古诗词

哨遍其一问月

方岳

月亦老乎,劝尔一杯,听说平生事。yuè yì lǎo hū,quàn ěr yī bēi,tīng shuō píng shēng shì。
吾问汝,开辟自何时。wú wèn rǔ,kāi pì zì hé shí。
有乾坤更应有尔。yǒu qián kūn gèng yīng yǒu ěr。
年几许。nián jǐ xǔ。
鸿荒邈哉遐已。hóng huāng miǎo zāi xiá yǐ。
吾今断自唐虞起。wú jīn duàn zì táng yú qǐ。
繄帝曰放勋,甲辰践祚,数至今、宋嘉熙。yī dì yuē fàng xūn,jiǎ chén jiàn zuò,shù zhì jīn sòng jiā xī。
凡三千五百二十年馀。fán sān qiān wǔ bǎi èr shí nián yú。
嗟雨僽风僝几盈亏。jiē yǔ zhòu fēng chán jǐ yíng kuī。
老兔奔驰,痴蟆吞吐,定应衰矣。lǎo tù bēn chí,chī má tūn tǔ,dìng yīng shuāi yǐ。
噫。yī。
月岂无悲。yuè qǐ wú bēi。
吾观人寿几期颐。wú guān rén shòu jǐ qī yí。
炯炯双眸子,明清无过婴儿。jiǒng jiǒng shuāng móu zi,míng qīng wú guò yīng ér。
但才到中年,昏然欲眊,那堪老矣知何似。dàn cái dào zhōng nián,hūn rán yù mào,nà kān lǎo yǐ zhī hé shì。
试以此推之。shì yǐ cǐ tuī zhī。
吾言有理,不能不自疑耳。wú yán yǒu lǐ,bù néng bù zì yí ěr。
恐古时月与今时异。kǒng gǔ shí yuè yǔ jīn shí yì。
恨则恨今人不千岁。hèn zé hèn jīn rén bù qiān suì。
但见今、冰轮如洗。dàn jiàn jīn bīng lún rú xǐ。
阿谁曾自前古,看到隋唐世。ā shuí céng zì qián gǔ,kàn dào suí táng shì。
几时明洁,几时昏暗,毕竟少晴多雨。jǐ shí míng jié,jǐ shí hūn àn,bì jìng shǎo qíng duō yǔ。
须臾月落夜何其。xū yú yuè luò yè hé qí。
曰先生、审之姑醉。yuē xiān shēng shěn zhī gū zuì。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

此君室

方岳

亭亭几长身,斯可谓之士。tíng tíng jǐ zhǎng shēn,sī kě wèi zhī shì。
以我为隐乎,指以二三子。yǐ wǒ wèi yǐn hū,zhǐ yǐ èr sān zi。

此君室

方岳

不肯一世人,草木自宾友。bù kěn yī shì rén,cǎo mù zì bīn yǒu。
举杯问樵岚,见有此客否。jǔ bēi wèn qiáo lán,jiàn yǒu cǐ kè fǒu。

此君室

方岳

可臞不可腴,可独不可俗。kě qú bù kě yú,kě dú bù kě sú。
君看室中人,今已不趐足。jūn kàn shì zhōng rén,jīn yǐ bù xuè zú。

此君室

方岳

曲士多在今,节士多从古。qū shì duō zài jīn,jié shì duō cóng gǔ。
此君岂易得,仅可一二数。cǐ jūn qǐ yì dé,jǐn kě yī èr shù。

此君室

方岳

翛然数竿玉,带以一溪水。xiāo rán shù gān yù,dài yǐ yī xī shuǐ。
惟我有是夫,孰能与于此。wéi wǒ yǒu shì fū,shú néng yǔ yú cǐ。

此君室

方岳

泉石宁我癖,烟雨宁我惛。quán shí níng wǒ pǐ,yān yǔ níng wǒ hūn。
是间有佳趣,不可无此君。shì jiān yǒu jiā qù,bù kě wú cǐ jūn。

此君室

方岳

一径自明月,谁能此婆娑。yī jìng zì míng yuè,shuí néng cǐ pó suō。
床头易未了,如此良夜何。chuáng tóu yì wèi le,rú cǐ liáng yè hé。

此君室

方岳

竹意吾为谁,山曰子非我。zhú yì wú wèi shuí,shān yuē zi fēi wǒ。
未知回孰贤,自赞午也可。wèi zhī huí shú xián,zì zàn wǔ yě kě。

此君室

方岳

俗士不足语,之子谁与娱。sú shì bù zú yǔ,zhī zi shuí yǔ yú。
闭门但痴坐,尔辈宁可无。bì mén dàn chī zuò,ěr bèi níng kě wú。

山径

方岳

一径净于秋,山中夜来雨。yī jìng jìng yú qiū,shān zhōng yè lái yǔ。
倚松不知还,幽禽妙言语。yǐ sōng bù zhī hái,yōu qín miào yán yǔ。

梦书十字史记册上太史公此书真是笔斡造化梦语非夸也因足之识于策

方岳

禹穴探幽眇,神功接混茫。yǔ xué tàn yōu miǎo,shén gōng jiē hùn máng。
绝麟才此笔,春梦试平章。jué lín cái cǐ bǐ,chūn mèng shì píng zhāng。

方岳

马令园中本,移来村墅中。mǎ lìng yuán zhōng běn,yí lái cūn shù zhōng。
太官令却献,黄帕不来封。tài guān lìng què xiàn,huáng pà bù lái fēng。

谢人致蟹

方岳

樵岚无蟹有监州,已负诗肠过一秋。qiáo lán wú xiè yǒu jiān zhōu,yǐ fù shī cháng guò yī qiū。
莫怪渊明便归去,得渠自合老菟裘。mò guài yuān míng biàn guī qù,dé qú zì hé lǎo tú qiú。

谢人致蟹

方岳

此去江头只两程,寒蒲解缚便横行。cǐ qù jiāng tóu zhǐ liǎng chéng,hán pú jiě fù biàn héng xíng。
无肠政要空虚腹,满贮芦花与月明。wú cháng zhèng yào kōng xū fù,mǎn zhù lú huā yǔ yuè míng。

谢人致蟹

方岳

雪砍双螯玉一壶,樵中曾有此奇无。xuě kǎn shuāng áo yù yī hú,qiáo zhōng céng yǒu cǐ qí wú。
始知张翰思归意,不为秋风只为鲈。shǐ zhī zhāng hàn sī guī yì,bù wèi qiū fēng zhǐ wèi lú。