古诗词

夜忧

孟郊

岂独科斗死,所嗟文字捐。qǐ dú kē dòu sǐ,suǒ jiē wén zì juān。
蒿蔓转骄弄,菱荇减婵娟。hāo màn zhuǎn jiāo nòng,líng xìng jiǎn chán juān。
未遂摆鳞志,空思吹浪旋。wèi suì bǎi lín zhì,kōng sī chuī làng xuán。
何当再霖雨,洗濯生华鲜。hé dāng zài lín yǔ,xǐ zhuó shēng huá xiān。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

石淙

孟郊

朔水刀剑利,秋石琼瑶鲜。shuò shuǐ dāo jiàn lì,qiū shí qióng yáo xiān。
鱼龙气不腥,潭洞状更妍。yú lóng qì bù xīng,tán dòng zhuàng gèng yán。
磴雪入呀谷,掬星洒遥天。dèng xuě rù ya gǔ,jū xīng sǎ yáo tiān。
声忙不及韵,势疾多断涟。shēng máng bù jí yùn,shì jí duō duàn lián。
输去虽有恨,躁气一何颠。shū qù suī yǒu hèn,zào qì yī hé diān。
蜿蜒相缠掣,荦确亦回旋。wān yán xiāng chán chè,luò què yì huí xuán。
黑草濯铁发,白苔浮冰钱。hēi cǎo zhuó tiě fā,bái tái fú bīng qián。
具生此云遥,非德不可甄。jù shēng cǐ yún yáo,fēi dé bù kě zhēn。
何况被犀士,制之空以权。hé kuàng bèi xī shì,zhì zhī kōng yǐ quán。
始知静刚猛,文教从来先。shǐ zhī jìng gāng měng,wén jiào cóng lái xiān。

石淙

孟郊

空谷耸视听,幽湍泽心灵。kōng gǔ sǒng shì tīng,yōu tuān zé xīn líng。
疾流脱鳞甲,叠岸冲风霆。jí liú tuō lín jiǎ,dié àn chōng fēng tíng。
丹巘堕环景,霁波灼虚形。dān yǎn duò huán jǐng,jì bō zhuó xū xíng。
淙淙豗厚轴,棱棱攒高冥。cóng cóng huī hòu zhóu,léng léng zǎn gāo míng。
弱栈跨旋碧,危梯倚凝青。ruò zhàn kuà xuán bì,wēi tī yǐ níng qīng。
飘飘鹤骨仙,飞动鳌背庭。piāo piāo hè gǔ xiān,fēi dòng áo bèi tíng。
常闻夸大言,下顾皆细萍。cháng wén kuā dà yán,xià gù jiē xì píng。

石淙

孟郊

百尺明镜流,千曲寒星飞。bǎi chǐ míng jìng liú,qiān qū hán xīng fēi。
为君洗故物,有色如新衣。wèi jūn xǐ gù wù,yǒu sè rú xīn yī。
不饮泥土污,但饮雪霜饥。bù yǐn ní tǔ wū,dàn yǐn xuě shuāng jī。
石棱玉纤纤,草色琼霏霏。shí léng yù xiān xiān,cǎo sè qióng fēi fēi。
谷硙有馀力,溪舂亦多机。gǔ wéi yǒu yú lì,xī chōng yì duō jī。
从来一智萌,能使众利归。cóng lái yī zhì méng,néng shǐ zhòng lì guī。
因之山水中,喧然论是非。yīn zhī shān shuǐ zhōng,xuān rán lùn shì fēi。

石淙

孟郊

入深得奇趣,升险为良跻。rù shēn dé qí qù,shēng xiǎn wèi liáng jī。
搜胜有闻见,逃俗无踪蹊。sōu shèng yǒu wén jiàn,táo sú wú zōng qī。
穴流恣回转,窍景忘东西。xué liú zì huí zhuǎn,qiào jǐng wàng dōng xī。
戆兽鲜猜惧,罗人巧罝罤。gàng shòu xiān cāi jù,luó rén qiǎo jū tí。
幽驰异处所,忍虑多端倪。yōu chí yì chù suǒ,rěn lǜ duō duān ní。
虚获我何饱,实归彼非迷。xū huò wǒ hé bǎo,shí guī bǐ fēi mí。
斯文浪云洁,此旨谁得齐。sī wén làng yún jié,cǐ zhǐ shuí dé qí。

