古诗词

早春赠别赵居士还江左时长卿下第归嵩阳旧居

刘长卿

见君风尘里,意出风尘外。jiàn jūn fēng chén lǐ,yì chū fēng chén wài。
自有沧洲期,含情十馀载。zì yǒu cāng zhōu qī,hán qíng shí yú zài。
深居凤城曲,日预龙华会。shēn jū fèng chéng qū,rì yù lóng huá huì。
果得僧家缘,能遗俗人态。guǒ dé sēng jiā yuán,néng yí sú rén tài。
一身今已适,万物知何爱。yī shēn jīn yǐ shì,wàn wù zhī hé ài。
悟法电已空,看心水无碍。wù fǎ diàn yǐ kōng,kàn xīn shuǐ wú ài。
且将穷妙理,兼欲寻胜概。qiě jiāng qióng miào lǐ,jiān yù xún shèng gài。
何独谢客游,当为远公辈。hé dú xiè kè yóu,dāng wèi yuǎn gōng bèi。
放舟驰楚郭,负杖辞秦塞。fàng zhōu chí chǔ guō,fù zhàng cí qín sāi。
目送南飞云,令人想吴会。mù sòng nán fēi yún,lìng rén xiǎng wú huì。
遥思旧游处,仿佛疑相对。yáo sī jiù yóu chù,fǎng fú yí xiāng duì。
夜火金陵城,春烟石头濑。yè huǒ jīn líng chéng,chūn yān shí tóu lài。
沧波极天末,万里明如带。cāng bō jí tiān mò,wàn lǐ míng rú dài。
一片孤客帆,飘然向青霭。yī piàn gū kè fān,piāo rán xiàng qīng ǎi。
楚天合江气,云色常霮䨴。chǔ tiān hé jiāng qì,yún sè cháng dàn duì。
隐见湖中山,相连数州内。yǐn jiàn hú zhōng shān,xiāng lián shù zhōu nèi。
君行意可得,全与时人背。jūn xíng yì kě dé,quán yǔ shí rén bèi。
归路随枫林,还乡念莼菜。guī lù suí fēng lín,hái xiāng niàn chún cài。
顾予尚羁束,何幸承眄睐。gù yǔ shàng jī shù,hé xìng chéng miǎn lài。
素愿徒自勤,清机本难逮。sù yuàn tú zì qín,qīng jī běn nán dǎi。
累幸忝宾荐,末路逢沙汰。lèi xìng tiǎn bīn jiàn,mò lù féng shā tài。
濩落名不成,裴回意空大。huò luò míng bù chéng,péi huí yì kōng dà。
逢时虽贵达,守道甘易退。féng shí suī guì dá,shǒu dào gān yì tuì。
逆旅乡梦频,春风客心碎。nì lǚ xiāng mèng pín,chūn fēng kè xīn suì。
别君日已远,离念无明晦。bié jūn rì yǐ yuǎn,lí niàn wú míng huì。
予亦返柴荆,山田事耕耒。yǔ yì fǎn chái jīng,shān tián shì gēng lěi。
刘长卿

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。 刘长卿的作品>>

猜您喜欢

西陵寄一上人

刘长卿

东山访道成开士,南渡隋阳作本师。dōng shān fǎng dào chéng kāi shì,nán dù suí yáng zuò běn shī。
了义惠心能善诱,吴风越俗罢淫祠。le yì huì xīn néng shàn yòu,wú fēng yuè sú bà yín cí。
室中时见天人命,物外长悬海岳期。shì zhōng shí jiàn tiān rén mìng,wù wài zhǎng xuán hǎi yuè qī。
多谢清言异玄度,悬河高论有谁持。duō xiè qīng yán yì xuán dù,xuán hé gāo lùn yǒu shuí chí。

喜朱拾遗承恩拜命赴任上都

刘长卿

诏书徵拜脱荷裳,身去东山闭草堂。zhào shū zhēng bài tuō hé shang,shēn qù dōng shān bì cǎo táng。
阊阖九天通奏籍,华亭一鹤在朝行。chāng hé jiǔ tiān tōng zòu jí,huá tíng yī hè zài cháo xíng。
沧洲离别风烟远,青琐幽深漏刻长。cāng zhōu lí bié fēng yān yuǎn,qīng suǒ yōu shēn lòu kè zhǎng。
今日却回垂钓处,海鸥相见已高翔。jīn rì què huí chuí diào chù,hǎi ōu xiāng jiàn yǐ gāo xiáng。

郧上送韦司士归上都旧业

刘长卿

前朝旧业想遗尘,今日他乡独尔身。qián cháo jiù yè xiǎng yí chén,jīn rì tā xiāng dú ěr shēn。
郧地国除为过客,杜陵家在有何人。yún dì guó chú wèi guò kè,dù líng jiā zài yǒu hé rén。
苍苔白露生三径,古木寒蝉满四邻。cāng tái bái lù shēng sān jìng,gǔ mù hán chán mǎn sì lín。
西去茫茫问归路,关河渐近泪盈巾。xī qù máng máng wèn guī lù,guān hé jiàn jìn lèi yíng jīn。

