古诗词

阳城驿

元稹

商有阳城驿,名同阳道州。shāng yǒu yáng chéng yì,míng tóng yáng dào zhōu。
阳公没已久,感我泪交流。yáng gōng méi yǐ jiǔ,gǎn wǒ lèi jiāo liú。
昔公孝父母,行与曾闵俦。xī gōng xiào fù mǔ,xíng yǔ céng mǐn chóu。
既孤善兄弟,兄弟和且柔。jì gū shàn xiōng dì,xiōng dì hé qiě róu。
一夕不相见,若怀三岁忧。yī xī bù xiāng jiàn,ruò huái sān suì yōu。
遂誓不婚娶,没齿同衾裯。suì shì bù hūn qǔ,méi chǐ tóng qīn chóu。
妹夫死他县,遗骨无人收。mèi fū sǐ tā xiàn,yí gǔ wú rén shōu。
公令季弟往,公与仲弟留。gōng lìng jì dì wǎng,gōng yǔ zhòng dì liú。
相别竟不得,三人同远游。xiāng bié jìng bù dé,sān rén tóng yuǎn yóu。
共负他乡骨,归来藏故丘。gòng fù tā xiāng gǔ,guī lái cáng gù qiū。
栖迟居夏邑,邑人无苟偷。qī chí jū xià yì,yì rén wú gǒu tōu。
里中竞长短,来问劣与优。lǐ zhōng jìng zhǎng duǎn,lái wèn liè yǔ yōu。
官刑一朝耻,公短终身羞。guān xíng yī cháo chǐ,gōng duǎn zhōng shēn xiū。
公亦不遗布,人自不盗牛。gōng yì bù yí bù,rén zì bù dào niú。
问公何能尔,忠信先自修。wèn gōng hé néng ěr,zhōng xìn xiān zì xiū。
发言当道理,不顾党与雠。fā yán dāng dào lǐ,bù gù dǎng yǔ chóu。
声香渐翕习,冠盖若云浮。shēng xiāng jiàn xī xí,guān gài ruò yún fú。
少者从公学,老者从公游。shǎo zhě cóng gōng xué,lǎo zhě cóng gōng yóu。
往来相告报,县尹与公侯。wǎng lái xiāng gào bào,xiàn yǐn yǔ gōng hóu。
名落公卿口,涌如波荐舟。míng luò gōng qīng kǒu,yǒng rú bō jiàn zhōu。
天子得闻之,书下再三求。tiān zi dé wén zhī,shū xià zài sān qiú。
书中愿一见,不异旱地虬。shū zhōng yuàn yī jiàn,bù yì hàn dì qiú。
何以持为聘,束帛藉琳球。hé yǐ chí wèi pìn,shù bó jí lín qiú。
何以持为御,驷马驾安輈。hé yǐ chí wèi yù,sì mǎ jià ān zhōu。
公方伯夷操,事殷不事周。gōng fāng bó yí cāo,shì yīn bù shì zhōu。
我实唐士庶,食唐之田畴。wǒ shí táng shì shù,shí táng zhī tián chóu。
我闻天子忆,安敢专自由。wǒ wén tiān zi yì,ān gǎn zhuān zì yóu。
来为谏大夫,朝夕侍冕旒。lái wèi jiàn dà fū,cháo xī shì miǎn liú。
希夷惇薄俗,密勿献良筹。xī yí dūn báo sú,mì wù xiàn liáng chóu。
神医不言术,人瘼曾暗瘳。shén yī bù yán shù,rén mò céng àn chōu。
月请谏官俸,诸弟相对谋。yuè qǐng jiàn guān fèng,zhū dì xiāng duì móu。
皆曰亲戚外,酒散目前愁。jiē yuē qīn qī wài,jiǔ sàn mù qián chóu。
公云不有尔,安得此嘉猷。gōng yún bù yǒu ěr,ān dé cǐ jiā yóu。
施馀尽酤酒,客来相献酬。shī yú jǐn gū jiǔ,kè lái xiāng xiàn chóu。
日旰不谋食,春深仍弊裘。rì gàn bù móu shí,chūn shēn réng bì qiú。
人心良戚戚,我乐独由由。rén xīn liáng qī qī,wǒ lè dú yóu yóu。
贞元岁云暮,朝有曲如钩。zhēn yuán suì yún mù,cháo yǒu qū rú gōu。
风波势奔蹙,日月光绸缪。fēng bō shì bēn cù,rì yuè guāng chóu móu。
