古诗词

春归昌谷

李贺

束发方读书,谋身苦不早。shù fā fāng dú shū,móu shēn kǔ bù zǎo。
终军未乘传,颜子鬓先老。zhōng jūn wèi chéng chuán,yán zi bìn xiān lǎo。
天网信崇大,矫士常慅慅。tiān wǎng xìn chóng dà,jiǎo shì cháng sāo sāo。
逸目骈甘华,羁心如荼蓼。yì mù pián gān huá,jī xīn rú tú liǎo。
旱云二三月,岑岫相颠倒。hàn yún èr sān yuè,cén xiù xiāng diān dào。
谁揭赪玉盘,东方发红照。shuí jiē chēng yù pán,dōng fāng fā hóng zhào。
春热张鹤盖,兔目官槐小。chūn rè zhāng hè gài,tù mù guān huái xiǎo。
思焦面如病,尝胆肠似绞。sī jiāo miàn rú bìng,cháng dǎn cháng shì jiǎo。
京国心烂漫,夜梦归家少。jīng guó xīn làn màn,yè mèng guī jiā shǎo。
发轫东门外,天地皆浩浩。fā rèn dōng mén wài,tiān dì jiē hào hào。
青树骊山头,花风满秦道。qīng shù lí shān tóu,huā fēng mǎn qín dào。
宫台光错落,装尽偏峰峤。gōng tái guāng cuò luò,zhuāng jǐn piān fēng jiào。
细绿及团红,当路杂啼笑。xì lǜ jí tuán hóng,dāng lù zá tí xiào。
香风下高广,鞍马正华耀。xiāng fēng xià gāo guǎng,ān mǎ zhèng huá yào。
独乘鸡栖车,自觉少风调。dú chéng jī qī chē,zì jué shǎo fēng diào。
心曲语形影,祗身焉足乐。xīn qū yǔ xíng yǐng,zhī shēn yān zú lè。
岂能脱负檐,刻鹤曾无兆。qǐ néng tuō fù yán,kè hè céng wú zhào。
幽幽太华侧,老柏如建纛。yōu yōu tài huá cè,lǎo bǎi rú jiàn dào。
龙皮相排戛,翠羽更荡掉。lóng pí xiāng pái jiá,cuì yǔ gèng dàng diào。
驱趋委憔悴,眺览强容貌。qū qū wěi qiáo cuì,tiào lǎn qiáng róng mào。
花蔓阂行辀,縠烟暝深徼。huā màn hé xíng zhōu,hú yān míng shēn jiǎo。
少健无所就,入门愧家老。shǎo jiàn wú suǒ jiù,rù mén kuì jiā lǎo。
听讲依大树,观书临曲沼。tīng jiǎng yī dà shù,guān shū lín qū zhǎo。
知非出柙虎,甘作藏雾豹。zhī fēi chū xiá hǔ,gān zuò cáng wù bào。
韩鸟处矰缴,湘鯈在笼罩。hán niǎo chù zēng jiǎo,xiāng tiáo zài lóng zhào。
狭行无廓落,壮士徒轻躁。xiá xíng wú kuò luò,zhuàng shì tú qīng zào。
李贺

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。 李贺的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞安乐宫

李贺

深井桐乌起,尚复牵清水。shēn jǐng tóng wū qǐ,shàng fù qiān qīng shuǐ。
未盥邵陵瓜,瓶中弄长翠。wèi guàn shào líng guā,píng zhōng nòng zhǎng cuì。
新城安乐宫,宫如凤皇翅。xīn chéng ān lè gōng,gōng rú fèng huáng chì。
歌回蜡版鸣,大绾提壶使。gē huí là bǎn míng,dà wǎn tí hú shǐ。
绿繁悲水曲,茱萸别秋子。lǜ fán bēi shuǐ qū,zhū yú bié qiū zi。

