古诗词

游南明山

唐彦谦

久闻南明山,共慕南明寺。jiǔ wén nán míng shān,gòng mù nán míng sì。
几度欲登临,日逐扰人事。jǐ dù yù dēng lín,rì zhú rǎo rén shì。
于焉偶闲暇,鸣辔忽相聚。yú yān ǒu xián xiá,míng pèi hū xiāng jù。
乘兴乐遨游,聊此托佳趣。chéng xīng lè áo yóu,liáo cǐ tuō jiā qù。
涉水渡溪南,迢遥翠微里。shè shuǐ dù xī nán,tiáo yáo cuì wēi lǐ。
石磴千叠斜,峭壁半空起。shí dèng qiān dié xié,qiào bì bàn kōng qǐ。
白云锁峰腰,红叶暗溪嘴。bái yún suǒ fēng yāo,hóng yè àn xī zuǐ。
长藤络虚岩,疏花映寒水。zhǎng téng luò xū yán,shū huā yìng hán shuǐ。
金银拱梵刹,丹青照廊宇。jīn yín gǒng fàn shā,dān qīng zhào láng yǔ。
石梁卧秋溟,风铃作檐语。shí liáng wò qiū míng,fēng líng zuò yán yǔ。
深洞结苔阴,岚气滴晴雨。shēn dòng jié tái yīn,lán qì dī qíng yǔ。
羊肠转咫尺,鸟道转千里。yáng cháng zhuǎn zhǐ chǐ,niǎo dào zhuǎn qiān lǐ。
屈曲到禅房,上人喜延伫。qū qū dào chán fáng,shàng rén xǐ yán zhù。
香分宿火薰,茶汲清泉煮。xiāng fēn sù huǒ xūn,chá jí qīng quán zhǔ。
投闲息万机,三生有宿契。tóu xián xī wàn jī,sān shēng yǒu sù qì。
行厨出盘飧,担瓮倒芳醑。xíng chú chū pán sūn,dān wèng dào fāng xǔ。
脱冠挂长松,白石籍凭倚。tuō guān guà zhǎng sōng,bái shí jí píng yǐ。
宦途劳营营,暂此涤尘虑。huàn tú láo yíng yíng,zàn cǐ dí chén lǜ。
阄令促传觞,投壶更联句。jiū lìng cù chuán shāng,tóu hú gèng lián jù。
兴来较胜负,醉后忘尔汝。xīng lái jiào shèng fù,zuì hòu wàng ěr rǔ。
忽闻吼蒲牢,落日下云屿。hū wén hǒu pú láo,luò rì xià yún yǔ。
长啸出烟萝,扬鞭赋归去。zhǎng xiào chū yān luó,yáng biān fù guī qù。

唐彦谦

唐并州晋阳人,字茂业,隐居鹿门山,自号鹿门先生。唐持子。师温庭筠,工七言诗。多通技艺,负才无所屈。僖宗乾符末,避乱汉南。王重荣镇河中,辟为从事,累表为节度副使,历晋、绛州刺史。光启末,重荣军乱,彦谦贬兴元参军事。节度使杨守亮表为判官,迁副使。官终阆、壁州刺史。有《鹿门先生集》。 唐彦谦的作品>>

猜您喜欢

玫瑰

唐彦谦

麝炷腾清燎,鲛纱覆绿蒙。shè zhù téng qīng liáo,jiāo shā fù lǜ méng。
宫妆临晓日,锦段落东风。gōng zhuāng lín xiǎo rì,jǐn duàn luò dōng fēng。
无力春烟里,多愁暮雨中。wú lì chūn yān lǐ,duō chóu mù yǔ zhōng。
不知何事意,深浅两般红。bù zhī hé shì yì,shēn qiǎn liǎng bān hóng。

玉蕊

唐彦谦

玉蕊两高树,相辉松桂旁。yù ruǐ liǎng gāo shù,xiāng huī sōng guì páng。
向来尘不杂,此夜月仍光。xiàng lái chén bù zá,cǐ yè yuè réng guāng。
秀掩丛兰色,艳吞秾李芳。xiù yǎn cóng lán sè,yàn tūn nóng lǐ fāng。
世人嫌具美,何必更清香。shì rén xián jù měi,hé bì gèng qīng xiāng。