齿牙属为猾,禾黍暗生蟊。chǐ yá shǔ wèi huá,hé shǔ àn shēng máo。
岂无司言者,肉食吞其喉。qǐ wú sī yán zhě,ròu shí tūn qí hóu。
岂无司搏者,利柄扼其鞲。qǐ wú sī bó zhě,lì bǐng è qí gōu。
鼻复势气塞,不得辩薰莸。bí fù shì qì sāi,bù dé biàn xūn yóu。
公虽未显谏,惴惴如患瘤。gōng suī wèi xiǎn jiàn,zhuì zhuì rú huàn liú。
飞章八九上,皆若珠暗投。fēi zhāng bā jiǔ shàng,jiē ruò zhū àn tóu。
炎炎日将炽,积燎无人抽。yán yán rì jiāng chì,jī liáo wú rén chōu。
公乃帅其属,决谏同报仇。gōng nǎi shuài qí shǔ,jué jiàn tóng bào chóu。
延英殿门外,叩阁仍叩头。yán yīng diàn mén wài,kòu gé réng kòu tóu。
且曰事不止,臣谏誓不休。qiě yuē shì bù zhǐ,chén jiàn shì bù xiū。
上知不可遏,命以美语酬。shàng zhī bù kě è,mìng yǐ měi yǔ chóu。
降官司成署,俾之为赘疣。jiàng guān sī chéng shǔ,bǐ zhī wèi zhuì yóu。
奸心不快活,击刺砺戈矛。jiān xīn bù kuài huó,jī cì lì gē máo。
终为道州去,天道竟悠悠。zhōng wèi dào zhōu qù,tiān dào jìng yōu yōu。
遂令不言者,反以言为訧。suì lìng bù yán zhě,fǎn yǐ yán wèi yóu。
喉舌坐成木,鹰鹯化为鸠。hóu shé zuò chéng mù,yīng zhān huà wèi jiū。
避权如避虎,冠豸如冠猴。bì quán rú bì hǔ,guān zhì rú guān hóu。
平生附我者,诗人称好逑。píng shēng fù wǒ zhě,shī rén chēng hǎo qiú。
私来一执手,恐若坠诸沟。sī lái yī zhí shǒu,kǒng ruò zhuì zhū gōu。
送我不出户,决我不回眸。sòng wǒ bù chū hù,jué wǒ bù huí móu。
唯有太学生,各具粮与糇。wéi yǒu tài xué shēng,gè jù liáng yǔ hóu。
咸言公去矣,我亦去荒陬。xián yán gōng qù yǐ,wǒ yì qù huāng zōu。
公与诸生别,步步驻行驺。gōng yǔ zhū shēng bié,bù bù zhù xíng zōu。
有生不可诀,行行过闽瓯。yǒu shēng bù kě jué,xíng xíng guò mǐn ōu。
为师得如此,得为贤者不。wèi shī dé rú cǐ,dé wèi xián zhě bù。
道州闻公来,鼓舞歌且讴。dào zhōu wén gōng lái,gǔ wǔ gē qiě ōu。
昔公居夏邑,狎人如狎鸥。xī gōng jū xià yì,xiá rén rú xiá ōu。
况自为刺史,岂复援鼓桴。kuàng zì wèi cì shǐ,qǐ fù yuán gǔ fú。
滋章一时罢,教化天下遒。zī zhāng yī shí bà,jiào huà tiān xià qiú。
炎瘴不得老,英华忽已秋。yán zhàng bù dé lǎo,yīng huá hū yǐ qiū。
有鸟哭杨震,无儿悲邓攸。yǒu niǎo kū yáng zhèn,wú ér bēi dèng yōu。
唯馀门弟子,列树松与楸。wéi yú mén dì zi,liè shù sōng yǔ qiū。
今来过此驿,若吊汨罗洲。jīn lái guò cǐ yì,ruò diào mì luó zhōu。
祠曹讳羊祜,此驿何不侔。cí cáo huì yáng hù,cǐ yì hé bù móu。
我愿避公讳,名为避贤邮。wǒ yuàn bì gōng huì,míng wèi bì xián yóu。
此名有深意,蔽贤天所尤。cǐ míng yǒu shēn yì,bì xián tiān suǒ yóu。
吾闻玄元教,日月冥九幽。wú wén xuán yuán jiào,rì yuè míng jiǔ yōu。
幽阴蔽翳者,永为幽翳囚。yōu yīn bì yì zhě,yǒng wèi yōu yì qiú。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

