古诗词

兰陵王

秦观

雨初歇。yǔ chū xiē。
帘卷一钩淡月。lián juǎn yī gōu dàn yuè。
望河汉、几点疏星,冉冉纤云度林樾。wàng hé hàn jǐ diǎn shū xīng,rǎn rǎn xiān yún dù lín yuè。
此景清更绝。cǐ jǐng qīng gèng jué。
谁念温柔蕴结。shuí niàn wēn róu yùn jié。
孤灯暗,独步华堂,蟋蟀莎阶弄时节。gū dēng àn,dú bù huá táng,xī shuài shā jiē nòng shí jié。
沉思恨难说。chén sī hèn nán shuō。
忆花底相逢,亲赠罗缬。yì huā dǐ xiāng féng,qīn zèng luó xié。
春鸿秋雁轻离别。chūn hóng qiū yàn qīng lí bié。
拟寻个锦鳞,寄将尺素,又恐烟波路隔越。nǐ xún gè jǐn lín,jì jiāng chǐ sù,yòu kǒng yān bō lù gé yuè。
歌残唾壶缺。gē cán tuò hú quē。
凄咽。qī yàn。
意空切。yì kōng qiè。
但醉损琼卮,望断蔗瑶阙。dàn zuì sǔn qióng zhī,wàng duàn zhè yáo quē。
御沟曾解流红叶。yù gōu céng jiě liú hóng yè。
待何日重见,霓裳听彻。dài hé rì zhòng jiàn,ní shang tīng chè。
彩楼天远,夜夜襟袖染啼血。cǎi lóu tiān yuǎn,yè yè jīn xiù rǎn tí xuè。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

春日五首

秦观

春禽叶底引圆吭,临罢黄庭日正长。chūn qín yè dǐ yǐn yuán kēng,lín bà huáng tíng rì zhèng zhǎng。
满院柳花寒食后,旋钻新火爇炉香。mǎn yuàn liǔ huā hán shí hòu,xuán zuān xīn huǒ ruò lú xiāng。

春日五首

秦观

金屋旧题烦乙子,蜜脾新采赖蜂臣。jīn wū jiù tí fán yǐ zi,mì pí xīn cǎi lài fēng chén。
蜻蜓蛱蝶无情思,随例颠忙过一春。qīng tíng jiá dié wú qíng sī,suí lì diān máng guò yī chūn。

秋日三首

秦观

霜落邗沟积水清,寒星无数傍船明。shuāng luò hán gōu jī shuǐ qīng,hán xīng wú shù bàng chuán míng。
菰蒲深处疑无地,忽有人家笑语声。gū pú shēn chù yí wú dì,hū yǒu rén jiā xiào yǔ shēng。

秋日三首

秦观

月团新碾瀹花瓷,饮罢呼儿课楚词。yuè tuán xīn niǎn yuè huā cí,yǐn bà hū ér kè chǔ cí。
风定小轩无落叶,青虫相对吐秋丝。fēng dìng xiǎo xuān wú luò yè,qīng chóng xiāng duì tǔ qiū sī。

秋日三首

秦观

连卷雌蜺挂西楼,逐雨追晴意未休。lián juǎn cí ní guà xī lóu,zhú yǔ zhuī qíng yì wèi xiū。
安得万妆相向舞,酒酣聊把作缠头。ān dé wàn zhuāng xiāng xiàng wǔ,jiǔ hān liáo bǎ zuò chán tóu。

次韵子由召伯埭见别三首

秦观

孤蓬短榜溯河流,无赖寒侵紫绮裘。gū péng duǎn bǎng sù hé liú,wú lài hán qīn zǐ qǐ qiú。
召伯埭南春欲尽,为公重赋畔牢愁。zhào bó dài nán chūn yù jǐn,wèi gōng zhòng fù pàn láo chóu。

次韵子由召伯埭见别三首

秦观

青荧灯火照深更,逐客舟航冷似冰。qīng yíng dēng huǒ zhào shēn gèng,zhú kè zhōu háng lěng shì bīng。
到处故应山作主,随方还有月为朋。dào chù gù yīng shān zuò zhǔ,suí fāng hái yǒu yuè wèi péng。

次韵子由召伯埭见别三首

秦观

冠盖纷纷不我谋,掩关聊与古人游。guān gài fēn fēn bù wǒ móu,yǎn guān liáo yǔ gǔ rén yóu。
会须匹马淮西去,云巘风溪遂所求。huì xū pǐ mǎ huái xī qù,yún yǎn fēng xī suì suǒ qiú。

还自广陵四首

秦观

薄茶便当乌程酒,短艇聊充下泽车。báo chá biàn dāng wū chéng jiǔ,duǎn tǐng liáo chōng xià zé chē。
坟墓去家无百里,往来仍不废观书。fén mù qù jiā wú bǎi lǐ,wǎng lái réng bù fèi guān shū。

还自广陵四首

秦观

南北悠悠三十年,谢公遗埭故依然。nán běi yōu yōu sān shí nián,xiè gōng yí dài gù yī rán。
欲论旧事无人共,卧听钟鱼古寺边。yù lùn jiù shì wú rén gòng,wò tīng zhōng yú gǔ sì biān。

还自广陵四首

秦观

邗沟缭绕上云空,坐阻层冰不得通。hán gōu liáo rào shàng yún kōng,zuò zǔ céng bīng bù dé tōng。
赖有东风可人意,为开明镜玉奁中。lài yǒu dōng fēng kě rén yì,wèi kāi míng jìng yù lián zhōng。

还自广陵四首

秦观

天寒水鸟自相依,十百为群戏落晖。tiān hán shuǐ niǎo zì xiāng yī,shí bǎi wèi qún xì luò huī。
过尽行人都不起,忽闻水响一齐飞。guò jǐn xíng rén dōu bù qǐ,hū wén shuǐ xiǎng yī qí fēi。

元日立春三绝

秦观

此度春非草草回,美人休著剪刀催。cǐ dù chūn fēi cǎo cǎo huí,měi rén xiū zhù jiǎn dāo cuī。
直须残腊十分尽,始共新年一并来。zhí xū cán là shí fēn jǐn,shǐ gòng xīn nián yī bìng lái。

元日立春三绝

秦观

发春献岁偶然同,新历观天最有功。fā chūn xiàn suì ǒu rán tóng,xīn lì guān tiān zuì yǒu gōng。
头上两般幡胜影,一时飞入酒杯中。tóu shàng liǎng bān fān shèng yǐng,yī shí fēi rù jiǔ bēi zhōng。

元日立春三绝

秦观

摄提东直斗杓寒,骤觉中原气象宽。shè tí dōng zhí dòu biāo hán,zhòu jué zhōng yuán qì xiàng kuān。
天为两宫同号令,不教春岁各开端。tiān wèi liǎng gōng tóng hào lìng,bù jiào chūn suì gè kāi duān。