古诗词

碧涧别墅喜皇甫侍御相访

刘长卿

荒村带返照,落叶乱纷纷。huāng cūn dài fǎn zhào,luò yè luàn fēn fēn。
古路无行客,寒山独见君。gǔ lù wú xíng kè,hán shān dú jiàn jūn。
野桥经雨断,涧水向田分。yě qiáo jīng yǔ duàn,jiàn shuǐ xiàng tián fēn。
不为怜同病,何人到白云。bù wèi lián tóng bìng,hé rén dào bái yún。
刘长卿

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。 刘长卿的作品>>

猜您喜欢

观校猎上淮西相公

刘长卿

龙骧校猎邵陵东,野火初烧楚泽空。lóng xiāng xiào liè shào líng dōng,yě huǒ chū shāo chǔ zé kōng。
师事黄公千战后,身骑白马万人中。shī shì huáng gōng qiān zhàn hòu,shēn qí bái mǎ wàn rén zhōng。
笳随晚吹吟边草,箭没寒云落塞鸿。jiā suí wǎn chuī yín biān cǎo,jiàn méi hán yún luò sāi hóng。
三十拥旄谁不羡,周郎少小立奇功。sān shí yōng máo shuí bù xiàn,zhōu láng shǎo xiǎo lì qí gōng。

送皇甫曾赴上都

刘长卿

东游久与故人违,西去荒凉旧路微。dōng yóu jiǔ yǔ gù rén wéi,xī qù huāng liáng jiù lù wēi。
秋草不生三径处,行人独向五陵归。qiū cǎo bù shēng sān jìng chù,xíng rén dú xiàng wǔ líng guī。
离心日远如流水,回首川长共落晖。lí xīn rì yuǎn rú liú shuǐ,huí shǒu chuān zhǎng gòng luò huī。
楚客岂劳伤此别,沧江欲暮自沾衣。chǔ kè qǐ láo shāng cǐ bié,cāng jiāng yù mù zì zhān yī。

送李录事兄归襄邓

刘长卿

十年多难与君同,几处移家逐转蓬。shí nián duō nán yǔ jūn tóng,jǐ chù yí jiā zhú zhuǎn péng。
白首相逢征战后,青春已过乱离中。bái shǒu xiāng féng zhēng zhàn hòu,qīng chūn yǐ guò luàn lí zhōng。
行人杳杳看西月,归马萧萧向北风。xíng rén yǎo yǎo kàn xī yuè,guī mǎ xiāo xiāo xiàng běi fēng。
汉水楚云千万里,天涯此别恨无穷。hàn shuǐ chǔ yún qiān wàn lǐ,tiān yá cǐ bié hèn wú qióng。

汉阳献李相公

刘长卿

退身高卧楚城幽,独掩闲门汉水头。tuì shēn gāo wò chǔ chéng yōu,dú yǎn xián mén hàn shuǐ tóu。
春草雨中行径没,暮山江上卷帘愁。chūn cǎo yǔ zhōng xíng jìng méi,mù shān jiāng shàng juǎn lián chóu。
几人犹忆孙弘阁,百口同乘范蠡舟。jǐ rén yóu yì sūn hóng gé,bǎi kǒu tóng chéng fàn lí zhōu。
早晚却还丞相印,十年空被白云留。zǎo wǎn què hái chéng xiāng yìn,shí nián kōng bèi bái yún liú。

奉酬辛大夫喜湖南腊月连日降雪见示之作

刘长卿

长沙耆旧拜旌麾,喜见江潭积雪时。zhǎng shā qí jiù bài jīng huī,xǐ jiàn jiāng tán jī xuě shí。
柳絮三冬先北地,梅花一夜遍南枝。liǔ xù sān dōng xiān běi dì,méi huā yī yè biàn nán zhī。
初开窗阁寒光满,欲掩军城暮色迟。chū kāi chuāng gé hán guāng mǎn,yù yǎn jūn chéng mù sè chí。
闾里何人不相庆,万家同唱郢中词。lǘ lǐ hé rén bù xiāng qìng,wàn jiā tóng chàng yǐng zhōng cí。

登馀干古县城

刘长卿

孤城上与白云齐,万古荒凉楚水西。gū chéng shàng yǔ bái yún qí,wàn gǔ huāng liáng chǔ shuǐ xī。
官舍已空秋草绿,女墙犹在夜乌啼。guān shě yǐ kōng qiū cǎo lǜ,nǚ qiáng yóu zài yè wū tí。
平江渺渺来人远,落日亭亭向客低。píng jiāng miǎo miǎo lái rén yuǎn,luò rì tíng tíng xiàng kè dī。
沙鸟不知陵谷变,朝飞暮去弋阳溪。shā niǎo bù zhī líng gǔ biàn,cháo fēi mù qù yì yáng xī。

将赴岭外留题萧寺远公院

刘长卿

竹房遥闭上方幽,苔径苍苍访昔游。zhú fáng yáo bì shàng fāng yōu,tái jìng cāng cāng fǎng xī yóu。
内史旧山空日暮,南朝古木向人秋。nèi shǐ jiù shān kōng rì mù,nán cháo gǔ mù xiàng rén qiū。
天香月色同僧室,叶落猿啼傍客舟。tiān xiāng yuè sè tóng sēng shì,yè luò yuán tí bàng kè zhōu。
此去播迁明主意,白云何事欲相留。cǐ qù bō qiān míng zhǔ yì,bái yún hé shì yù xiāng liú。

