古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞出门行

元稹

兄弟同出门,同行不同志。xiōng dì tóng chū mén,tóng xíng bù tóng zhì。
悽悽分岐路,各各营所为。qī qī fēn qí lù,gè gè yíng suǒ wèi。
兄上荆山巅,翻石辨虹气。xiōng shàng jīng shān diān,fān shí biàn hóng qì。
弟沈沧海底,偷珠待龙睡。dì shěn cāng hǎi dǐ,tōu zhū dài lóng shuì。
出门不数年,同归亦同遂。chū mén bù shù nián,tóng guī yì tóng suì。
俱用私所珍,升沉自兹异。jù yòng sī suǒ zhēn,shēng chén zì zī yì。
献珠龙王宫,值龙觅珠次。xiàn zhū lóng wáng gōng,zhí lóng mì zhū cì。
但喜复得珠,不求珠所自。dàn xǐ fù dé zhū,bù qiú zhū suǒ zì。
酬客双龙女,授客六龙辔。chóu kè shuāng lóng nǚ,shòu kè liù lóng pèi。
遣充行雨神,雨泽随客意。qiǎn chōng xíng yǔ shén,yǔ zé suí kè yì。
雩夏钟鼓繁,禜秋玉帛积。yú xià zhōng gǔ fán,yǒng qiū yù bó jī。
彩色画廊庙,奴僮被珠翠。cǎi sè huà láng miào,nú tóng bèi zhū cuì。
骥騄千万双,鸳鸯七十二。jì lù qiān wàn shuāng,yuān yāng qī shí èr。
言者禾稼枯,无人敢轻议。yán zhě hé jià kū,wú rén gǎn qīng yì。
其兄因献璞,再刖不履地。qí xiōng yīn xiàn pú,zài yuè bù lǚ dì。
门户亲戚疏,匡床妻妾弃。mén hù qīn qī shū,kuāng chuáng qī qiè qì。
铭心有所待,视足无所愧。míng xīn yǒu suǒ dài,shì zú wú suǒ kuì。
持璞自枕头,泪痕双血渍。chí pú zì zhěn tóu,lèi hén shuāng xuè zì。
一朝龙醒寤,本问偷珠事。yī cháo lóng xǐng wù,běn wèn tōu zhū shì。
因知行雨偏,妻子五刑备。yīn zhī xíng yǔ piān,qī zi wǔ xíng bèi。
仁兄捧尸哭,势友掉头讳。rén xiōng pěng shī kū,shì yǒu diào tóu huì。
丧车黔首葬,吊客青蝇至。sàng chē qián shǒu zàng,diào kè qīng yíng zhì。
楚有望气人,王前忽长跪。chǔ yǒu wàng qì rén,wáng qián hū zhǎng guì。
贺王得贵宝,不远王所莅。hè wáng dé guì bǎo,bù yuǎn wáng suǒ lì。
求之果如言,剖则浮云腻。qiú zhī guǒ rú yán,pōu zé fú yún nì。
白珩无颜色,垂棘有瑕累。bái háng wú yán sè,chuí jí yǒu xiá lèi。
在楚列地封,入赵连城贵。zài chǔ liè dì fēng,rù zhào lián chéng guì。
秦遣李斯书,书为传国瑞。qín qiǎn lǐ sī shū,shū wèi chuán guó ruì。
秦亡汉魏传,传者得神器。qín wáng hàn wèi chuán,chuán zhě dé shén qì。
卞和名永永,与宝不相坠。biàn hé míng yǒng yǒng,yǔ bǎo bù xiāng zhuì。
劝尔出门行,行难莫行易。quàn ěr chū mén xíng,xíng nán mò xíng yì。
易得还易失,难同亦难离。yì dé hái yì shī,nán tóng yì nán lí。
善贾识贪廉,良田无稙稚。shàn jiǎ shí tān lián,liáng tián wú zhī zhì。
磨剑莫磨锥,磨锥成小利。mó jiàn mò mó zhuī,mó zhuī chéng xiǎo lì。

乐府古题序

元稹

年年塞下丁,长作出塞兵。nián nián sāi xià dīng,zhǎng zuò chū sāi bīng。
自从冒顿强,官筑遮虏城。zì cóng mào dùn qiáng,guān zhù zhē lǔ chéng。