遣病十首

元稹

服药备江瘴,四年方一疠。fú yào bèi jiāng zhàng,sì nián fāng yī lì。
岂是药无功,伊予久留滞。qǐ shì yào wú gōng,yī yǔ jiǔ liú zhì。
滞留人固薄,瘴久药难制。zhì liú rén gù báo,zhàng jiǔ yào nán zhì。
去日良已甘,归途奈无际。qù rì liáng yǐ gān,guī tú nài wú jì。

遣病十首

元稹

弃置何所任,郑公怜我病。qì zhì hé suǒ rèn,zhèng gōng lián wǒ bìng。
三十九万钱,资予养顽瞑。sān shí jiǔ wàn qián,zī yǔ yǎng wán míng。
身贱杀何益,恩深报难罄。shēn jiàn shā hé yì,ēn shēn bào nán qìng。
公其万千年,世有天之郑。gōng qí wàn qiān nián,shì yǒu tiān zhī zhèng。

遣病十首

元稹

忆作孩稚初,健羡成人列。yì zuò hái zhì chū,jiàn xiàn chéng rén liè。
倦学厌日长,嬉游念佳节。juàn xué yàn rì zhǎng,xī yóu niàn jiā jié。
今来渐讳年,顿与前心别。jīn lái jiàn huì nián,dùn yǔ qián xīn bié。
白日速如飞,佳晨亦骚屑。bái rì sù rú fēi,jiā chén yì sāo xiè。

遣病十首

元稹

昔在痛饮场,憎人病辞醉。xī zài tòng yǐn chǎng,zēng rén bìng cí zuì。
病来身怕酒,始悟他人意。bìng lái shēn pà jiǔ,shǐ wù tā rén yì。
怕酒岂不闲,悲无少年气。pà jiǔ qǐ bù xián,bēi wú shǎo nián qì。
传语少年儿,杯盘莫回避。chuán yǔ shǎo nián ér,bēi pán mò huí bì。

遣病十首

元稹

忆初头始白,昼夜惊一缕。yì chū tóu shǐ bái,zhòu yè jīng yī lǚ。
渐及鬓与须,多来不能数。jiàn jí bìn yǔ xū,duō lái bù néng shù。
壮年等闲过,过壮年已五。zhuàng nián děng xián guò,guò zhuàng nián yǐ wǔ。
华发不再青,劳生竟何补。huá fā bù zài qīng,láo shēng jìng hé bǔ。

遣病十首

元稹

在家非不病,有病心亦安。zài jiā fēi bù bìng,yǒu bìng xīn yì ān。
起居甥侄扶,药饵兄嫂看。qǐ jū shēng zhí fú,yào ěr xiōng sǎo kàn。
今病兄远路,道遥书信难。jīn bìng xiōng yuǎn lù,dào yáo shū xìn nán。
寄言娇小弟,莫作官家官。jì yán jiāo xiǎo dì,mò zuò guān jiā guān。

