古诗词

采莲曲

王勃

采莲归,绿水芙蓉衣。cǎi lián guī,lǜ shuǐ fú róng yī。
秋风起浪凫雁飞。qiū fēng qǐ làng fú yàn fēi。
桂棹兰桡下长浦,罗裙玉腕轻摇橹。guì zhào lán ráo xià zhǎng pǔ,luó qún yù wàn qīng yáo lǔ。
叶屿花潭极望平,江讴越吹相思苦。yè yǔ huā tán jí wàng píng,jiāng ōu yuè chuī xiāng sī kǔ。
相思苦,佳期不可驻。xiāng sī kǔ,jiā qī bù kě zhù。
塞外征夫犹未还,江南采莲今已暮。sāi wài zhēng fū yóu wèi hái,jiāng nán cǎi lián jīn yǐ mù。
今已暮,采莲花。jīn yǐ mù,cǎi lián huā。
渠今那必尽娼家。qú jīn nà bì jǐn chāng jiā。
官道城南把桑叶,何如江上采莲花。guān dào chéng nán bǎ sāng yè,hé rú jiāng shàng cǎi lián huā。
莲花复莲花,花叶何稠叠。lián huā fù lián huā,huā yè hé chóu dié。
叶翠本羞眉,花红强如颊。yè cuì běn xiū méi,huā hóng qiáng rú jiá。
佳人不在兹,怅望别离时。jiā rén bù zài zī,chàng wàng bié lí shí。
牵花怜共蒂,折藕爱连丝。qiān huā lián gòng dì,zhé ǒu ài lián sī。
故情无处所,新物从华滋。gù qíng wú chù suǒ,xīn wù cóng huá zī。
不惜西津交佩解,还羞北海雁书迟。bù xī xī jīn jiāo pèi jiě,hái xiū běi hǎi yàn shū chí。
采莲歌有节,采莲夜未歇。cǎi lián gē yǒu jié,cǎi lián yè wèi xiē。
正逢浩荡江上风,又值徘徊江上月。zhèng féng hào dàng jiāng shàng fēng,yòu zhí pái huái jiāng shàng yuè。
徘徊莲浦夜相逢,吴姬越女何丰茸。pái huái lián pǔ yè xiāng féng,wú jī yuè nǚ hé fēng rōng。
共问寒江千里外,征客关山路几重。gòng wèn hán jiāng qiān lǐ wài,zhēng kè guān shān lù jǐ zhòng。
王勃

王勃

王勃(649或650~676或675年),唐代诗人。汉族,字子安。绛州龙门(今山西河津)人。王勃与杨炯、卢照邻、骆宾王齐名,世称“初唐四杰”,其中王勃是“初唐四杰”之首。 王勃的作品>>

猜您喜欢

郊兴

王勃

空园歌独酌,春日赋闲居。kōng yuán gē dú zhuó,chūn rì fù xián jū。
泽兰侵小径,河柳覆长渠。zé lán qīn xiǎo jìng,hé liǔ fù zhǎng qú。
雨去花光湿,风归叶影疏。yǔ qù huā guāng shī,fēng guī yè yǐng shū。
山人不惜醉,唯畏绿尊虚。shān rén bù xī zuì,wéi wèi lǜ zūn xū。

郊园即事

王勃

烟霞春旦赏,松竹故年心。yān xiá chūn dàn shǎng,sōng zhú gù nián xīn。
断山疑画障,县溜泻鸣琴。duàn shān yí huà zhàng,xiàn liū xiè míng qín。
草遍南亭合,花开北院深。cǎo biàn nán tíng hé,huā kāi běi yuàn shēn。
闲居饶酒赋,随兴欲抽簪。xián jū ráo jiǔ fù,suí xīng yù chōu zān。

观佛迹寺

王勃

莲座神容俨,松崖圣趾馀。lián zuò shén róng yǎn,sōng yá shèng zhǐ yú。
年长金迹浅,地久石文疏。nián zhǎng jīn jì qiǎn,dì jiǔ shí wén shū。
颓华临曲磴,倾影赴前除。tuí huá lín qū dèng,qīng yǐng fù qián chú。
共嗟陵谷远,俄视化城虚。gòng jiē líng gǔ yuǎn,é shì huà chéng xū。

