古诗词

哨遍其一问月

方岳

月亦老乎,劝尔一杯,听说平生事。yuè yì lǎo hū,quàn ěr yī bēi,tīng shuō píng shēng shì。
吾问汝,开辟自何时。wú wèn rǔ,kāi pì zì hé shí。
有乾坤更应有尔。yǒu qián kūn gèng yīng yǒu ěr。
年几许。nián jǐ xǔ。
鸿荒邈哉遐已。hóng huāng miǎo zāi xiá yǐ。
吾今断自唐虞起。wú jīn duàn zì táng yú qǐ。
繄帝曰放勋,甲辰践祚,数至今、宋嘉熙。yī dì yuē fàng xūn,jiǎ chén jiàn zuò,shù zhì jīn sòng jiā xī。
凡三千五百二十年馀。fán sān qiān wǔ bǎi èr shí nián yú。
嗟雨僽风僝几盈亏。jiē yǔ zhòu fēng chán jǐ yíng kuī。
老兔奔驰,痴蟆吞吐,定应衰矣。lǎo tù bēn chí,chī má tūn tǔ,dìng yīng shuāi yǐ。
噫。yī。
月岂无悲。yuè qǐ wú bēi。
吾观人寿几期颐。wú guān rén shòu jǐ qī yí。
炯炯双眸子,明清无过婴儿。jiǒng jiǒng shuāng móu zi,míng qīng wú guò yīng ér。
但才到中年,昏然欲眊,那堪老矣知何似。dàn cái dào zhōng nián,hūn rán yù mào,nà kān lǎo yǐ zhī hé shì。
试以此推之。shì yǐ cǐ tuī zhī。
吾言有理,不能不自疑耳。wú yán yǒu lǐ,bù néng bù zì yí ěr。
恐古时月与今时异。kǒng gǔ shí yuè yǔ jīn shí yì。
恨则恨今人不千岁。hèn zé hèn jīn rén bù qiān suì。
但见今、冰轮如洗。dàn jiàn jīn bīng lún rú xǐ。
阿谁曾自前古,看到隋唐世。ā shuí céng zì qián gǔ,kàn dào suí táng shì。
几时明洁,几时昏暗,毕竟少晴多雨。jǐ shí míng jié,jǐ shí hūn àn,bì jìng shǎo qíng duō yǔ。
须臾月落夜何其。xū yú yuè luò yè hé qí。
曰先生、审之姑醉。yuē xiān shēng shěn zhī gū zuì。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

李监饟四物各以一绝答之鲟鲊

方岳

肉未为奇骨最奇,透明玛瑙碎琉璃。ròu wèi wèi qí gǔ zuì qí,tòu míng mǎ nǎo suì liú lí。
老饕不奈残牙齿,却爱桃花软玉脂。lǎo tāo bù nài cán yá chǐ,què ài táo huā ruǎn yù zhī。

李监饟四物各以一绝答之鹅鲊

方岳

翠箬红泥曲米春,篆滩风月入厨珍。cuì ruò hóng ní qū mǐ chūn,zhuàn tān fēng yuè rù chú zhēn。
谁令渠识黄庭字,且醉胸中无字人。shuí lìng qú shí huáng tíng zì,qiě zuì xiōng zhōng wú zì rén。

擘蟹

方岳

秋来何但食无鱼,老去宁须腹有书。qiū lái hé dàn shí wú yú,lǎo qù níng xū fù yǒu shū。
空洞略容君几辈,草泥郭索一从渠。kōng dòng lüè róng jūn jǐ bèi,cǎo ní guō suǒ yī cóng qú。

少微山观橘

方岳

手斸苍烟竹径深,霜寒错落万黄金。shǒu zhǔ cāng yān zhú jìng shēn,shuāng hán cuò luò wàn huáng jīn。
何年共话商山旧,分种归来欲满林。hé nián gòng huà shāng shān jiù,fēn zhǒng guī lái yù mǎn lín。

闻角

方岳

残角吹霜月欲斜,天寒无奈客思家。cán jiǎo chuī shuāng yuè yù xié,tiān hán wú nài kè sī jiā。
不知野竹沧江上,开到梅梢第几花。bù zhī yě zhú cāng jiāng shàng,kāi dào méi shāo dì jǐ huā。

闻雪

方岳

黄尘没马长安道,残酒初醒雪打窗。huáng chén méi mǎ zhǎng ān dào,cán jiǔ chū xǐng xuě dǎ chuāng。
客子惯眠芦苇岸,梦成孤桨泊寒江。kè zi guàn mián lú wěi àn,mèng chéng gū jiǎng pō hán jiāng。

风月堂夜饮

方岳

霜洗横枝月上初,春彝更可共谈无。shuāng xǐ héng zhī yuè shàng chū,chūn yí gèng kě gòng tán wú。
玉杯一一寒于雪,贮以诗肠渺似湖。yù bēi yī yī hán yú xuě,zhù yǐ shī cháng miǎo shì hú。

嘲鹭

方岳

曾有诗矜白鹭闲,一生诗眼乞山漫。céng yǒu shī jīn bái lù xián,yī shēng shī yǎn qǐ shān màn。
朝来更觉忙于我,雪冱苍溪不道寒。cháo lái gèng jué máng yú wǒ,xuě hù cāng xī bù dào hán。

刘逊子架阁饷江茶

方岳

琵琶亭下春寒夜,湿尽青衫竟为谁。pí pá tíng xià chūn hán yè,shī jǐn qīng shān jìng wèi shuí。
江草江花恨何极,雪瓯如此却无诗。jiāng cǎo jiāng huā hèn hé jí,xuě ōu rú cǐ què wú shī。

刘逊子架阁饷江茶

方岳

醉眠彭泽几何日,只与吟诗办秫田。zuì mián péng zé jǐ hé rì,zhǐ yǔ yín shī bàn shú tián。
灵草独醒山雨外,可曾持到漉巾前。líng cǎo dú xǐng shān yǔ wài,kě céng chí dào lù jīn qián。

光孝寺作茶供

方岳

一藤碎踏两山云,看尽朝岚与夕曛。yī téng suì tà liǎng shān yún,kàn jǐn cháo lán yǔ xī xūn。
留得如来舍身相,共敲苍雪了炉熏。liú dé rú lái shě shēn xiāng,gòng qiāo cāng xuě le lú xūn。

次韵君用寄茶

方岳

茅舍生苔费梦思,竹炉烹雪复何时。máo shě shēng tái fèi mèng sī,zhú lú pēng xuě fù hé shí。
北山怕有移文在,谨勿便令猿鹤知。běi shān pà yǒu yí wén zài,jǐn wù biàn lìng yuán hè zhī。

除夜

方岳

雪片初飞岁已除,竹篱梅自可吾庐。xuě piàn chū fēi suì yǐ chú,zhú lí méi zì kě wú lú。
归来只有穷相守,未议移文送却渠。guī lái zhǐ yǒu qióng xiāng shǒu,wèi yì yí wén sòng què qú。

除夜

方岳

莫笑青衫霜叶枯,六年不改旧称呼。mò xiào qīng shān shuāng yè kū,liù nián bù gǎi jiù chēng hū。
人间书疏非吾事,菜缕春盘何处无。rén jiān shū shū fēi wú shì,cài lǚ chūn pán hé chù wú。

除夜

方岳

更与梅花把一杯,醉题帖子等春来。gèng yǔ méi huā bǎ yī bēi,zuì tí tiē zi děng chūn lái。
须臾便是隔年事,留得寒香一并开。xū yú biàn shì gé nián shì,liú dé hán xiāng yī bìng kāi。