遣病十首

元稹

燕巢官舍内,我尔俱为客。yàn cháo guān shě nèi,wǒ ěr jù wèi kè。
岁晚我独留,秋深尔安适。suì wǎn wǒ dú liú,qiū shēn ěr ān shì。
风高翅羽垂,路远烟波隔。fēng gāo chì yǔ chuí,lù yuǎn yān bō gé。
去去玉山岑,人间网罗窄。qù qù yù shān cén,rén jiān wǎng luó zhǎi。

遣病十首

元稹

檐宇夜来旷,暗知秋已生。yán yǔ yè lái kuàng,àn zhī qiū yǐ shēng。
卧悲衾簟冷,病觉支体轻。wò bēi qīn diàn lěng,bìng jué zhī tǐ qīng。
炎昏岂不倦,时去聊自惊。yán hūn qǐ bù juàn,shí qù liáo zì jīng。
浩叹终一夕,空堂天欲明。hào tàn zhōng yī xī,kōng táng tiān yù míng。

遣病十首

元稹

秋依静处多,况乃凌晨趣。qiū yī jìng chù duō,kuàng nǎi líng chén qù。
深竹蝉昼风,翠茸衫晓露。shēn zhú chán zhòu fēng,cuì rōng shān xiǎo lù。
庭莎病看长,林果闲知数。tíng shā bìng kàn zhǎng,lín guǒ xián zhī shù。
何以强健时,公门日劳骛。hé yǐ qiáng jiàn shí,gōng mén rì láo wù。

遣病十首

元稹

朝结故乡念,暮作空堂寝。cháo jié gù xiāng niàn,mù zuò kōng táng qǐn。
梦别泪亦流,啼痕暗横枕。mèng bié lèi yì liú,tí hén àn héng zhěn。
昔愁凭酒遣,今病安能饮。xī chóu píng jiǔ qiǎn,jīn bìng ān néng yǐn。
落尽秋槿花,离人病犹甚。luò jǐn qiū jǐn huā,lí rén bìng yóu shén。

元稹

江瘴节候暖,腊初梅已残。jiāng zhàng jié hòu nuǎn,là chū méi yǐ cán。
夜来北风至,喜见今日寒。yè lái běi fēng zhì,xǐ jiàn jīn rì hán。
扣冰浅塘水,拥雪深竹阑。kòu bīng qiǎn táng shuǐ,yōng xuě shēn zhú lán。
复此满尊醁,但嗟谁与欢。fù cǐ mǎn zūn lù,dàn jiē shuí yǔ huān。

玉泉道中作

元稹

楚俗物候晚,孟冬才有霜。chǔ sú wù hòu wǎn,mèng dōng cái yǒu shuāng。
早农半华实,夕水含风凉。zǎo nóng bàn huá shí,xī shuǐ hán fēng liáng。
遐想云外寺,峰峦渺相望。xiá xiǎng yún wài sì,fēng luán miǎo xiāng wàng。
松门接官路,泉脉连僧房。sōng mén jiē guān lù,quán mài lián sēng fáng。
微露上弦月,暗焚初夜香。wēi lù shàng xián yuè,àn fén chū yè xiāng。
谷深烟壒净,山虚钟磬长。gǔ shēn yān ài jìng,shān xū zhōng qìng zhǎng。
念此清境远,复忧尘事妨。niàn cǐ qīng jìng yuǎn,fù yōu chén shì fáng。
行行即前路,勿滞分寸光。xíng xíng jí qián lù,wù zhì fēn cùn guāng。

