古诗词

客舍寓怀

钱珝

洒洒滩声晚霁时,客亭风袖半披垂。sǎ sǎ tān shēng wǎn jì shí,kè tíng fēng xiù bàn pī chuí。
野云行止谁相待,明月襟怀只自知。yě yún xíng zhǐ shuí xiāng dài,míng yuè jīn huái zhǐ zì zhī。
无伴偶吟溪上路,有花偷笑腊前枝。wú bàn ǒu yín xī shàng lù,yǒu huā tōu xiào là qián zhī。
牵情景物潜惆怅,忽似伤春远别离。qiān qíng jǐng wù qián chóu chàng,hū shì shāng chūn yuǎn bié lí。

钱珝

钱珝,字瑞文,吴兴人,吏部尚书徽之子,钱徽之孙,善文词。据《新唐书·钱徽传》记载,唐昭宗乾宁二年(895)是由宰相王抟荐知制诰,以尚书郎得掌诰命,进中书舍人。光化三年(900)六月,王抟被贬,不久又赐死,这是昭宗时代的一个大狱,钱珝也被牵连,贬抚州司马。 钱珝的作品>>

猜您喜欢

蜀国偶题

钱珝

忽忆明皇西幸时,暗伤潜恨竟谁知。hū yì míng huáng xī xìng shí,àn shāng qián hèn jìng shuí zhī。
佩兰应语宫臣道,莫向金盘进荔枝。pèi lán yīng yǔ gōng chén dào,mò xiàng jīn pán jìn lì zhī。

未展芭蕉

钱珝

冷烛无烟绿蜡干,芳心犹卷怯春寒。lěng zhú wú yān lǜ là gàn,fāng xīn yóu juǎn qiè chūn hán。
一缄书札藏何事,会被东风暗拆看。yī jiān shū zhá cáng hé shì,huì bèi dōng fēng àn chāi kàn。
107«2345678