石淙

孟郊

屑珠泻潺湲,裂玉何威瑰。xiè zhū xiè chán yuán,liè yù hé wēi guī。
若调千瑟弦,未果一曲谐。ruò diào qiān sè xián,wèi guǒ yī qū xié。
古骇毛发慄,险惊视听乖。gǔ hài máo fā lì,xiǎn jīng shì tīng guāi。
二老皆劲骨,风趋缘欹崖。èr lǎo jiē jìn gǔ,fēng qū yuán yī yá。
地远有馀美,我游采弃怀。dì yuǎn yǒu yú měi,wǒ yóu cǎi qì huái。
乘时幸勤鉴,前恨多幽霾。chéng shí xìng qín jiàn,qián hèn duō yōu mái。
弱力谢刚健,蹇策贵安排。ruò lì xiè gāng jiàn,jiǎn cè guì ān pái。
始知随事静,何必当夕斋。shǐ zhī suí shì jìng,hé bì dāng xī zhāi。

石淙

孟郊

昔浮南渡飙,今攀朔山景。xī fú nán dù biāo,jīn pān shuò shān jǐng。
物色多瘦削,吟笑还孤永。wù sè duō shòu xuē,yín xiào hái gū yǒng。
日月冻有棱,雪霜空无影。rì yuè dòng yǒu léng,xuě shuāng kōng wú yǐng。
玉喷不生冰,瑶涡旋成井。yù pēn bù shēng bīng,yáo wō xuán chéng jǐng。
潜角时耸光,隐鳞乍漂囧。qián jiǎo shí sǒng guāng,yǐn lín zhà piāo jiǒng。
再吟获新胜,返步失前省。zài yín huò xīn shèng,fǎn bù shī qián shěng。
惬怀虽已多,惕虑未能整。qiè huái suī yǐ duō,tì lǜ wèi néng zhěng。
颓阳落何处,升魄衔疏岭。tuí yáng luò hé chù,shēng pò xián shū lǐng。

石淙

孟郊

圣朝搜岩谷,此地多遗玩。shèng cháo sōu yán gǔ,cǐ dì duō yí wán。
怠惰成远游,顽疏恣灵观。dài duò chéng yuǎn yóu,wán shū zì líng guān。
劲飙刷幽视,怒水慑馀懦。jìn biāo shuā yōu shì,nù shuǐ shè yú nuò。
曾是结芳诚,远兹勉流倦。céng shì jié fāng chéng,yuǎn zī miǎn liú juàn。
冰条耸危虑,霜翠莹遐眄。bīng tiáo sǒng wēi lǜ,shuāng cuì yíng xiá miǎn。
物诱信多端,荒寻谅难遍。wù yòu xìn duō duān,huāng xún liàng nán biàn。
去矣朔之隅,翛然楚之甸。qù yǐ shuò zhī yú,xiāo rán chǔ zhī diān。

游韦七洞庭别业

孟郊

洞庭如潇湘,叠翠荡浮碧。dòng tíng rú xiāo xiāng,dié cuì dàng fú bì。
松桂无赤日,风物饶清激。sōng guì wú chì rì,fēng wù ráo qīng jī。
逍遥展幽韵,参差逗良觌。xiāo yáo zhǎn yōu yùn,cān chà dòu liáng dí。
道胜不知疲,冥搜自无斁。dào shèng bù zhī pí,míng sōu zì wú yì。
旷然青霞抱,永矣白雪适。kuàng rán qīng xiá bào,yǒng yǐ bái xuě shì。
崆峒非凡乡,蓬瀛在仙籍。kōng dòng fēi fán xiāng,péng yíng zài xiān jí。
无言从远尚,还思君子识。wú yán cóng yuǎn shàng,hái sī jūn zi shí。
波涛漱古岸,铿锵辨奇石。bō tāo shù gǔ àn,kēng qiāng biàn qí shí。
灵响非外求,殊音自中积。líng xiǎng fēi wài qiú,shū yīn zì zhōng jī。
人皆走烦浊,君能致虚寂。rén jiē zǒu fán zhuó,jūn néng zhì xū jì。
何以祛扰扰,叩调清淅淅。hé yǐ qū rǎo rǎo,kòu diào qīng xī xī。
既惧豪华损,誓从诗书益。jì jù háo huá sǔn,shì cóng shī shū yì。
一举独往姿,再摇飞遁迹。yī jǔ dú wǎng zī,zài yáo fēi dùn jì。
山深有变异,意惬无惊惕。shān shēn yǒu biàn yì,yì qiè wú jīng tì。
采翠夺日月,照耀迷昼夕。cǎi cuì duó rì yuè,zhào yào mí zhòu xī。
松斋何用扫,萝院自然涤。sōng zhāi hé yòng sǎo,luó yuàn zì rán dí。
业峻谢烦芜,文高追古昔。yè jùn xiè fán wú,wén gāo zhuī gǔ xī。
暂遥朱门恋,终立青史绩。zàn yáo zhū mén liàn,zhōng lì qīng shǐ jì。
物表易淹留,人间重离析。wù biǎo yì yān liú,rén jiān zhòng lí xī。
难随洞庭酌,且醉横塘席。nán suí dòng tíng zhuó,qiě zuì héng táng xí。