遣病

元稹

自古谁不死,不复记其名。zì gǔ shuí bù sǐ,bù fù jì qí míng。
今年京城内,死者老少并。jīn nián jīng chéng nèi,sǐ zhě lǎo shǎo bìng。
独孤才四十,仕宦方荣荣。dú gū cái sì shí,shì huàn fāng róng róng。
李三三十九,登朝有清声。lǐ sān sān shí jiǔ,dēng cháo yǒu qīng shēng。
赵昌八十馀,三拥大将旌。zhào chāng bā shí yú,sān yōng dà jiāng jīng。
为生信异异,之死同冥冥。wèi shēng xìn yì yì,zhī sǐ tóng míng míng。
其家哭泣爱,一一无异情。qí jiā kū qì ài,yī yī wú yì qíng。
其类嗟叹惜,各各无重轻。qí lèi jiē tàn xī,gè gè wú zhòng qīng。
万龄龟菌等,一死天地平。wàn líng guī jūn děng,yī sǐ tiān dì píng。
以此方我病,我病何足惊。yǐ cǐ fāng wǒ bìng,wǒ bìng hé zú jīng。
借如今日死,亦足了一生。jiè rú jīn rì sǐ,yì zú le yī shēng。
借使到百年,不知何所成。jiè shǐ dào bǎi nián,bù zhī hé suǒ chéng。
况我早师佛,屋宅此身形。kuàng wǒ zǎo shī fú,wū zhái cǐ shēn xíng。
舍彼复就此,去留何所萦。shě bǐ fù jiù cǐ,qù liú hé suǒ yíng。
前身为过迹,来世即前程。qián shēn wèi guò jì,lái shì jí qián chéng。
但念行不息,岂忧无路行。dàn niàn xíng bù xī,qǐ yōu wú lù xíng。
蜕骨龙不死,蜕皮蝉自鸣。tuì gǔ lóng bù sǐ,tuì pí chán zì míng。
胡为神蜕体,此道人不明。hú wèi shén tuì tǐ,cǐ dào rén bù míng。
持谢爱朋友,寄之仁弟兄。chí xiè ài péng yǒu,jì zhī rén dì xiōng。
吟此可达观,世言何足听。yín cǐ kě dá guān,shì yán hé zú tīng。

