古诗词

送秦光禄北征

李贺

北虏胶堪折,秋沙乱晓鼙。běi lǔ jiāo kān zhé,qiū shā luàn xiǎo pí。
髯胡频犯塞,骄气似横霓。rán hú pín fàn sāi,jiāo qì shì héng ní。
灞水楼船渡,营门细柳开。bà shuǐ lóu chuán dù,yíng mén xì liǔ kāi。
将军驰白马,豪彦骋雄材。jiāng jūn chí bái mǎ,háo yàn chěng xióng cái。
箭射欃枪落,旗悬日月低。jiàn shè chán qiāng luò,qí xuán rì yuè dī。
榆稀山易见,甲重马频嘶。yú xī shān yì jiàn,jiǎ zhòng mǎ pín sī。
天远星光没,沙平草叶齐。tiān yuǎn xīng guāng méi,shā píng cǎo yè qí。
风吹云路火,雪污玉关泥。fēng chuī yún lù huǒ,xuě wū yù guān ní。
屡断呼韩颈,曾然董卓脐。lǚ duàn hū hán jǐng,céng rán dǒng zhuó qí。
太常犹旧宠,光禄是新隮。tài cháng yóu jiù chǒng,guāng lù shì xīn jī。
宝玦麒麟起,银壶狒狖啼。bǎo jué qí lín qǐ,yín hú fèi yòu tí。
桃花连马发,彩絮扑鞍来。táo huā lián mǎ fā,cǎi xù pū ān lái。
呵臂悬金斗,当唇注玉罍。hē bì xuán jīn dòu,dāng chún zhù yù léi。
清苏和碎蚁,紫腻卷浮杯。qīng sū hé suì yǐ,zǐ nì juǎn fú bēi。
虎鞟先蒙马,鱼肠且断犀。hǔ kuò xiān méng mǎ,yú cháng qiě duàn xī。
䟃?西旅狗,蹙额北方奚。cān tán xī lǚ gǒu,cù é běi fāng xī。
守帐然香暮,看鹰永夜栖。shǒu zhàng rán xiāng mù,kàn yīng yǒng yè qī。
黄龙就别镜,青冢念阳台。huáng lóng jiù bié jìng,qīng zhǒng niàn yáng tái。
周处长桥役,侯调短弄哀。zhōu chù zhǎng qiáo yì,hóu diào duǎn nòng āi。
钱塘阶凤羽,正室擘鸾钗。qián táng jiē fèng yǔ,zhèng shì bāi luán chāi。
内子攀琪树,羌儿奏落梅。nèi zi pān qí shù,qiāng ér zòu luò méi。
今朝擎剑去,何日刺蛟回。jīn cháo qíng jiàn qù,hé rì cì jiāo huí。
李贺

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。 李贺的作品>>

猜您喜欢

湖中曲

李贺

长眉越沙采兰若,桂叶水荭春漠漠。zhǎng méi yuè shā cǎi lán ruò,guì yè shuǐ hóng chūn mò mò。
横船醉眠白昼闲,渡口梅风歌扇薄。héng chuán zuì mián bái zhòu xián,dù kǒu méi fēng gē shàn báo。
燕钗玉股照青渠,越王娇郎小字书。yàn chāi yù gǔ zhào qīng qú,yuè wáng jiāo láng xiǎo zì shū。
蜀纸封巾报云鬓,晚漏壶中水淋尽。shǔ zhǐ fēng jīn bào yún bìn,wǎn lòu hú zhōng shuǐ lín jǐn。

罗浮山父与葛篇

李贺

依依宜织江雨空,雨中六月兰台风。yī yī yí zhī jiāng yǔ kōng,yǔ zhōng liù yuè lán tái fēng。
博罗老仙时出洞,千岁石床啼鬼工。bó luó lǎo xiān shí chū dòng,qiān suì shí chuáng tí guǐ gōng。
蛇毒浓凝洞堂湿,江鱼不食衔沙立。shé dú nóng níng dòng táng shī,jiāng yú bù shí xián shā lì。
欲剪湘中一尺天,吴娥莫道吴刀涩。yù jiǎn xiāng zhōng yī chǐ tiān,wú é mò dào wú dāo sè。

酒罢张大彻索赠诗(时张初效潞幕)

李贺

长鬣张郎三十八,天遣裁诗花作骨。zhǎng liè zhāng láng sān shí bā,tiān qiǎn cái shī huā zuò gǔ。
往还谁是龙头人,公主遣秉鱼须笏。wǎng hái shuí shì lóng tóu rén,gōng zhǔ qiǎn bǐng yú xū hù。
太行青草上白衫,匣中章奏密如蚕。tài xíng qīng cǎo shàng bái shān,xiá zhōng zhāng zòu mì rú cán。
金门石阁知卿有,豸角鸡香早晚含。jīn mén shí gé zhī qīng yǒu,zhì jiǎo jī xiāng zǎo wǎn hán。
陇西长吉摧颓客,酒阑感觉中区窄。lǒng xī zhǎng jí cuī tuí kè,jiǔ lán gǎn jué zhōng qū zhǎi。
葛衣断碎赵城秋,吟诗一夜东方白。gé yī duàn suì zhào chéng qiū,yín shī yī yè dōng fāng bái。

黄家洞

李贺

雀步蹙沙声促促,四尺角弓青石镞。què bù cù shā shēng cù cù,sì chǐ jiǎo gōng qīng shí zú。
黑幡三点铜鼓鸣,高作猨啼摇箭箙。hēi fān sān diǎn tóng gǔ míng,gāo zuò yuán tí yáo jiàn fú。
彩巾缠骹幅半斜,溪头簇队暎葛花。cǎi jīn chán qiāo fú bàn xié,xī tóu cù duì yìng gé huā。
山潭晚雾吟白鼍,竹蛇飞蠹射金沙。shān tán wǎn wù yín bái tuó,zhú shé fēi dù shè jīn shā。
闲驱竹马缓归家,官军自杀容州槎。xián qū zhú mǎ huǎn guī jiā,guān jūn zì shā róng zhōu chá。

长歌续短歌

李贺

长歌破衣襟,短歌断白发。zhǎng gē pò yī jīn,duǎn gē duàn bái fā。
秦王不可见,旦夕成内热。qín wáng bù kě jiàn,dàn xī chéng nèi rè。
渴饮壶中酒,饥拔陇头粟。kě yǐn hú zhōng jiǔ,jī bá lǒng tóu sù。
凄凄四月阑,千里一时绿。qī qī sì yuè lán,qiān lǐ yī shí lǜ。
夜峰何离离,明月落石底。yè fēng hé lí lí,míng yuè luò shí dǐ。
裴回沿石寻,照出高峰外。péi huí yán shí xún,zhào chū gāo fēng wài。
不得与之游,歌成鬓先改。bù dé yǔ zhī yóu,gē chéng bìn xiān gǎi。

南园十三首(其七)

李贺

长卿牢落悲空舍,曼倩诙谐取自容。zhǎng qīng láo luò bēi kōng shě,màn qiàn huī xié qǔ zì róng。
见买若耶溪水剑,明朝归去事猿公。jiàn mǎi ruò yé xī shuǐ jiàn,míng cháo guī qù shì yuán gōng。

南园十三首(其二)

李贺

宫北田塍晓气酣,黄桑饮露窣宫帘。gōng běi tián chéng xiǎo qì hān,huáng sāng yǐn lù sū gōng lián。
长腰健妇偷攀折,将喂吴王八茧蚕。zhǎng yāo jiàn fù tōu pān zhé,jiāng wèi wú wáng bā jiǎn cán。