越中山水

孟郊

日觉耳目胜,我来山水州。rì jué ěr mù shèng,wǒ lái shān shuǐ zhōu。
蓬瀛若仿佛,田野如泛浮。péng yíng ruò fǎng fú,tián yě rú fàn fú。
碧嶂几千绕,清泉万馀流。bì zhàng jǐ qiān rào,qīng quán wàn yú liú。
莫穷合沓步,孰尽派别游。mò qióng hé dá bù,shú jǐn pài bié yóu。
越水净难污,越天阴易收。yuè shuǐ jìng nán wū,yuè tiān yīn yì shōu。
气鲜无隐物,目视远更周。qì xiān wú yǐn wù,mù shì yuǎn gèng zhōu。
举俗媚葱茜,连冬撷芳柔。jǔ sú mèi cōng qiàn,lián dōng xié fāng róu。
菱湖有馀翠,茗圃无荒畴。líng hú yǒu yú cuì,míng pǔ wú huāng chóu。
赏异忽已远,探奇诚淹留。shǎng yì hū yǐ yuǎn,tàn qí chéng yān liú。
永言终南色,去矣销人忧。yǒng yán zhōng nán sè,qù yǐ xiāo rén yōu。

春集越州皇甫秀才山亭

孟郊

嘉宾在何处,置亭春山巅。jiā bīn zài hé chù,zhì tíng chūn shān diān。
顾余寂寞者,谬厕芳菲筵。gù yú jì mò zhě,miù cè fāng fēi yán。
视听日澄澈,声光坐连绵。shì tīng rì chéng chè,shēng guāng zuò lián mián。
晴湖泻峰嶂,翠浪多萍藓。qíng hú xiè fēng zhàng,cuì làng duō píng xiǎn。
何以逞高志,为君吟秋天。hé yǐ chěng gāo zhì,wèi jūn yín qiū tiān。

和皇甫判官游琅琊溪

孟郊

山中琉璃境,物外琅琊溪。shān zhōng liú lí jìng,wù wài láng yá xī。
房廊逐岩壑,道路随高低。fáng láng zhú yán hè,dào lù suí gāo dī。
碧濑漱白石,翠烟含青蜺。bì lài shù bái shí,cuì yān hán qīng ní。
客来暂游践,意欲忘簪圭。kè lái zàn yóu jiàn,yì yù wàng zān guī。
树杪灯火夕,云端钟梵齐。shù miǎo dēng huǒ xī,yún duān zhōng fàn qí。
时同虽可仰,迹异难相携。shí tóng suī kě yǎng,jì yì nán xiāng xié。
唯当清宵梦,仿佛愿攀跻。wéi dāng qīng xiāo mèng,fǎng fú yuàn pān jī。