唐彦谦

新莲映多浦,迢递绿塘东。xīn lián yìng duō pǔ,tiáo dì lǜ táng dōng。
静影摇波日,寒香映水风。jìng yǐng yáo bō rì,hán xiāng yìng shuǐ fēng。
金尘飘落蕊,玉露洗残红。jīn chén piāo luò ruǐ,yù lù xǐ cán hóng。
看著馀芳少,无人问的中。kàn zhù yú fāng shǎo,wú rén wèn de zhōng。

唐彦谦

春风向杨柳,能事尽风流。chūn fēng xiàng yáng liǔ,néng shì jǐn fēng liú。
有意疑张绪,无情见莫愁。yǒu yì yí zhāng xù,wú qíng jiàn mò chóu。
依然金谷在,宁免武昌偷。yī rán jīn gǔ zài,níng miǎn wǔ chāng tōu。
前路难回首,何须苦映楼。qián lù nán huí shǒu,hé xū kǔ yìng lóu。

望中条

唐彦谦

虞乡县西郭,改观揖中条。yú xiāng xiàn xī guō,gǎi guān yī zhōng tiáo。
第蓄终南小,交□□□遥。dì xù zhōng nán xiǎo,jiāo yáo。
崦深应有寺,峰近恐通桥。yān shēn yīng yǒu sì,fēng jìn kǒng tōng qiáo。
为语前村叟,他时寄采樵。wèi yǔ qián cūn sǒu,tā shí jì cǎi qiáo。

鸂鶒

唐彦谦

一宿南塘烟雨时,好风摇动绿波微。yī sù nán táng yān yǔ shí,hǎo fēng yáo dòng lǜ bō wēi。
惊离晓岸冲花去,暖下春汀照影飞。jīng lí xiǎo àn chōng huā qù,nuǎn xià chūn tīng zhào yǐng fēi。
华屋撚弦弹鼓舞,绮窗含笔澹毛衣。huá wū niǎn xián dàn gǔ wǔ,qǐ chuāng hán bǐ dàn máo yī。
画屏见后长回首,争得雕笼莫放归。huà píng jiàn hòu zhǎng huí shǒu,zhēng dé diāo lóng mò fàng guī。

唐彦谦

日下芜城莽苍中,湿萤撩乱起衰丛。rì xià wú chéng mǎng cāng zhōng,shī yíng liāo luàn qǐ shuāi cóng。
寒烟陈后长门闭,夜雨隋家旧苑空。hán yān chén hòu zhǎng mén bì,yè yǔ suí jiā jiù yuàn kōng。
星散欲陵前槛月,影低如试北窗风。xīng sàn yù líng qián kǎn yuè,yǐng dī rú shì běi chuāng fēng。
羁人此夕方愁绪,心似寒灰首似蓬。jī rén cǐ xī fāng chóu xù,xīn shì hán huī shǒu shì péng。

夜蝉

唐彦谦

翠竹高梧夹后溪,劲风危露雨凄凄。cuì zhú gāo wú jiā hòu xī,jìn fēng wēi lù yǔ qī qī。
那知北牖残灯暗,又送西楼片月低。nà zhī běi yǒu cán dēng àn,yòu sòng xī lóu piàn yuè dī。
清夜更长应未已,远烟寻断莫频嘶。qīng yè gèng zhǎng yīng wèi yǐ,yuǎn yān xún duàn mò pín sī。
羁人此夕如三岁,不整寒衾待曙鸡。jī rén cǐ xī rú sān suì,bù zhěng hán qīn dài shǔ jī。

七夕

唐彦谦

露白风清夜向晨,小星垂佩月埋轮。lù bái fēng qīng yè xiàng chén,xiǎo xīng chuí pèi yuè mái lún。
绛河浪浅休相隔,沧海波深尚作尘。jiàng hé làng qiǎn xiū xiāng gé,cāng hǎi bō shēn shàng zuò chén。
天外凤皇何寂寞,世间乌鹊漫辛勤。tiān wài fèng huáng hé jì mò,shì jiān wū què màn xīn qín。
倚阑殿北斜楼上,多少通宵不寐人。yǐ lán diàn běi xié lóu shàng,duō shǎo tōng xiāo bù mèi rén。