乐府古题序

元稹

筑城须努力,城高遮得贼。zhù chéng xū nǔ lì,chéng gāo zhē dé zéi。
但恐贼路多,有城遮不得。dàn kǒng zéi lù duō,yǒu chéng zhē bù dé。

乐府古题序

元稹

丁口传父言,莫问城坚不。dīng kǒu chuán fù yán,mò wèn chéng jiān bù。
平城被虏围,汉斸城墙走。píng chéng bèi lǔ wéi,hàn zhǔ chéng qiáng zǒu。

乐府古题序

元稹

因兹请休和,虏往骑来过。yīn zī qǐng xiū hé,lǔ wǎng qí lái guò。
半疑兼半信,筑城犹嵯峨。bàn yí jiān bàn xìn,zhù chéng yóu cuó é。

乐府古题序

元稹

筑城安敢烦,愿听丁一言。zhù chéng ān gǎn fán,yuàn tīng dīng yī yán。
请筑鸿胪寺,兼愁虏出关。qǐng zhù hóng lú sì,jiān chóu lǔ chū guān。

芳树

元稹

芳树已寥落,孤英尤可嘉。fāng shù yǐ liáo luò,gū yīng yóu kě jiā。
可怜团团叶,盖覆深深花。kě lián tuán tuán yè,gài fù shēn shēn huā。
游蜂竞钻刺,斗雀亦纷拿。yóu fēng jìng zuān cì,dòu què yì fēn ná。
天生细碎物,不爱好光华。tiān shēng xì suì wù,bù ài hǎo guāng huá。
非无歼殄法,念尔有生涯。fēi wú jiān tiǎn fǎ,niàn ěr yǒu shēng yá。
春雷一声发,惊燕亦惊蛇。chūn léi yī shēng fā,jīng yàn yì jīng shé。
清池养神蔡,已复长虾蟆。qīng chí yǎng shén cài,yǐ fù zhǎng xiā má。
雨露贵平施,吾其春草芽。yǔ lù guì píng shī,wú qí chūn cǎo yá。

乐府古题序

元稹

梦上高高天,高高苍苍高不极。mèng shàng gāo gāo tiān,gāo gāo cāng cāng gāo bù jí。
下视五岳块累累,仰天依旧苍苍色。xià shì wǔ yuè kuài lèi lèi,yǎng tiān yī jiù cāng cāng sè。
蹋云耸身身更上,攀天上天攀未得。tà yún sǒng shēn shēn gèng shàng,pān tiān shàng tiān pān wèi dé。
西瞻若水兔轮低,东望蟠桃海波黑。xī zhān ruò shuǐ tù lún dī,dōng wàng pán táo hǎi bō hēi。
日月之光不到此,非暗非明烟塞塞。rì yuè zhī guāng bù dào cǐ,fēi àn fēi míng yān sāi sāi。
天悠地远身跨风,下无阶梯上无力。tiān yōu dì yuǎn shēn kuà fēng,xià wú jiē tī shàng wú lì。
来时畏有他人上,截断龙胡斩鹏翼。lái shí wèi yǒu tā rén shàng,jié duàn lóng hú zhǎn péng yì。
茫茫漫漫方自悲,哭向青云椎素臆。máng máng màn màn fāng zì bēi,kū xiàng qīng yún chuí sù yì。
哭声厌咽旁人恶,唤起惊悲泪飘露。kū shēng yàn yàn páng rén è,huàn qǐ jīng bēi lèi piāo lù。
千惭万谢唤厌人,向使无君终不寤。qiān cán wàn xiè huàn yàn rén,xiàng shǐ wú jūn zhōng bù wù。