相和歌辞神弦别曲

李贺

巫山小女隔云别,松花春风山上发。wū shān xiǎo nǚ gé yún bié,sōng huā chūn fēng shān shàng fā。
绿盖独穿香径归,白马花竿前孑孑。lǜ gài dú chuān xiāng jìng guī,bái mǎ huā gān qián jié jié。
蜀江风澹水如罗,堕兰谁泛相经过。shǔ jiāng fēng dàn shuǐ rú luó,duò lán shuí fàn xiāng jīng guò。
南山桂树为君死,云衫残污红脂花。nán shān guì shù wèi jūn sǐ,yún shān cán wū hóng zhī huā。

江南弄

李贺

江中绿雾起凉波,天上叠巘红嵯峨。jiāng zhōng lǜ wù qǐ liáng bō,tiān shàng dié yǎn hóng cuó é。
水风浦云生老竹,渚暝蒲帆如一幅。shuǐ fēng pǔ yún shēng lǎo zhú,zhǔ míng pú fān rú yī fú。
鲈鱼千头酒百斛,酒中倒卧南山绿。lú yú qiān tóu jiǔ bǎi hú,jiǔ zhōng dào wò nán shān lǜ。
吴歈越吟未终曲,江上团团帖寒玉。wú yú yuè yín wèi zhōng qū,jiāng shàng tuán tuán tiē hán yù。

琴曲歌辞走马引

李贺

我有辞乡剑,玉锋堪截云。wǒ yǒu cí xiāng jiàn,yù fēng kān jié yún。
襄阳走马客,意气自生春。xiāng yáng zǒu mǎ kè,yì qì zì shēng chūn。
朝嫌剑光静,暮嫌剑花冷。cháo xián jiàn guāng jìng,mù xián jiàn huā lěng。
能持剑向人,不解持照身。néng chí jiàn xiàng rén,bù jiě chí zhào shēn。

杂曲歌辞·少年乐

李贺

芳草落花如锦地,二十长游醉乡里。fāng cǎo luò huā rú jǐn dì,èr shí zhǎng yóu zuì xiāng lǐ。
红缨不重白马骄,垂柳金丝香拂水。hóng yīng bù zhòng bái mǎ jiāo,chuí liǔ jīn sī xiāng fú shuǐ。
吴娥未笑花不开,绿鬓耸堕兰云起。wú é wèi xiào huā bù kāi,lǜ bìn sǒng duò lán yún qǐ。
陆郎倚醉牵罗袂,夺得宝钗金翡翠。lù láng yǐ zuì qiān luó mèi,duó dé bǎo chāi jīn fěi cuì。

杂曲歌辞·浩歌

李贺

南风吹山作平地,帝遣天吴移海水。nán fēng chuī shān zuò píng dì,dì qiǎn tiān wú yí hǎi shuǐ。
王母桃花千遍红,彭祖巫咸几回死。wáng mǔ táo huā qiān biàn hóng,péng zǔ wū xián jǐ huí sǐ。
青毛骢马参差钱,娇春杨柳含缃烟。qīng máo cōng mǎ cān chà qián,jiāo chūn yáng liǔ hán xiāng yān。
筝人劝我金屈卮,神血未凝身问谁。zhēng rén quàn wǒ jīn qū zhī,shén xuè wèi níng shēn wèn shuí。
不须浪饮丁都护,世上英雄本无主。bù xū làng yǐn dīng dōu hù,shì shàng yīng xióng běn wú zhǔ。
买丝绣作平原君,有酒惟浇赵州土。mǎi sī xiù zuò píng yuán jūn,yǒu jiǔ wéi jiāo zhào zhōu tǔ。
漏催水咽玉蟾蜍,卫娘发薄不胜梳。lòu cuī shuǐ yàn yù chán chú,wèi niáng fā báo bù shèng shū。
看见秋眉换深绿,二十男儿那刺促。kàn jiàn qiū méi huàn shēn lǜ,èr shí nán ér nà cì cù。

