古诗词

登东海龙兴寺高顶望海简演公

刘长卿

朐山压海口,永望开禅宫。qú shān yā hǎi kǒu,yǒng wàng kāi chán gōng。
元气远相合,太阳生其中。yuán qì yuǎn xiāng hé,tài yáng shēng qí zhōng。
豁然万里馀,独为百川雄。huō rán wàn lǐ yú,dú wèi bǎi chuān xióng。
白波走雷电,黑雾藏鱼龙。bái bō zǒu léi diàn,hēi wù cáng yú lóng。
变化非一状,晴明分众容。biàn huà fēi yī zhuàng,qíng míng fēn zhòng róng。
烟开秦帝桥,隐隐横残虹。yān kāi qín dì qiáo,yǐn yǐn héng cán hóng。
蓬岛如在眼,羽人那可逢。péng dǎo rú zài yǎn,yǔ rén nà kě féng。
偶闻真僧言,甚与静者同。ǒu wén zhēn sēng yán,shén yǔ jìng zhě tóng。
幽意颇相惬,赏心殊未穷。yōu yì pǒ xiāng qiè,shǎng xīn shū wèi qióng。
花间午时梵,云外春山钟。huā jiān wǔ shí fàn,yún wài chūn shān zhōng。
谁念遽成别,自怜归所从。shuí niàn jù chéng bié,zì lián guī suǒ cóng。
他时相忆处,惆怅西南峰。tā shí xiāng yì chù,chóu chàng xī nán fēng。
刘长卿

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。 刘长卿的作品>>

猜您喜欢

会赦后酬主簿所问

刘长卿

江南海北长相忆,浅水深山独掩扉。jiāng nán hǎi běi zhǎng xiāng yì,qiǎn shuǐ shēn shān dú yǎn fēi。
重见太平身已老,桃源久住不能归。zhòng jiàn tài píng shēn yǐ lǎo,táo yuán jiǔ zhù bù néng guī。

酬李穆见寄

刘长卿

孤舟相访至天涯,万转云山路更赊。gū zhōu xiāng fǎng zhì tiān yá,wàn zhuǎn yún shān lù gèng shē。
欲扫柴门迎远客,青苔黄叶满贫家。yù sǎo chái mén yíng yuǎn kè,qīng tái huáng yè mǎn pín jiā。

寻盛禅师兰若

刘长卿

秋草黄花覆古阡,隔林何处起人烟。qiū cǎo huáng huā fù gǔ qiān,gé lín hé chù qǐ rén yān。
山僧独在山中老,唯有寒松见少年。shān sēng dú zài shān zhōng lǎo,wéi yǒu hán sōng jiàn shǎo nián。

赠崔九载华

刘长卿

怜君一见一悲歌,岁岁无如老去何。lián jūn yī jiàn yī bēi gē,suì suì wú rú lǎo qù hé。
白屋渐看秋草没,青云莫道故人多。bái wū jiàn kàn qiū cǎo méi,qīng yún mò dào gù rén duō。

送刘萱之道州谒崔大夫

刘长卿

沅水悠悠湘水春,临歧南望一沾巾。yuán shuǐ yōu yōu xiāng shuǐ chūn,lín qí nán wàng yī zhān jīn。
信陵门下三千客,君到长沙见几人。xìn líng mén xià sān qiān kè,jūn dào zhǎng shā jiàn jǐ rén。

同崔载华赠日本聘使

刘长卿

怜君异域朝周远,积水连天何处通。lián jūn yì yù cháo zhōu yuǎn,jī shuǐ lián tiān hé chù tōng。
遥指来从初日外,始知更有扶桑东。yáo zhǐ lái cóng chū rì wài,shǐ zhī gèng yǒu fú sāng dōng。

出丰县界寄韩明府

刘长卿

回首古原上,未能辞旧乡。huí shǒu gǔ yuán shàng,wèi néng cí jiù xiāng。
西风收暮雨,隐隐分芒砀。xī fēng shōu mù yǔ,yǐn yǐn fēn máng dàng。
贤友此为邑,令名满徐方。xián yǒu cǐ wèi yì,lìng míng mǎn xú fāng。
音容想在眼,暂若升琴堂。yīn róng xiǎng zài yǎn,zàn ruò shēng qín táng。
疲马顾春草,行人看夕阳。pí mǎ gù chūn cǎo,xíng rén kàn xī yáng。
自非传尺素,谁为论中肠。zì fēi chuán chǐ sù,shuí wèi lùn zhōng cháng。