乐府古题序

元稹

吴宫夜长宫漏款,帘幕四垂灯燄暖。wú gōng yè zhǎng gōng lòu kuǎn,lián mù sì chuí dēng yàn nuǎn。
西施自舞王自管,雪纻翻翻鹤翎散。xī shī zì wǔ wáng zì guǎn,xuě zhù fān fān hè líng sàn。
促节牵繁舞腰懒,舞腰懒,王罢饮。cù jié qiān fán wǔ yāo lǎn,wǔ yāo lǎn,wáng bà yǐn。
盖覆西施凤花锦,身作匡床臂为枕。gài fù xī shī fèng huā jǐn,shēn zuò kuāng chuáng bì wèi zhěn。
朝佩枞玉王晏寝,寝醒阍报门无事。cháo pèi cōng yù wáng yàn qǐn,qǐn xǐng hūn bào mén wú shì。
子胥死后言为讳,近王之臣论王意。zi xū sǐ hòu yán wèi huì,jìn wáng zhī chén lùn wáng yì。
共笑越王穷惴惴,夜夜抱冰寒不睡。gòng xiào yuè wáng qióng zhuì zhuì,yè yè bào bīng hán bù shuì。

乐府古题序

元稹

将进酒,将进酒。jiāng jìn jiǔ,jiāng jìn jiǔ。
酒中有毒鸩主父,言之主父伤主母。jiǔ zhōng yǒu dú zhèn zhǔ fù,yán zhī zhǔ fù shāng zhǔ mǔ。
母为妾地父妾天,仰天俯地不忍言。mǔ wèi qiè dì fù qiè tiān,yǎng tiān fǔ dì bù rěn yán。
阳为僵踣主父前,主父不知加妾鞭。yáng wèi jiāng bó zhǔ fù qián,zhǔ fù bù zhī jiā qiè biān。
旁人知妾为主说,主将泪洗鞭头血。páng rén zhī qiè wèi zhǔ shuō,zhǔ jiāng lèi xǐ biān tóu xuè。
推椎主母牵下堂,扶妾遣升堂上床。tuī chuí zhǔ mǔ qiān xià táng,fú qiè qiǎn shēng táng shàng chuáng。
将进酒,酒中无毒令主寿。jiāng jìn jiǔ,jiǔ zhōng wú dú lìng zhǔ shòu。
愿主回恩归主母,遣妾如此由主父。yuàn zhǔ huí ēn guī zhǔ mǔ,qiǎn qiè rú cǐ yóu zhǔ fù。
妾为此事人偶知,自惭不密方自悲。qiè wèi cǐ shì rén ǒu zhī,zì cán bù mì fāng zì bēi。
主今颠倒安置妾,贪天僭地谁不为。zhǔ jīn diān dào ān zhì qiè,tān tiān jiàn dì shuí bù wèi。

乐府古题序

元稹

海波无底珠沈海,采珠之人判死采。hǎi bō wú dǐ zhū shěn hǎi,cǎi zhū zhī rén pàn sǐ cǎi。
万人判死一得珠,斛量买婢人何在。wàn rén pàn sǐ yī dé zhū,hú liàng mǎi bì rén hé zài。
年年采珠珠避人,今年采珠由海神。nián nián cǎi zhū zhū bì rén,jīn nián cǎi zhū yóu hǎi shén。
海神采珠珠尽死,死尽明珠空海水。hǎi shén cǎi zhū zhū jǐn sǐ,sǐ jǐn míng zhū kōng hǎi shuǐ。
珠为海物海属神,神今自采何况人。zhū wèi hǎi wù hǎi shǔ shén,shén jīn zì cǎi hé kuàng rén。

乐府古题序

元稹

董逃董逃董卓逃,揩铿戈甲声劳嘈。dǒng táo dǒng táo dǒng zhuó táo,kāi kēng gē jiǎ shēng láo cáo。
剜剜深脐脂燄燄,人皆数叹曰。wān wān shēn qí zhī yàn yàn,rén jiē shù tàn yuē。
尔独不忆年年取我身上膏,膏销骨尽烟火死。ěr dú bù yì nián nián qǔ wǒ shēn shàng gāo,gāo xiāo gǔ jǐn yān huǒ sǐ。
长安城中贼毛起,城门四走公卿士。zhǎng ān chéng zhōng zéi máo qǐ,chéng mén sì zǒu gōng qīng shì。
走劝刘虞作天子,刘虞不敢作天子。zǒu quàn liú yú zuò tiān zi,liú yú bù gǎn zuò tiān zi。
曹瞒篡乱从此始,董逃董逃人莫喜。cáo mán cuàn luàn cóng cǐ shǐ,dǒng táo dǒng táo rén mò xǐ。
胜负相环相枕倚,缝缀难成裁破易。shèng fù xiāng huán xiāng zhěn yǐ,fèng zhuì nán chéng cái pò yì。
何况曲针不能伸巧指,欲学裁缝须准拟。hé kuàng qū zhēn bù néng shēn qiǎo zhǐ,yù xué cái fèng xū zhǔn nǐ。