汝州南潭陪陆中丞公宴

孟郊

一雨百泉涨,南潭夜来深。yī yǔ bǎi quán zhǎng,nán tán yè lái shēn。
分明碧沙底,写出青天心。fēn míng bì shā dǐ,xiě chū qīng tiān xīn。
远客洞庭至,因兹涤烦襟。yuǎn kè dòng tíng zhì,yīn zī dí fán jīn。
既登飞云舫,愿奏清风琴。jì dēng fēi yún fǎng,yuàn zòu qīng fēng qín。
高岸立旗戟,潜蛟失浮沉。gāo àn lì qí jǐ,qián jiāo shī fú chén。
威棱护斯浸,魍魉逃所侵。wēi léng hù sī jìn,wǎng liǎng táo suǒ qīn。
山态变初霁,水声流新音。shān tài biàn chū jì,shuǐ shēng liú xīn yīn。
耳目极眺听,潺湲与嵚岑。ěr mù jí tiào tīng,chán yuán yǔ qīn cén。
谁言柳太守,空有白蘋吟。shuí yán liǔ tài shǒu,kōng yǒu bái píng yín。

汝州陆中丞席喜张从事至同赋十韵

孟郊

汝水无浊波,汝山饶奇石。rǔ shuǐ wú zhuó bō,rǔ shān ráo qí shí。
大贤为此郡,佳士来如积。dà xián wèi cǐ jùn,jiā shì lái rú jī。
有客乘白驹,奉义惬所适。yǒu kè chéng bái jū,fèng yì qiè suǒ shì。
清风荡华馆,雅瑟泛瑶席。qīng fēng dàng huá guǎn,yǎ sè fàn yáo xí。
芳醑静无喧,金尊光有涤。fāng xǔ jìng wú xuān,jīn zūn guāng yǒu dí。
纵情孰虑损,听论自招益。zòng qíng shú lǜ sǔn,tīng lùn zì zhāo yì。
愿折若木枝,却彼曜灵夕。yuàn zhé ruò mù zhī,què bǐ yào líng xī。
贵贱一相接,忧悰忽转易。guì jiàn yī xiāng jiē,yōu cóng hū zhuǎn yì。
会合勿言轻,别离古来惜。huì hé wù yán qīng,bié lí gǔ lái xī。
请君驻征车,良遇难再觌。qǐng jūn zhù zhēng chē,liáng yù nán zài dí。

夜集汝州郡斋听陆僧辩弹琴

孟郊

康乐宠词客,清宵意无穷。kāng lè chǒng cí kè,qīng xiāo yì wú qióng。
徵文北山外,借月南楼中。zhēng wén běi shān wài,jiè yuè nán lóu zhōng。
千里愁并尽,一樽欢暂同。qiān lǐ chóu bìng jǐn,yī zūn huān zàn tóng。
胡为戛楚琴,淅沥起寒风。hú wèi jiá chǔ qín,xī lì qǐ hán fēng。

同年春燕

孟郊

少年三十士,嘉会良在兹。shǎo nián sān shí shì,jiā huì liáng zài zī。
高歌摇春风,醉舞摧花枝。gāo gē yáo chūn fēng,zuì wǔ cuī huā zhī。
意荡晼晚景,喜凝芳菲时。yì dàng wǎn wǎn jǐng,xǐ níng fāng fēi shí。
马迹攒騕袅,乐声韵参差。mǎ jì zǎn yǎo niǎo,lè shēng yùn cān chà。
视听改旧趣,物象含新姿。shì tīng gǎi jiù qù,wù xiàng hán xīn zī。
红雨花上滴,绿烟柳际垂。hóng yǔ huā shàng dī,lǜ yān liǔ jì chuí。
淹中讲精义,南皮献清词。yān zhōng jiǎng jīng yì,nán pí xiàn qīng cí。
前贤与今人,千载为一期。qián xián yǔ jīn rén,qiān zài wèi yī qī。
明鉴有皎洁,澄玉无磷缁。míng jiàn yǒu jiǎo jié,chéng yù wú lín zī。
永与沙泥别,各整云汉仪。yǒng yǔ shā ní bié,gè zhěng yún hàn yí。
盛气自中积,英名日四驰。shèng qì zì zhōng jī,yīng míng rì sì chí。
塞鸿绝俦匹,海月难等夷。sāi hóng jué chóu pǐ,hǎi yuè nán děng yí。
郁抑忽已尽,亲朋乐无涯。yù yì hū yǐ jǐn,qīn péng lè wú yá。
幽蘅发空曲,芳杜绵所思。yōu héng fā kōng qū,fāng dù mián suǒ sī。
浮迹自聚散,壮心谁别离。fú jì zì jù sàn,zhuàng xīn shuí bié lí。
愿保金石志,无令有夺移。yuàn bǎo jīn shí zhì,wú lìng yǒu duó yí。