古诗词

品令·掉又惧

秦观

掉又惧。diào yòu jù。
天然个品格。tiān rán gè pǐn gé。
于中压一。yú zhōng yā yī。
帘儿下时把鞋儿踢。lián ér xià shí bǎ xié ér tī。
语低低、笑咭咭。yǔ dī dī xiào jī jī。
每每秦楼相见,见了无限怜惜。měi měi qín lóu xiāng jiàn,jiàn le wú xiàn lián xī。
人前强不欲相沾识。rén qián qiáng bù yù xiāng zhān shí。
把不定、脸儿赤。bǎ bù dìng liǎn ér chì。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

御街行

秦观

银烛生花如红豆。yín zhú shēng huā rú hóng dòu。
这好事、而今有。zhè hǎo shì ér jīn yǒu。
夜阑人静曲屏深,借宝瑟、轻轻招手。yè lán rén jìng qū píng shēn,jiè bǎo sè qīng qīng zhāo shǒu。
一阵白蘋风,故灭烛、教相就。yī zhèn bái píng fēng,gù miè zhú jiào xiāng jiù。
花带雨、冰肌香透。huā dài yǔ bīng jī xiāng tòu。
恨啼鸟、辘轳声晓。hèn tí niǎo lù lú shēng xiǎo。
岸柳微风吹残酒。àn liǔ wēi fēng chuī cán jiǔ。
断肠时、至今依旧。duàn cháng shí zhì jīn yī jiù。
镜中消瘦。jìng zhōng xiāo shòu。
那人知后,怕你来僝僽。nà rén zhī hòu,pà nǐ lái chán zhòu。

青门饮

秦观

风起云间,雁横天末,严城画角,梅花三奏。fēng qǐ yún jiān,yàn héng tiān mò,yán chéng huà jiǎo,méi huā sān zòu。
塞草西风,冻云笼月,窗外晓寒轻透。sāi cǎo xī fēng,dòng yún lóng yuè,chuāng wài xiǎo hán qīng tòu。
人去香犹在,孤衾拥、长闲馀绣。rén qù xiāng yóu zài,gū qīn yōng zhǎng xián yú xiù。
恨与宵长,一夜薰炉,添尽香兽。hèn yǔ xiāo zhǎng,yī yè xūn lú,tiān jǐn xiāng shòu。
前事空劳回首。qián shì kōng láo huí shǒu。
虽梦断春归,相思依旧。suī mèng duàn chūn guī,xiāng sī yī jiù。
湘瑟声沈,庾梅信断,谁念画眉人瘦。xiāng sè shēng shěn,yǔ méi xìn duàn,shuí niàn huà méi rén shòu。
一句难忘处,怎忍辜、耳边轻咒。yī jù nán wàng chù,zěn rěn gū ěr biān qīng zhòu。
任人攀折,可怜又学,章台杨柳。rèn rén pān zhé,kě lián yòu xué,zhāng tái yáng liǔ。

夜游宫

秦观

何事东君又去。hé shì dōng jūn yòu qù。
空满院、落花飞絮。kōng mǎn yuàn luò huā fēi xù。
巧燕呢喃向谁语。qiǎo yàn ne nán xiàng shuí yǔ。
何曾解、说伊家、些子苦。hé céng jiě shuō yī jiā xiē zi kǔ。
况是伤心绪。kuàng shì shāng xīn xù。
念个人、又成暌阻。niàn gè rén yòu chéng kuí zǔ。
一觉相思梦回处。yī jué xiāng sī mèng huí chù。
连宵雨、更那堪、闻杜宇。lián xiāo yǔ gèng nà kān wén dù yǔ。

醉蓬莱

秦观

见扬州独有,天下无双,号为琼树。jiàn yáng zhōu dú yǒu,tiān xià wú shuāng,hào wèi qióng shù。
占断天风,岁花开两次。zhàn duàn tiān fēng,suì huā kāi liǎng cì。
九朵一苞,攒成环玉,心似珠玑缀。jiǔ duǒ yī bāo,zǎn chéng huán yù,xīn shì zhū jī zhuì。
瓣瓣玲珑,枝枝洁净,世上无花类。bàn bàn líng lóng,zhī zhī jié jìng,shì shàng wú huā lèi。
冷露朝凝,香风远送,信是琼瑶贵。lěng lù cháo níng,xiāng fēng yuǎn sòng,xìn shì qióng yáo guì。
料得天宫有,此地久难留住。liào dé tiān gōng yǒu,cǐ dì jiǔ nán liú zhù。
翰苑才人,贵家公子,都要看花去。hàn yuàn cái rén,guì jiā gōng zi,dōu yào kàn huā qù。
莫吝金钱,好寻诗伴,日日花前醉。mò lìn jīn qián,hǎo xún shī bàn,rì rì huā qián zuì。

