古诗词

汉代

唐彦谦

汉代金为屋,吴宫绮作寮。hàn dài jīn wèi wū,wú gōng qǐ zuò liáo。
艳词传静婉,新曲定妖娆。yàn cí chuán jìng wǎn,xīn qū dìng yāo ráo。
箭响犹残梦,签声报早朝。jiàn xiǎng yóu cán mèng,qiān shēng bào zǎo cháo。
鲜明临晓日,回转度春宵。xiān míng lín xiǎo rì,huí zhuǎn dù chūn xiāo。
半袖笼清镜,前丝压翠翘。bàn xiù lóng qīng jìng,qián sī yā cuì qiào。
静多如有待,闲极似无憀。jìng duō rú yǒu dài,xián jí shì wú liáo。
梓泽花犹满,灵和柳未凋。zǐ zé huā yóu mǎn,líng hé liǔ wèi diāo。
障昏巫峡雨,屏掩浙江潮。zhàng hūn wū xiá yǔ,píng yǎn zhè jiāng cháo。
未信潘名岳,应疑史姓萧。wèi xìn pān míng yuè,yīng yí shǐ xìng xiāo。
漏因歌暂断,灯为雨频挑。lòu yīn gē zàn duàn,dēng wèi yǔ pín tiāo。
饮酒阑三雅,投壶赛百娇。yǐn jiǔ lán sān yǎ,tóu hú sài bǎi jiāo。
钿蝉新翅重,金鸭旧香焦。diàn chán xīn chì zhòng,jīn yā jiù xiāng jiāo。
水净疑澄练,霞孤欲建标。shuǐ jìng yí chéng liàn,xiá gū yù jiàn biāo。
别随秦柱促,愁为蜀弦么。bié suí qín zhù cù,chóu wèi shǔ xián me。
玄晏难瘳痹,临邛但发痟。xuán yàn nán chōu bì,lín qióng dàn fā xiāo。
联诗徵弱絮,思友咏甘蕉。lián shī zhēng ruò xù,sī yǒu yǒng gān jiāo。
王氏怜诸谢,周郎定小乔。wáng shì lián zhū xiè,zhōu láng dìng xiǎo qiáo。
黼帏翘彩雉,波扇画文鳐。fǔ wéi qiào cǎi zhì,bō shàn huà wén yáo。
荇密妨垂钓,荷欹欲度桥。xìng mì fáng chuí diào,hé yī yù dù qiáo。
不因衣带水,谁觉路迢迢。bù yīn yī dài shuǐ,shuí jué lù tiáo tiáo。

唐彦谦

唐并州晋阳人,字茂业,隐居鹿门山,自号鹿门先生。唐持子。师温庭筠,工七言诗。多通技艺,负才无所屈。僖宗乾符末,避乱汉南。王重荣镇河中,辟为从事,累表为节度副使,历晋、绛州刺史。光启末,重荣军乱,彦谦贬兴元参军事。节度使杨守亮表为判官,迁副使。官终阆、壁州刺史。有《鹿门先生集》。 唐彦谦的作品>>

猜您喜欢

春草

唐彦谦

天北天南绕路边,托根无处不延绵。tiān běi tiān nán rào lù biān,tuō gēn wú chù bù yán mián。
萋萋总是无情物,吹绿东风又一年。qī qī zǒng shì wú qíng wù,chuī lǜ dōng fēng yòu yī nián。

春日偶成

唐彦谦

?筝箫管和琵琶,兴满金尊酒量赊。zhēng xiāo guǎn hé pí pá,xīng mǎn jīn zūn jiǔ liàng shē。
歌舞留春春似海,美人颜色正如花。gē wǔ liú chūn chūn shì hǎi,měi rén yán sè zhèng rú huā。

秋日感怀

唐彦谦

溪上芙蓉映醉颜,悲秋宋玉鬓毛斑。xī shàng fú róng yìng zuì yán,bēi qiū sòng yù bìn máo bān。
无情最恨东流水,暗逐芳年去不还。wú qíng zuì hèn dōng liú shuǐ,àn zhú fāng nián qù bù hái。