感梦

元稹

十月初二日,我行蓬州西。shí yuè chū èr rì,wǒ xíng péng zhōu xī。
三十里有馆,有馆名芳溪。sān shí lǐ yǒu guǎn,yǒu guǎn míng fāng xī。
荒邮屋舍坏,新雨田地泥。huāng yóu wū shě huài,xīn yǔ tián dì ní。
我病百日馀,肌体顾若刲。wǒ bìng bǎi rì yú,jī tǐ gù ruò kuī。
气填暮不食,早早掩窦圭。qì tián mù bù shí,zǎo zǎo yǎn dòu guī。
阴寒筋骨病,夜久灯火低。yīn hán jīn gǔ bìng,yè jiǔ dēng huǒ dī。
忽然寝成梦,宛见颜如圭。hū rán qǐn chéng mèng,wǎn jiàn yán rú guī。
似叹久离别,嗟嗟复悽悽。shì tàn jiǔ lí bié,jiē jiē fù qī qī。
问我何病痛,又叹何栖栖。wèn wǒ hé bìng tòng,yòu tàn hé qī qī。
答云痰滞久,与世复相暌。dá yún tán zhì jiǔ,yǔ shì fù xiāng kuí。
重云痰小疾,良药固易挤。zhòng yún tán xiǎo jí,liáng yào gù yì jǐ。
前时奉橘丸,攻疾有神功。qián shí fèng jú wán,gōng jí yǒu shén gōng。
何不善和疗,岂独头有风。hé bù shàn hé liáo,qǐ dú tóu yǒu fēng。
殷勤平生事,款曲无不终。yīn qín píng shēng shì,kuǎn qū wú bù zhōng。
悲欢两相极,以是半日中。bēi huān liǎng xiāng jí,yǐ shì bàn rì zhōng。
言罢相与行,行行古城里。yán bà xiāng yǔ xíng,xíng xíng gǔ chéng lǐ。
同行复一人,不识谁氏子。tóng xíng fù yī rén,bù shí shuí shì zi。
逡巡急吏来,呼唤愿且止。qūn xún jí lì lái,hū huàn yuàn qiě zhǐ。
驰至相君前,再拜复再起。chí zhì xiāng jūn qián,zài bài fù zài qǐ。
启云吏有奉,奉命传所旨。qǐ yún lì yǒu fèng,fèng mìng chuán suǒ zhǐ。
事有大惊忙,非君不能理。shì yǒu dà jīng máng,fēi jūn bù néng lǐ。
答云久就闲,不愿见劳使。dá yún jiǔ jiù xián,bù yuàn jiàn láo shǐ。
多谢致勤勤,未敢相唯唯。duō xiè zhì qín qín,wèi gǎn xiāng wéi wéi。
我因前献言,此事愚可料。wǒ yīn qián xiàn yán,cǐ shì yú kě liào。
乱热由静消,理繁在知要。luàn rè yóu jìng xiāo,lǐ fán zài zhī yào。
君如冬月阳,奔走不必召。jūn rú dōng yuè yáng,bēn zǒu bù bì zhào。
君如铜镜明,万物自可照。jūn rú tóng jìng míng,wàn wù zì kě zhào。
愿君许苍生,勿复高体调。yuàn jūn xǔ cāng shēng,wù fù gāo tǐ diào。
相君不我言,顾我再三笑。xiāng jūn bù wǒ yán,gù wǒ zài sān xiào。
行行及城户,黯黯馀日晖。xíng xíng jí chéng hù,àn àn yú rì huī。
相君不我言,命我从此归。xiāng jūn bù wǒ yán,mìng wǒ cóng cǐ guī。
不省别时语,但省涕淋漓。bù shěng bié shí yǔ,dàn shěng tì lín lí。
觉来身体汗,坐卧心骨悲。jué lái shēn tǐ hàn,zuò wò xīn gǔ bēi。
闪闪灯背壁,胶胶鸡去埘。shǎn shǎn dēng bèi bì,jiāo jiāo jī qù shí。
倦童颠倒寝,我泪纵横垂。juàn tóng diān dào qǐn,wǒ lèi zòng héng chuí。
泪垂啼不止,不止啼且声。lèi chuí tí bù zhǐ,bù zhǐ tí qiě shēng。
啼声觉僮仆,僮仆撩乱惊。tí shēng jué tóng pū,tóng pū liāo luàn jīng。
问我何所苦,问我何所思。wèn wǒ hé suǒ kǔ,wèn wǒ hé suǒ sī。
我亦不能语,惨惨即路岐。wǒ yì bù néng yǔ,cǎn cǎn jí lù qí。
前经新政县,今夕复明辰。qián jīng xīn zhèng xiàn,jīn xī fù míng chén。
窴窴满心气,不得说向人。tián tián mǎn xīn qì,bù dé shuō xiàng rén。
奇哉赵明府,怪我眉不伸。qí zāi zhào míng fǔ,guài wǒ méi bù shēn。
云有北来僧,住此月与旬。yún yǒu běi lái sēng,zhù cǐ yuè yǔ xún。
自言辨贵骨,谓若识天真。zì yán biàn guì gǔ,wèi ruò shí tiān zhēn。
谈游费闷景,何不与逡巡?tán yóu fèi mèn jǐng,hé bù yǔ qūn xún?
僧来为予语,语及昔所知。sēng lái wèi yǔ yǔ,yǔ jí xī suǒ zhī。
自言有奇中,裴相未相时。zì yán yǒu qí zhōng,péi xiāng wèi xiāng shí。
读书灵山寺,住处接园篱。dú shū líng shān sì,zhù chù jiē yuán lí。
指言他日贵,晷刻似不移。zhǐ yán tā rì guì,guǐ kè shì bù yí。
我闻僧此语,不觉泪歔欷。wǒ wén sēng cǐ yǔ,bù jué lèi xū xī。
因言前夕梦,无人一相谓。yīn yán qián xī mèng,wú rén yī xiāng wèi。
无乃裴相君,念我胸中气。wú nǎi péi xiāng jūn,niàn wǒ xiōng zhōng qì。
遣师及此言,使我尽前事。qiǎn shī jí cǐ yán,shǐ wǒ jǐn qián shì。
僧云彼何亲,言下涕不已。sēng yún bǐ hé qīn,yán xià tì bù yǐ。
我云知我深,不幸先我死。wǒ yún zhī wǒ shēn,bù xìng xiān wǒ sǐ。
僧云裴相君,如君恩有几。sēng yún péi xiāng jūn,rú jūn ēn yǒu jǐ。
我云滔滔众,好直者皆是。wǒ yún tāo tāo zhòng,hǎo zhí zhě jiē shì。
唯我与白生,感遇同所以。wéi wǒ yǔ bái shēng,gǎn yù tóng suǒ yǐ。
官学不同时,生小异乡里。guān xué bù tóng shí,shēng xiǎo yì xiāng lǐ。
拔我尘土中,使我名字美。bá wǒ chén tǔ zhōng,shǐ wǒ míng zì měi。
美名何足多,深分从此始。měi míng hé zú duō,shēn fēn cóng cǐ shǐ。
吹嘘莫我先,顽陋不我鄙。chuī xū mò wǒ xiān,wán lòu bù wǒ bǐ。
往往裴相门,终年不曾履。wǎng wǎng péi xiāng mén,zhōng nián bù céng lǚ。
相门多众流,多誉亦多毁。xiāng mén duō zhòng liú,duō yù yì duō huǐ。
如闻风过尘,不动井中水。rú wén fēng guò chén,bù dòng jǐng zhōng shuǐ。
前时予掾荆,公在期复起。qián shí yǔ yuàn jīng,gōng zài qī fù qǐ。
自从裴公无,吾道甘已矣。zì cóng péi gōng wú,wú dào gān yǐ yǐ。
白生道亦孤,谗谤销骨髓。bái shēng dào yì gū,chán bàng xiāo gǔ suǐ。
司马九江城,无人一言理。sī mǎ jiǔ jiāng chéng,wú rén yī yán lǐ。
为师陈苦言,挥涕满十指。wèi shī chén kǔ yán,huī tì mǎn shí zhǐ。
未死终报恩,师听此男子。wèi sǐ zhōng bào ēn,shī tīng cǐ nán zi。

