古诗词

客中感怀

唐彦谦

客路三千里,西风两鬓尘。kè lù sān qiān lǐ,xī fēng liǎng bìn chén。
贪名笑吴起,说国叹苏秦。tān míng xiào wú qǐ,shuō guó tàn sū qín。
托兴非耽酒,思家岂为莼。tuō xīng fēi dān jiǔ,sī jiā qǐ wèi chún。
可怜今夜月,独照异乡人。kě lián jīn yè yuè,dú zhào yì xiāng rén。

唐彦谦

唐并州晋阳人,字茂业,隐居鹿门山,自号鹿门先生。唐持子。师温庭筠,工七言诗。多通技艺,负才无所屈。僖宗乾符末,避乱汉南。王重荣镇河中,辟为从事,累表为节度副使,历晋、绛州刺史。光启末,重荣军乱,彦谦贬兴元参军事。节度使杨守亮表为判官,迁副使。官终阆、壁州刺史。有《鹿门先生集》。 唐彦谦的作品>>

猜您喜欢

送樊琯司业归朝

唐彦谦

近者苏司业,文雄道最光。jìn zhě sū sī yè,wén xióng dào zuì guāng。
夫君居太学,妙誉继中行。fū jūn jū tài xué,miào yù jì zhōng xíng。
汲郡陵初发,汾阴箧久亡。jí jùn líng chū fā,fén yīn qiè jiǔ wáng。
寂寥方倚席,容易忽升堂。jì liáo fāng yǐ xí,róng yì hū shēng táng。
去日应悬榻,来时定裂裳。qù rì yīng xuán tà,lái shí dìng liè shang。
惬心频拾芥,应手屡穿杨。qiè xīn pín shí jiè,yīng shǒu lǚ chuān yáng。
辩急如无敌,飞腾固自强。biàn jí rú wú dí,fēi téng gù zì qiáng。
论心期舌在,问事畏头长。lùn xīn qī shé zài,wèn shì wèi tóu zhǎng。
驷马终题柱,诸生悉面墙。sì mǎ zhōng tí zhù,zhū shēng xī miàn qiáng。
啖螯讥尔雅,卖饼诉公羊。dàn áo jī ěr yǎ,mài bǐng sù gōng yáng。
未见泥函谷,俄惊火建章。wèi jiàn ní hán gǔ,é jīng huǒ jiàn zhāng。
烟尘昏象魏,行在隔巴梁。yān chén hūn xiàng wèi,xíng zài gé bā liáng。
红粟填郿坞,青袍过寿阳。hóng sù tián méi wù,qīng páo guò shòu yáng。
剪茅行殿湿,伐柏旧陵香。jiǎn máo xíng diàn shī,fá bǎi jiù líng xiāng。
黉室青衿尽,渠门火旆扬。hóng shì qīng jīn jǐn,qú mén huǒ pèi yáng。
云飞同去国,星散各殊方。yún fēi tóng qù guó,xīng sàn gè shū fāng。
贱子悲穷辙,当年亦擅场。jiàn zi bēi qióng zhé,dāng nián yì shàn chǎng。
齑辛寻幼妇,醴酒忆先生。jī xīn xún yòu fù,lǐ jiǔ yì xiān shēng。
圣域探姬孔,皇风乐禹汤。shèng yù tàn jī kǒng,huáng fēng lè yǔ tāng。
畏诛轻李喜,言命小臧仓。wèi zhū qīng lǐ xǐ,yán mìng xiǎo zāng cāng。
折树休盘槊,沈钩且钓璜。zhé shù xiū pán shuò,shěn gōu qiě diào huáng。
鸿都问词客,他日莫相忘。hóng dōu wèn cí kè,tā rì mò xiāng wàng。

片石

唐彦谦

小斋庐阜石,寄自沃洲僧。xiǎo zhāi lú fù shí,jì zì wò zhōu sēng。
山客劳携笈,幽人自得朋。shān kè láo xié jí,yōu rén zì dé péng。
瘦云低作段,野浪冻成云。shòu yún dī zuò duàn,yě làng dòng chéng yún。
便可同清话,何须有物凭。biàn kě tóng qīng huà,hé xū yǒu wù píng。

邓艾庙

唐彦谦

昭烈遗黎死尚羞,挥刀斫石恨谯周。zhāo liè yí lí sǐ shàng xiū,huī dāo zhuó shí hèn qiáo zhōu。
如何千载留遗庙,血食巴山伴武侯。rú hé qiān zài liú yí miào,xuè shí bā shān bàn wǔ hóu。

洛神

唐彦谦

人世仙家本自殊,何须相见向中途。rén shì xiān jiā běn zì shū,hé xū xiāng jiàn xiàng zhōng tú。
惊鸿瞥过游龙去,漫恼陈王一事无。jīng hóng piē guò yóu lóng qù,màn nǎo chén wáng yī shì wú。

垂柳

唐彦谦

绊惹春风别有情,世间谁敢斗轻盈。bàn rě chūn fēng bié yǒu qíng,shì jiān shuí gǎn dòu qīng yíng。
楚王江畔无端种,饿损纤腰学不成。chǔ wáng jiāng pàn wú duān zhǒng,è sǔn xiān yāo xué bù chéng。

仲山

唐彦谦

千载遗踪寄薜萝,沛中乡里旧山河。qiān zài yí zōng jì bì luó,pèi zhōng xiāng lǐ jiù shān hé。
长陵亦是闲丘陇,异日谁知与仲多。zhǎng líng yì shì xián qiū lǒng,yì rì shuí zhī yǔ zhòng duō。
111«2345678