乐府古题序

元稹

忆远曲,郎身不远郎心远。yì yuǎn qū,láng shēn bù yuǎn láng xīn yuǎn。
沙随郎饭俱在匙,郎意看沙那比饭。shā suí láng fàn jù zài shi,láng yì kàn shā nà bǐ fàn。
水中书字无字痕,君心暗画谁会君。shuǐ zhōng shū zì wú zì hén,jūn xīn àn huà shuí huì jūn。
况妾事姑姑进止,身去门前同万里。kuàng qiè shì gū gū jìn zhǐ,shēn qù mén qián tóng wàn lǐ。
一家尽是郎腹心,妾似生来无两耳。yī jiā jǐn shì láng fù xīn,qiè shì shēng lái wú liǎng ěr。
妾身何足言,听妾私劝君。qiè shēn hé zú yán,tīng qiè sī quàn jūn。
君今夜夜醉何处?姑来伴妾自闭门。jūn jīn yè yè zuì hé chù?gū lái bàn qiè zì bì mén。
嫁夫恨不早,养儿将备老。jià fū hèn bù zǎo,yǎng ér jiāng bèi lǎo。
妾自嫁郎身骨立,老姑为郎求娶妾。qiè zì jià láng shēn gǔ lì,lǎo gū wèi láng qiú qǔ qiè。
妾不忍见姑郎忍见,为郎忍耐看姑面。qiè bù rěn jiàn gū láng rěn jiàn,wèi láng rěn nài kàn gū miàn。

乐府古题序

元稹

赵卒四十万,尽为坑中鬼。zhào zú sì shí wàn,jǐn wèi kēng zhōng guǐ。
赵王未信赵母言,犹点新兵更填死。zhào wáng wèi xìn zhào mǔ yán,yóu diǎn xīn bīng gèng tián sǐ。
填死之兵兵气索,秦强赵破括敌起。tián sǐ zhī bīng bīng qì suǒ,qín qiáng zhào pò kuò dí qǐ。
括虽专命起尚轻,何况牵肘之人牵不已。kuò suī zhuān mìng qǐ shàng qīng,hé kuàng qiān zhǒu zhī rén qiān bù yǐ。
坑中之鬼妻在营,髽麻戴绖鹅雁鸣。kēng zhōng zhī guǐ qī zài yíng,zhuā má dài dié é yàn míng。
送夫之妇又行哭,哭声送死非送行。sòng fū zhī fù yòu xíng kū,kū shēng sòng sǐ fēi sòng xíng。
夫远征,远征不必戍长城,出门便不知死生。fū yuǎn zhēng,yuǎn zhēng bù bì shù zhǎng chéng,chū mén biàn bù zhī sǐ shēng。

乐府古题序

元稹

织夫何太忙,蚕经三卧行欲老。zhī fū hé tài máng,cán jīng sān wò xíng yù lǎo。
蚕神女圣早成丝,今年丝税抽徵早。cán shén nǚ shèng zǎo chéng sī,jīn nián sī shuì chōu zhēng zǎo。
早徵非是官人恶,去岁官家事戎索。zǎo zhēng fēi shì guān rén è,qù suì guān jiā shì róng suǒ。
征人战苦束刀疮,主将勋高换罗幕。zhēng rén zhàn kǔ shù dāo chuāng,zhǔ jiāng xūn gāo huàn luó mù。
缫丝织帛犹努力,变缉撩机苦难织。sāo sī zhī bó yóu nǔ lì,biàn jī liāo jī kǔ nán zhī。
东家头白双女儿,为解挑纹嫁不得。dōng jiā tóu bái shuāng nǚ ér,wèi jiě tiāo wén jià bù dé。
檐前袅袅游丝上,上有蜘蛛巧来往。yán qián niǎo niǎo yóu sī shàng,shàng yǒu zhī zhū qiǎo lái wǎng。
羡他虫豸解缘天,能向虚空织罗网。xiàn tā chóng zhì jiě yuán tiān,néng xiàng xū kōng zhī luó wǎng。