和东川李相公慈竹十二韵

元稹

慈竹不外长,密比青瑶华。cí zhú bù wài zhǎng,mì bǐ qīng yáo huá。
矛攒有森束,玉立无蹉跎。máo zǎn yǒu sēn shù,yù lì wú cuō tuó。
纤粉妍腻质,细琼交翠柯。xiān fěn yán nì zhì,xì qióng jiāo cuì kē。
亭亭霄汉近,霭霭雨露多。tíng tíng xiāo hàn jìn,ǎi ǎi yǔ lù duō。
冰碧寒夜耸,箫韶风昼罗。bīng bì hán yè sǒng,xiāo sháo fēng zhòu luó。
烟含胧胧影,月泛鳞鳞波。yān hán lóng lóng yǐng,yuè fàn lín lín bō。
鸾凤一已顾,燕雀永不过。luán fèng yī yǐ gù,yàn què yǒng bù guò。
幽姿媚庭实,颢气爽天涯。yōu zī mèi tíng shí,hào qì shuǎng tiān yá。
峻节高转露,贞筠寒更佳。jùn jié gāo zhuǎn lù,zhēn yún hán gèng jiā。
托身仙坛上,灵物神所呵。tuō shēn xiān tán shàng,líng wù shén suǒ hē。
时与天籁合,日闻阳春歌。shí yǔ tiān lài hé,rì wén yáng chūn gē。
应怜孤生者,摧折成病疴。yīng lián gū shēng zhě,cuī zhé chéng bìng kē。