七夕

唐彦谦

会合无由叹久违,一年一度是缘非。huì hé wú yóu tàn jiǔ wéi,yī nián yī dù shì yuán fēi。
而予愿乞天孙巧,五色纫针补衮衣。ér yǔ yuàn qǐ tiān sūn qiǎo,wǔ sè rèn zhēn bǔ gǔn yī。

怀友

唐彦谦

金井凉生梧叶秋,闲看新月上帘钩。jīn jǐng liáng shēng wú yè qiū,xián kàn xīn yuè shàng lián gōu。
冰壶总忆人如玉,目断重云十二楼。bīng hú zǒng yì rén rú yù,mù duàn zhòng yún shí èr lóu。

翡翠

唐彦谦

莎草江汀漫晚潮,翠华香扑水光遥。shā cǎo jiāng tīng màn wǎn cháo,cuì huá xiāng pū shuǐ guāng yáo。
玉楼春暖笙歌夜,妆点花钿上舞翘。yù lóu chūn nuǎn shēng gē yè,zhuāng diǎn huā diàn shàng wǔ qiào。

咏马二首

唐彦谦

紫云团影电飞瞳,骏骨龙媒自不同。zǐ yún tuán yǐng diàn fēi tóng,jùn gǔ lóng méi zì bù tóng。
骑过玉楼金辔响,一声嘶断落花风。qí guò yù lóu jīn pèi xiǎng,yī shēng sī duàn luò huā fēng。

咏马二首

唐彦谦

崚嶒高耸骨如山,远放春郊苜蓿间。léng céng gāo sǒng gǔ rú shān,yuǎn fàng chūn jiāo mù xu jiān。
百战沙场汗流血,梦魂犹在玉门关。bǎi zhàn shā chǎng hàn liú xuè,mèng hún yóu zài yù mén guān。

留别

唐彦谦

丹湖湖上送行舟,白雁啼残芦叶秋。dān hú hú shàng sòng xíng zhōu,bái yàn tí cán lú yè qiū。
采石江头旧时路,题诗还忆水边楼。cǎi shí jiāng tóu jiù shí lù,tí shī hái yì shuǐ biān lóu。

咏竹

唐彦谦

醉卧凉阴沁骨清,石床冰簟梦难成。zuì wò liáng yīn qìn gǔ qīng,shí chuáng bīng diàn mèng nán chéng。
月明午夜生虚籁,误听风声是雨声。yuè míng wǔ yè shēng xū lài,wù tīng fēng shēng shì yǔ shēng。

忆孟浩然

唐彦谦

郊外淩兢西复东,雪晴驴背兴无穷。jiāo wài líng jīng xī fù dōng,xuě qíng lǘ bèi xīng wú qióng。
句搜明月梨花内,趣入春风柳絮中。jù sōu míng yuè lí huā nèi,qù rù chūn fēng liǔ xù zhōng。

寄友三首

唐彦谦

新酒秦淮缩项鳊,凌霄花下共流连。xīn jiǔ qín huái suō xiàng biān,líng xiāo huā xià gòng liú lián。
别来客邸空翘首,细雨春风忆往年。bié lái kè dǐ kōng qiào shǒu,xì yǔ chūn fēng yì wǎng nián。

寄友三首

唐彦谦

寒灯孤对拥青毡,牢落何如似客边。hán dēng gū duì yōng qīng zhān,láo luò hé rú shì kè biān。
却忆花前酣后饮,醉呼明月上遥天。què yì huā qián hān hòu yǐn,zuì hū míng yuè shàng yáo tiān。

寄友三首

唐彦谦

客里逢春一惘然,梅花落尽柳如烟。kè lǐ féng chūn yī wǎng rán,méi huā luò jǐn liǔ rú yān。
无情最恨东来雁,底事音书不肯传。wú qíng zuì hèn dōng lái yàn,dǐ shì yīn shū bù kěn chuán。

克复后登安国寺阁

唐彦谦

千门万户鞠蒿藜,断烬遗垣一望迷。qiān mén wàn hù jū hāo lí,duàn jìn yí yuán yī wàng mí。
惆怅建章鸳瓦尽,夜来空见玉绳低。chóu chàng jiàn zhāng yuān wǎ jǐn,yè lái kōng jiàn yù shéng dī。
1111234567»