,凌云意何已。qīng fēng rì yè gāo,líng yún yì hé yǐ。
千岁盘老龙,修鳞自兹始。qiān suì pán lǎo lóng,xiū lín zì zī shǐ。

周先生

元稹

寥寥空山岑,泠泠风松林。liáo liáo kōng shān cén,líng líng fēng sōng lín。
流云垂鳞光,悬泉扬高音。liú yún chuí lín guāng,xuán quán yáng gāo yīn。
希夷周先生,烧香调琴心。xī yí zhōu xiān shēng,shāo xiāng diào qín xīn。
神功盈三千,谁能还黄金。shén gōng yíng sān qiān,shuí néng hái huáng jīn。

遣春十首

元稹

晓月笼云影,莺声馀雾中。xiǎo yuè lóng yún yǐng,yīng shēng yú wù zhōng。
暗芳飘露气,轻寒生柳风。àn fāng piāo lù qì,qīng hán shēng liǔ fēng。
冉冉一趋府,未为劳我躬。rǎn rǎn yī qū fǔ,wèi wèi láo wǒ gōng。
因兹得晨起,但觉情兴隆。yīn zī dé chén qǐ,dàn jué qíng xīng lóng。

遣春十首

元稹

久雨怜霁景,偶来堤上行。jiǔ yǔ lián jì jǐng,ǒu lái dī shàng xíng。
空蒙天色嫩,杳淼江面平。kōng méng tiān sè nèn,yǎo miǎo jiāng miàn píng。
百草短长出,众禽高下鸣。bǎi cǎo duǎn zhǎng chū,zhòng qín gāo xià míng。
春阳各有分,予亦澹无情。chūn yáng gè yǒu fēn,yǔ yì dàn wú qíng。

遣春十首

元稹

镜皎碧潭水,微波粗成文。jìng jiǎo bì tán shuǐ,wēi bō cū chéng wén。
烟光垂碧草,琼脉散纤云。yān guāng chuí bì cǎo,qióng mài sàn xiān yún。
岸柳好阴影,风裾遗垢氛。àn liǔ hǎo yīn yǐng,fēng jū yí gòu fēn。
悠然送春目,八荒谁与群。yōu rán sòng chūn mù,bā huāng shuí yǔ qún。

遣春十首

元稹

低迷笼树烟,明净当霞日。dī mí lóng shù yān,míng jìng dāng xiá rì。
阳燄波春空,平湖漫凝溢。yáng yàn bō chūn kōng,píng hú màn níng yì。
雪鹭远近飞,渚牙浅深出。xuě lù yuǎn jìn fēi,zhǔ yá qiǎn shēn chū。
江流复浩荡,相为坐纡郁。jiāng liú fù hào dàng,xiāng wèi zuò yū yù。

遣春十首

元稹

暄寒深浅春,红白前后花。xuān hán shēn qiǎn chūn,hóng bái qián hòu huā。
颜色讵相让,生成良有涯。yán sè jù xiāng ràng,shēng chéng liáng yǒu yá。
梅芳勿自早,菊秀勿自赊。méi fāng wù zì zǎo,jú xiù wù zì shē。
各将一时意,终年无再华。gè jiāng yī shí yì,zhōng nián wú zài huá。

遣春十首

元稹

高屋童稚少,春来归燕多。gāo wū tóng zhì shǎo,chūn lái guī yàn duō。
葺旧良易就,新院亦已罗。qì jiù liáng yì jiù,xīn yuàn yì yǐ luó。
俯怜雏化卵,仰愧鹏无窠。fǔ lián chú huà luǎn,yǎng kuì péng wú kē。
巢栋与巢幕,秋风俱奈何。cháo dòng yǔ cháo mù,qiū fēng jù nài hé。

遣春十首

元稹

撩乱扑树蜂,摧残恋房蕊。liāo luàn pū shù fēng,cuī cán liàn fáng ruǐ。
风吹雨又频,安得繁于绮。fēng chuī yǔ yòu pín,ān dé fán yú qǐ。
酒杯沈易过,世事纷何已。jiǔ bēi shěn yì guò,shì shì fēn hé yǐ。
莫倚颜似花,君看岁如水。mò yǐ yán shì huā,jūn kàn suì rú shuǐ。

遣春十首

元稹

绕郭高高冢,半是荆王墓。rào guō gāo gāo zhǒng,bàn shì jīng wáng mù。
后嗣炽阳台,前贤甘荜路。hòu sì chì yáng tái,qián xián gān bì lù。
善恶徒自分,波流尽东注。shàn è tú zì fēn,bō liú jǐn dōng zhù。
胡然不饮酒,坐落桐花树。hú rán bù yǐn jiǔ,zuò luò tóng huā shù。

遣春十首

元稹

花阴莎草长,藉莎闲自酌。huā yīn shā cǎo zhǎng,jí shā xián zì zhuó。
坐看莺斗枝,轻花满尊杓。zuò kàn yīng dòu zhī,qīng huā mǎn zūn biāo。
葛巾竹稍挂,书卷琴上阁。gé jīn zhú shāo guà,shū juǎn qín shàng gé。
沽酒过此生,狂歌眼前乐。gū jiǔ guò cǐ shēng,kuáng gē yǎn qián lè。

遣春十首

元稹

梨叶已成阴,柳条纷起絮。lí yè yǐ chéng yīn,liǔ tiáo fēn qǐ xù。
波绿紫屏风,螺红碧筹箸。bō lǜ zǐ píng fēng,luó hóng bì chóu zhù。
三杯面上热,万事心中去。sān bēi miàn shàng rè,wàn shì xīn zhōng qù。
我意风散云,何劳问行处。wǒ yì fēng sàn yún,hé láo wèn xíng chù。

表夏十首其二

元稹

初日满阶前,轻风动帘影。chū rì mǎn jiē qián,qīng fēng dòng lián yǐng。
旬时得休浣,高卧阅清景。xún shí dé xiū huàn,gāo wò yuè qīng jǐng。
僮儿拂巾箱,鸦轧深林井。tóng ér fú jīn xiāng,yā yà shēn lín jǐng。
心到物自闲,何劳远箕颍。xīn dào wù zì xián,hé láo yuǎn jī yǐng。

表夏十首其二

元稹

江瘴炎夏早,蒸腾信难度。jiāng zhàng yán xià zǎo,zhēng téng xìn nán dù。
今宵好风月,独此荒庭趣。jīn xiāo hǎo fēng yuè,dú cǐ huāng tíng qù。
露叶倾暗光,流星委馀素。lù yè qīng àn guāng,liú xīng wěi yú sù。
但恐清夜徂,讵悲朝景暮。dàn kǒng qīng yè cú,jù bēi cháo jǐng mù。

表夏十首其二

元稹

流芳递炎景,繁英尽寥落。liú fāng dì yán jǐng,fán yīng jǐn liáo luò。
公署香满庭,晴霞覆阑药。gōng shǔ xiāng mǎn tíng,qíng xiá fù lán yào。
裁红起高燄,缀绿排新萼。cái hóng qǐ gāo yàn,zhuì lǜ pái xīn è。
凭此遣幽怀,非言念将谑。píng cǐ qiǎn yōu huái,fēi yán niàn jiāng xuè。