中秋夜玩月

唐彦谦

一夜高楼万景奇,碧天无际水无涯。yī yè gāo lóu wàn jǐng qí,bì tiān wú jì shuǐ wú yá。
只留皎月当层汉,并送浮云出四维。zhǐ liú jiǎo yuè dāng céng hàn,bìng sòng fú yún chū sì wéi。
雾静不容玄豹隐,冰生惟恐夏虫疑。wù jìng bù róng xuán bào yǐn,bīng shēng wéi kǒng xià chóng yí。
坐来离思忧将晓,争得嫦娥仔细知。zuò lái lí sī yōu jiāng xiǎo,zhēng dé cháng é zǎi xì zhī。

八月十六日夜月

唐彦谦

断肠佳赏固难期,昨夜销魂更不疑。duàn cháng jiā shǎng gù nán qī,zuó yè xiāo hún gèng bù yí。
丹桂影空蟾有露,绿槐阴在鹊无枝。dān guì yǐng kōng chán yǒu lù,lǜ huái yīn zài què wú zhī。
赖将吟咏聊惆怅,早是疏顽耐别离。lài jiāng yín yǒng liáo chóu chàng,zǎo shì shū wán nài bié lí。
堪恨贾生曾恸哭,不缘清景为忧时。kān hèn jiǎ shēng céng tòng kū,bù yuán qīng jǐng wèi yōu shí。

牡丹

唐彦谦

真宰多情巧思新,固将能事送残春。zhēn zǎi duō qíng qiǎo sī xīn,gù jiāng néng shì sòng cán chūn。
为云为雨徒虚语,倾国倾城不在人。wèi yún wèi yǔ tú xū yǔ,qīng guó qīng chéng bù zài rén。
开日绮霞应失色,落时青帝合伤神。kāi rì qǐ xiá yīng shī sè,luò shí qīng dì hé shāng shén。
嫦娥婺女曾相送,留下鸦黄作蕊尘。cháng é wù nǚ céng xiāng sòng,liú xià yā huáng zuò ruǐ chén。

秋晚高楼

唐彦谦

松拂疏窗竹映阑,素琴幽怨不成弹。sōng fú shū chuāng zhú yìng lán,sù qín yōu yuàn bù chéng dàn。
清宵霁极云离岫,紫禁风高露满盘。qīng xiāo jì jí yún lí xiù,zǐ jìn fēng gāo lù mǎn pán。
晚蝶飘零惊宿雨,暮鸦淩乱报秋寒。wǎn dié piāo líng jīng sù yǔ,mù yā líng luàn bào qiū hán。
高楼瞪目归鸿远,如信嵇康欲画难。gāo lóu dèng mù guī hóng yuǎn,rú xìn jī kāng yù huà nán。

离鸾

唐彦谦

闻道离鸾思故乡,也知情愿嫁王昌。wén dào lí luán sī gù xiāng,yě zhī qíng yuàn jià wáng chāng。
尘埃一别杨朱路,风月三年宋玉墙。chén āi yī bié yáng zhū lù,fēng yuè sān nián sòng yù qiáng。
下疾不成双点泪,断多难到九回肠。xià jí bù chéng shuāng diǎn lèi,duàn duō nán dào jiǔ huí cháng。
庭前佳树名栀子,试结同心寄谢娘。tíng qián jiā shù míng zhī zi,shì jié tóng xīn jì xiè niáng。

唐彦谦

春思春愁一万枝,远村遥岸寄相思。chūn sī chūn chóu yī wàn zhī,yuǎn cūn yáo àn jì xiāng sī。
西园有雨和苔长,南内无人拂槛垂。xī yuán yǒu yǔ hé tái zhǎng,nán nèi wú rén fú kǎn chuí。
游客寂寥缄远恨,暮莺啼叫惜芳时。yóu kè jì liáo jiān yuǎn hèn,mù yīng tí jiào xī fāng shí。
晚来飞絮如霜鬓,恐为多情管别离。wǎn lái fēi xù rú shuāng bìn,kǒng wèi duō qíng guǎn bié lí。
1111234567»