初闻贬谪续喜

刘长卿

青青草色满江洲,万里伤心水自流。qīng qīng cǎo sè mǎn jiāng zhōu,wàn lǐ shāng xīn shuǐ zì liú。
越鸟岂知南国远,江花独向北人愁。yuè niǎo qǐ zhī nán guó yuǎn,jiāng huā dú xiàng běi rén chóu。
生涯已逐沧浪去,冤气初逢涣汗收。shēng yá yǐ zhú cāng làng qù,yuān qì chū féng huàn hàn shōu。
何事还邀迁客醉,春风日夜待归舟。hé shì hái yāo qiān kè zuì,chūn fēng rì yè dài guī zhōu。

北归入至德州界偶逢洛阳邻家李光宰

刘长卿

生涯心事已蹉跎,旧路依然此重过。shēng yá xīn shì yǐ cuō tuó,jiù lù yī rán cǐ zhòng guò。
近北始知黄叶落,向南空见白云多。jìn běi shǐ zhī huáng yè luò,xiàng nán kōng jiàn bái yún duō。
炎州日日人将老,寒渚年年水自波。yán zhōu rì rì rén jiāng lǎo,hán zhǔ nián nián shuǐ zì bō。
华发相逢俱若是,故园秋草复如何。huá fā xiāng féng jù ruò shì,gù yuán qiū cǎo fù rú hé。

自江西归至旧任官舍赠袁赞府

刘长卿

却见同官喜复悲,此生何幸有归期。què jiàn tóng guān xǐ fù bēi,cǐ shēng hé xìng yǒu guī qī。
空庭客至逢摇落,旧邑人稀经乱离。kōng tíng kè zhì féng yáo luò,jiù yì rén xī jīng luàn lí。
湘路来过回雁处,江城卧听捣衣时。xiāng lù lái guò huí yàn chù,jiāng chéng wò tīng dǎo yī shí。
南方风土劳君问,贾谊长沙岂不知。nán fāng fēng tǔ láo jūn wèn,jiǎ yì zhǎng shā qǐ bù zhī。

赴南中题

刘长卿

种田东郭傍春陂,万事无情把钓丝。zhǒng tián dōng guō bàng chūn bēi,wàn shì wú qíng bǎ diào sī。
绿竹放侵行径里,青山常对卷帘时。lǜ zhú fàng qīn xíng jìng lǐ,qīng shān cháng duì juǎn lián shí。
纷纷花落门空闭,寂寂莺啼日更迟。fēn fēn huā luò mén kōng bì,jì jì yīng tí rì gèng chí。
从此别君千万里,白云流水忆佳期。cóng cǐ bié jūn qiān wàn lǐ,bái yún liú shuǐ yì jiā qī。

上巳日越中与鲍侍郎泛舟耶溪

刘长卿

兰桡缦转傍汀沙,应接云峰到若耶。lán ráo màn zhuǎn bàng tīng shā,yīng jiē yún fēng dào ruò yé。
旧浦满来移渡口,垂杨深处有人家。jiù pǔ mǎn lái yí dù kǒu,chuí yáng shēn chù yǒu rén jiā。
永和春色千年在,曲水乡心万里赊。yǒng hé chūn sè qiān nián zài,qū shuǐ xiāng xīn wàn lǐ shē。
君见渔船时借问,前洲几路入烟花。jūn jiàn yú chuán shí jiè wèn,qián zhōu jǐ lù rù yān huā。

双峰下哭故人李宥

刘长卿

怜君孤垄寄双峰,埋骨穷泉复几重。lián jūn gū lǒng jì shuāng fēng,mái gǔ qióng quán fù jǐ zhòng。
白露空沾九原草,青山犹闭数株松。bái lù kōng zhān jiǔ yuán cǎo,qīng shān yóu bì shù zhū sōng。
图书经乱知何在,妻子因贫失所从。tú shū jīng luàn zhī hé zài,qī zi yīn pín shī suǒ cóng。
惆怅东皋却归去,人间无处更相逢。chóu chàng dōng gāo què guī qù,rén jiān wú chù gèng xiāng féng。

使次安陆寄友人

刘长卿

新年草色远萋萋,久客将归失路蹊。xīn nián cǎo sè yuǎn qī qī,jiǔ kè jiāng guī shī lù qī。
暮雨不知涢口处,春风只到穆陵西。mù yǔ bù zhī yún kǒu chù,chūn fēng zhǐ dào mù líng xī。
孤城尽日空花落,三户无人自鸟啼。gū chéng jǐn rì kōng huā luò,sān hù wú rén zì niǎo tí。
君在江南相忆否,门前五柳几枝低。jūn zài jiāng nán xiāng yì fǒu,mén qián wǔ liǔ jǐ zhī dī。

哭陈

刘长卿

千秋万古葬平原,素业清风及子孙。qiān qiū wàn gǔ zàng píng yuán,sù yè qīng fēng jí zi sūn。
旅榇归程伤道路,举家行哭向田园。lǚ chèn guī chéng shāng dào lù,jǔ jiā xíng kū xiàng tián yuán。
空山寂寂开新垄,乔木苍苍掩旧门。kōng shān jì jì kāi xīn lǒng,qiáo mù cāng cāng yǎn jiù mén。
儒行公才竟何在,独怜棠树一枝存。rú xíng gōng cái jìng hé zài,dú lián táng shù yī zhī cún。