感怀

刘长卿

秋风落叶正堪悲,黄菊残花欲待谁。qiū fēng luò yè zhèng kān bēi,huáng jú cán huā yù dài shuí。
水近偏逢寒气早,山深常见日光迟。shuǐ jìn piān féng hán qì zǎo,shān shēn cháng jiàn rì guāng chí。
愁中卜命看周易,梦里招魂读楚词。chóu zhōng bo mìng kàn zhōu yì,mèng lǐ zhāo hún dú chǔ cí。
自笑不如湘浦雁,飞来即是北归时。zì xiào bù rú xiāng pǔ yàn,fēi lái jí shì běi guī shí。

送杨於陵归宋汴

刘长卿

半山溪雨带斜晖,向水残花映客衣。bàn shān xī yǔ dài xié huī,xiàng shuǐ cán huā yìng kè yī。
旅食嗟余当岁晚,能文似汝少年稀。lǚ shí jiē yú dāng suì wǎn,néng wén shì rǔ shǎo nián xī。
新河柳色千株暗,故国云帆万里归。xīn hé liǔ sè qiān zhū àn,gù guó yún fān wàn lǐ guī。
离乱要知君到处,寄书须及雁南飞。lí luàn yào zhī jūn dào chù,jì shū xū jí yàn nán fēi。

上阳宫望幸

刘长卿

玉辇西巡久未还,春光犹入上阳间。yù niǎn xī xún jiǔ wèi hái,chūn guāng yóu rù shàng yáng jiān。
万木长承新雨露,千门空对旧河山。wàn mù zhǎng chéng xīn yǔ lù,qiān mén kōng duì jiù hé shān。
深花寂寂宫城闭,细草青青御路闲。shēn huā jì jì gōng chéng bì,xì cǎo qīng qīng yù lù xián。
独见彩云飞不尽,只应来去候龙颜。dú jiàn cǎi yún fēi bù jǐn,zhǐ yīng lái qù hòu lóng yán。

过裴舍人故居

刘长卿

惨惨天寒独掩扃,纷纷黄叶满空庭。cǎn cǎn tiān hán dú yǎn jiōng,fēn fēn huáng yè mǎn kōng tíng。
孤坟何处依山木,百口无家学水萍。gū fén hé chù yī shān mù,bǎi kǒu wú jiā xué shuǐ píng。
篱花犹及重阳发,邻笛那堪落日听。lí huā yóu jí zhòng yáng fā,lín dí nà kān luò rì tīng。
书幌无人长不卷,秋来芳草自为萤。shū huǎng wú rén zhǎng bù juǎn,qiū lái fāng cǎo zì wèi yíng。

登松江驿楼北望故园

刘长卿

泪尽江楼北望归,田园已陷百重围。lèi jǐn jiāng lóu běi wàng guī,tián yuán yǐ xiàn bǎi zhòng wéi。
平芜万里无人去,落日千山空鸟飞。píng wú wàn lǐ wú rén qù,luò rì qiān shān kōng niǎo fēi。
孤舟漾漾寒潮小,极浦苍苍远树微。gū zhōu yàng yàng hán cháo xiǎo,jí pǔ cāng cāng yuǎn shù wēi。
白鸥渔父徒相待,未扫欃枪懒息机。bái ōu yú fù tú xiāng dài,wèi sǎo chán qiāng lǎn xī jī。

得遇入京

刘长卿

万里南来喜复悲,生涯何幸有归期。wàn lǐ nán lái xǐ fù bēi,shēng yá hé xìng yǒu guī qī。
空庭叶散风摇落,旧邑人疏经乱离。kōng tíng yè sàn fēng yáo luò,jiù yì rén shū jīng luàn lí。
巴路千山秋水在,江花独树夕阳微。bā lù qiān shān qiū shuǐ zài,jiāng huā dú shù xī yáng wēi。
为君一话此中事,白首长沙知不知?wèi jūn yī huà cǐ zhōng shì,bái shǒu zhǎng shā zhī bù zhī?

送张起崔载华之闽中

刘长卿

朝无寒士达,家在旧山贫。cháo wú hán shì dá,jiā zài jiù shān pín。
相送天涯里,怜君更远人。xiāng sòng tiān yá lǐ,lián jūn gèng yuǎn rén。

赠秦系徵君

刘长卿

群公谁让位,五柳独知贫。qún gōng shuí ràng wèi,wǔ liǔ dú zhī pín。
惆怅青山路,烟霞老此人。chóu chàng qīng shān lù,yān xiá lǎo cǐ rén。

秦系顷以家事获谤因出旧山每荷观察崔公见知欲归未遂感其流寓诗以赠之

刘长卿

初迷武陵路,复出孟尝门。chū mí wǔ líng lù,fù chū mèng cháng mén。
回首江南岸,青山与旧恩。huí shǒu jiāng nán àn,qīng shān yǔ jiù ēn。

夜中对雪赠秦系时秦初与谢氏离婚谢氏在越

刘长卿

月明花满地,君自忆山阴。yuè míng huā mǎn dì,jūn zì yì shān yīn。
谁遣因风起,纷纷乱此心。shuí qiǎn yīn fēng qǐ,fēn fēn luàn cǐ xīn。

斑竹

刘长卿

苍梧千载后,斑竹对湘沅。cāng wú qiān zài hòu,bān zhú duì xiāng yuán。
欲识湘妃怨,枝枝满泪痕。yù shí xiāng fēi yuàn,zhī zhī mǎn lèi hén。

春草宫怀古

刘长卿

君王不可见,芳草旧宫春。jūn wáng bù kě jiàn,fāng cǎo jiù gōng chūn。
犹带罗裙色,青青向楚人。yóu dài luó qún sè,qīng qīng xiàng chǔ rén。