山居晚眺赠王道士

王勃

金坛疏俗宇,玉洞侣仙群。jīn tán shū sú yǔ,yù dòng lǚ xiān qún。
花枝栖晚露,峰叶度晴云。huā zhī qī wǎn lù,fēng yè dù qíng yún。
斜照移山影,回沙拥籀文。xié zhào yí shān yǐng,huí shā yōng zhòu wén。
琴尊方待兴,竹树已迎曛。qín zūn fāng dài xīng,zhú shù yǐ yíng xūn。

春日还郊

王勃

闲情兼嘿语,携杖赴岩泉。xián qíng jiān hēi yǔ,xié zhàng fù yán quán。
草绿萦新带,榆青缀古钱。cǎo lǜ yíng xīn dài,yú qīng zhuì gǔ qián。
鱼床侵岸水,鸟路入山烟。yú chuáng qīn àn shuǐ,niǎo lù rù shān yān。
还题平子赋,花树满春田。hái tí píng zi fù,huā shù mǎn chūn tián。

对酒春园作

王勃

投簪下山阁,携酒对河梁。tóu zān xià shān gé,xié jiǔ duì hé liáng。
狭水牵长镜,高花送断香。xiá shuǐ qiān zhǎng jìng,gāo huā sòng duàn xiāng。
繁莺歌似曲,疏蝶舞成行。fán yīng gē shì qū,shū dié wǔ chéng xíng。
自然催一醉,非但阅年光。zì rán cuī yī zuì,fēi dàn yuè nián guāng。

观内怀仙

王勃

玉架残书隐,金坛旧迹迷。yù jià cán shū yǐn,jīn tán jiù jì mí。
牵花寻紫涧,步叶下清溪。qiān huā xún zǐ jiàn,bù yè xià qīng xī。
琼浆犹类乳,石髓尚如泥。qióng jiāng yóu lèi rǔ,shí suǐ shàng rú ní。
自能成羽翼,何必仰云梯。zì néng chéng yǔ yì,hé bì yǎng yún tī。

秋日别王长史

王勃

别路馀千里,深恩重百年。bié lù yú qiān lǐ,shēn ēn zhòng bǎi nián。
正悲西候日,更动北梁篇。zhèng bēi xī hòu rì,gèng dòng běi liáng piān。
野色笼寒雾,山光敛暮烟。yě sè lóng hán wù,shān guāng liǎn mù yān。
终知难再奉,怀德自潸然。zhōng zhī nán zài fèng,huái dé zì shān rán。

寺中观卧像

王勃

净宇流金□,直诚翳宝床。jìng yǔ liú jīn,zhí chéng yì bǎo chuáng。
自应归寂灭,非是倦津梁。zì yīng guī jì miè,fēi shì juàn jīn liáng。

幽居

王勃

涧户风前竹,山窗月下琴。jiàn hù fēng qián zhú,shān chuāng yuè xià qín。
唯馀两□□,应尽百年心。wéi yú liǎng,yīng jǐn bǎi nián xīn。

晚留

王勃

宝鸡辞旧役,仙凤历遗墟。bǎo jī cí jiù yì,xiān fèng lì yí xū。
去此近城阙,青山明月初。qù cǐ jìn chéng quē,qīng shān míng yuè chū。

羁春

王勃

客心千里倦,春事一朝归。kè xīn qiān lǐ juàn,chūn shì yī cháo guī。
还伤北园里,重见落花飞。hái shāng běi yuán lǐ,zhòng jiàn luò huā fēi。

林塘怀友

王勃

芳屏画春草,仙杼织朝霞。fāng píng huà chūn cǎo,xiān zhù zhī cháo xiá。
何如山水路,对面即飞花。hé rú shān shuǐ lù,duì miàn jí fēi huā。

山扉夜坐

王勃

抱琴开野室,携酒对情人。bào qín kāi yě shì,xié jiǔ duì qíng rén。
林塘花月下,别似一家春。lín táng huā yuè xià,bié shì yī jiā chūn。

春庄

王勃

山中兰叶径,城外李桃园。shān zhōng lán yè jìng,chéng wài lǐ táo yuán。
岂知人事静,不觉鸟声喧。qǐ zhī rén shì jìng,bù jué niǎo shēng xuān。
88123456