堂堂

李贺

堂堂复堂堂,红脱梅灰香。táng táng fù táng táng,hóng tuō méi huī xiāng。
十年粉蠹生画梁,饥虫不食推碎黄。shí nián fěn dù shēng huà liáng,jī chóng bù shí tuī suì huáng。
蕙花已老桃叶长,禁院悬帘隔御光。huì huā yǐ lǎo táo yè zhǎng,jìn yuàn xuán lián gé yù guāng。
华清源中礜石汤,裴回百凤随君王。huá qīng yuán zhōng yù shí tāng,péi huí bǎi fèng suí jūn wáng。

南山田中行

李贺

秋野明,秋风白,塘水漻漻虫啧啧。qiū yě míng,qiū fēng bái,táng shuǐ liáo liáo chóng zé zé。
云根苔藓山上石,冷红泣露娇啼色。yún gēn tái xiǎn shān shàng shí,lěng hóng qì lù jiāo tí sè。
荒畦九月稻叉牙,蛰萤低飞陇径斜。huāng qí jiǔ yuè dào chā yá,zhé yíng dī fēi lǒng jìng xié。
石脉水流泉滴沙,鬼灯如漆点松花。shí mài shuǐ liú quán dī shā,guǐ dēng rú qī diǎn sōng huā。

老夫采玉歌

李贺

采玉采玉须水碧,琢作步摇徒好色。cǎi yù cǎi yù xū shuǐ bì,zuó zuò bù yáo tú hǎo sè。
老夫饥寒龙为愁,蓝溪水气无清白。lǎo fū jī hán lóng wèi chóu,lán xī shuǐ qì wú qīng bái。
夜雨冈头食蓁子,杜鹃口血老夫泪。yè yǔ gāng tóu shí zhēn zi,dù juān kǒu xuè lǎo fū lèi。
蓝溪之水厌生人,身死千年恨溪水。lán xī zhī shuǐ yàn shēng rén,shēn sǐ qiān nián hèn xī shuǐ。
斜山柏风雨如啸,泉脚挂绳青袅袅。xié shān bǎi fēng yǔ rú xiào,quán jiǎo guà shéng qīng niǎo niǎo。
村寒白屋念娇婴,古台石磴悬肠草。cūn hán bái wū niàn jiāo yīng,gǔ tái shí dèng xuán cháng cǎo。

马诗二十三首(其八)

李贺

赤兔无人用,当须吕布骑。chì tù wú rén yòng,dāng xū lǚ bù qí。
吾闻果下马,羁策任蛮儿。wú wén guǒ xià mǎ,jī cè rèn mán ér。

马诗二十三首(其二十三)

李贺

武帝爱神仙,烧金得紫烟。wǔ dì ài shén xiān,shāo jīn dé zǐ yān。
厩中皆肉马,不解上青天。jiù zhōng jiē ròu mǎ,bù jiě shàng qīng tiān。

马诗二十三首(其一)

李贺

龙脊贴连钱,银蹄白踏烟。lóng jí tiē lián qián,yín tí bái tà yān。
无人织锦韂,谁为铸金鞭。wú rén zhī jǐn chàn,shuí wèi zhù jīn biān。

马诗二十三首(其二)

李贺

腊月草根甜,天街雪似盐。là yuè cǎo gēn tián,tiān jiē xuě shì yán。
未知口硬软,先拟蒺藜衔。wèi zhī kǒu yìng ruǎn,xiān nǐ jí lí xián。

马诗二十三首(其三)

李贺

忽忆周天子,驱车上玉山。hū yì zhōu tiān zi,qū chē shàng yù shān。
鸣驺辞凤苑,赤骥最承恩。míng zōu cí fèng yuàn,chì jì zuì chéng ēn。

马诗二十三首(其六)

李贺

饥卧骨查牙,粗毛刺破花。jī wò gǔ chá yá,cū máo cì pò huā。
鬣焦朱色落,发断锯长麻。liè jiāo zhū sè luò,fā duàn jù zhǎng má。