满江红·姝丽

秦观

越艳风流,占天上、人间第一。yuè yàn fēng liú,zhàn tiān shàng rén jiān dì yī。
须信道、绝尘标致,倾城颜色。xū xìn dào jué chén biāo zhì,qīng chéng yán sè。
翠绾垂螺双髻小,柳柔花媚娇无力。cuì wǎn chuí luó shuāng jì xiǎo,liǔ róu huā mèi jiāo wú lì。
笑从来、到处只闻名,今相识。xiào cóng lái dào chù zhǐ wén míng,jīn xiāng shí。
脸儿美,鞋儿窄。liǎn ér měi,xié ér zhǎi。
玉纤嫩,酥胸白。yù xiān nèn,sū xiōng bái。
自觉愁肠搅乱,坐中狂客。zì jué chóu cháng jiǎo luàn,zuò zhōng kuáng kè。
金缕和杯曾有分,宝钗落枕知何日。jīn lǚ hé bēi céng yǒu fēn,bǎo chāi luò zhěn zhī hé rì。
谩从今、一点在心头,空成忆。mán cóng jīn yī diǎn zài xīn tóu,kōng chéng yì。

一斛珠·秋闺

秦观

碧云寥廓。bì yún liáo kuò。
倚阑怅望情离索。yǐ lán chàng wàng qíng lí suǒ。
悲秋自怯罗衣薄。bēi qiū zì qiè luó yī báo。
晓镜空悬,懒把青丝掠。xiǎo jìng kōng xuán,lǎn bǎ qīng sī lüè。
江山满眼今非昨。jiāng shān mǎn yǎn jīn fēi zuó。
纷纷木叶风中落。fēn fēn mù yè fēng zhōng luò。
别巢燕子辞帘幕。bié cháo yàn zi cí lián mù。
有意东君,故把红丝缚。yǒu yì dōng jūn,gù bǎ hóng sī fù。

如梦令·传与东坡尊舅

秦观

传与东坡尊舅。chuán yǔ dōng pō zūn jiù。
欲作栏干护佑。yù zuò lán gàn hù yòu。
心性慢些儿,先著他人机构。xīn xìng màn xiē ér,xiān zhù tā rén jī gòu。
虚谬。xū miù。
虚谬。xū miù。
这段姻缘生受。zhè duàn yīn yuán shēng shòu。

南乡子

秦观

月色满湖村。yuè sè mǎn hú cūn。
枫叶芦花共断魂。fēng yè lú huā gòng duàn hún。
好个霜天堪把盏,芳樽。hǎo gè shuāng tiān kān bǎ zhǎn,fāng zūn。
一榻凝尘空掩门。yī tà níng chén kōng yǎn mén。
此意与谁论。cǐ yì yǔ shuí lùn。
独倚阑干看雁群。dú yǐ lán gàn kàn yàn qún。
篱下黄花开遍了,东君。lí xià huáng huā kāi biàn le,dōng jūn。
一向天涯信不闻。yī xiàng tiān yá xìn bù wén。

玉楼春·参差帘影晨光动

秦观

参差帘影晨光动。cān chà lián yǐng chén guāng dòng。
露桃雨柳矜新宠。lù táo yǔ liǔ jīn xīn chǒng。
闲愁多仗酒驱除,春思不禁花从臾。xián chóu duō zhàng jiǔ qū chú,chūn sī bù jìn huā cóng yú。
倚楼听彻单于弄。yǐ lóu tīng chè dān yú nòng。
却忆旧欢空有梦。què yì jiù huān kōng yǒu mèng。
当时误入饮牛津,何处重寻闻犬洞。dāng shí wù rù yǐn niú jīn,hé chù zhòng xún wén quǎn dòng。

玉楼春·午窗睡起香销鸭

秦观

午窗睡起香销鸭。wǔ chuāng shuì qǐ xiāng xiāo yā。
斜倚妆台开镜匣。xié yǐ zhuāng tái kāi jìng xiá。
云鬟整罢却回头,屏上依稀描楚峡。yún huán zhěng bà què huí tóu,píng shàng yī xī miáo chǔ xiá。
支颐痴想眉愁压。zhī yí chī xiǎng méi chóu yā。
咬损纤纤银指甲。yǎo sǔn xiān xiān yín zhǐ jiǎ。
柔肠断尽少人知,闲看花帘双蝶狎。róu cháng duàn jǐn shǎo rén zhī,xián kàn huā lián shuāng dié xiá。

玉楼春·集句

秦观

狂风落尽深红色。kuáng fēng luò jǐn shēn hóng sè。
春色恼人眠不得。chūn sè nǎo rén mián bù dé。
泪沿红粉湿罗巾,怨入青尘愁锦瑟。lèi yán hóng fěn shī luó jīn,yuàn rù qīng chén chóu jǐn sè。
岂知一夕秦楼客。qǐ zhī yī xī qín lóu kè。
烟树重重芳信隔。yān shù zhòng zhòng fāng xìn gé。
倚楼无语欲销魂,柳外飞来双羽玉。yǐ lóu wú yǔ yù xiāo hún,liǔ wài fēi lái shuāng yǔ yù。

踏莎行·冰解芳塘

秦观

冰解芳塘,雪消遥嶂。bīng jiě fāng táng,xuě xiāo yáo zhàng。
东风水墨生绡障。dōng fēng shuǐ mò shēng xiāo zhàng。
烧痕一夜遍天涯。shāo hén yī yè biàn tiān yá。
多情莫向空城望。duō qíng mò xiàng kōng chéng wàng。
淡柳桥边,疏梅溪上。dàn liǔ qiáo biān,shū méi xī shàng。
无人会得春来况。wú rén huì dé chūn lái kuàng。
风光输与两鸳鸯,暖滩晴日眠相向。fēng guāng shū yǔ liǎng yuān yāng,nuǎn tān qíng rì mián xiāng xiàng。

踏莎行·晓树啼莺

秦观

晓树啼莺,晴洲落雁。xiǎo shù tí yīng,qíng zhōu luò yàn。
酒旗风飐村烟淡。jiǔ qí fēng zhǎn cūn yān dàn。
山田过雨正宜耕,畦塍处处春泉漫。shān tián guò yǔ zhèng yí gēng,qí chéng chù chù chūn quán màn。
踏翠郊原,寻芳野涧。tà cuì jiāo yuán,xún fāng yě jiàn。
风流旧事嗟云散。fēng liú jiù shì jiē yún sàn。
楚山谁遣送愁来,夕阳回首青无限。chǔ shān shuí qiǎn sòng chóu lái,xī yáng huí shǒu qīng wú xiàn。

钗头凤·别武昌

秦观

临丹壑。lín dān hè。
凭高阁。píng gāo gé。
闲吹玉笛招黄鹤。xián chuī yù dí zhāo huáng hè。
空江暮。kōng jiāng mù。
重回顾。zhòng huí gù。
一洲烟草,满川云树。yī zhōu yān cǎo,mǎn chuān yún shù。
住。zhù。
住。zhù。
住。zhù。
江风作。jiāng fēng zuò。
波涛恶。bō tāo è。
汀兰寂寞岸花落。tīng lán jì mò àn huā luò。
长亭路。zhǎng tíng lù。
尘如雾。chén rú wù。
青山虽好,朱颜难驻。qīng shān suī hǎo,zhū yán nán zhù。
去。qù。
去。qù。
去。qù。

踏莎行·上巳日遇华严寺

秦观

昨日清明,今朝上巳。zuó rì qīng míng,jīn cháo shàng sì。
莺花着意催春事。yīng huā zhe yì cuī chūn shì。
东风不管倦游人,一齐吹过城南寺。dōng fēng bù guǎn juàn yóu rén,yī qí chuī guò chéng nán sì。
沂水行歌,兰亭修禊。yí shuǐ xíng gē,lán tíng xiū xì。
韶光曾见风流士。sháo guāng céng jiàn fēng liú shì。
而今临水漫含情,暮云目断空迢递。ér jīn lín shuǐ màn hán qíng,mù yún mù duàn kōng tiáo dì。