古诗词

杂怨其一

孟郊

贫女镜不明,寒花日少容。pín nǚ jìng bù míng,hán huā rì shǎo róng。
暗蛩有虚织,短线无长缝。àn qióng yǒu xū zhī,duǎn xiàn wú zhǎng fèng。
浪水不可照,狂夫不可从。làng shuǐ bù kě zhào,kuáng fū bù kě cóng。
浪水多散影,狂夫多异踪。làng shuǐ duō sàn yǐng,kuáng fū duō yì zōng。
持此一生薄,空成万恨浓。chí cǐ yī shēng báo,kōng chéng wàn hèn nóng。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

怀南岳隐士二首其一

孟郊

千峰映碧湘,真隐此中藏。qiān fēng yìng bì xiāng,zhēn yǐn cǐ zhōng cáng。
饼不煮石吃,眉应似发长。bǐng bù zhǔ shí chī,méi yīng shì fā zhǎng。
风榸支酒瓮,鹤虱落琴床。fēng zhāi zhī jiǔ wèng,hè shī luò qín chuáng。
虽敩忘机者,斯人尚未忘。suī xiào wàng jī zhě,sī rén shàng wèi wàng。

古意

孟郊

河边织女星,河畔牵牛郎。hé biān zhī nǚ xīng,hé pàn qiān niú láng。
未得渡清浅,相对遥相望。wèi dé dù qīng qiǎn,xiāng duì yáo xiāng wàng。

感怀其一

孟郊

有鸟东西来,哀鸣过我前。yǒu niǎo dōng xī lái,āi míng guò wǒ qián。
愿飞浮云外,饮啄见青天。yuàn fēi fú yún wài,yǐn zhuó jiàn qīng tiān。

看花其五

孟郊

三年此村落,春色入心悲。sān nián cǐ cūn luò,chūn sè rù xīn bēi。
料得一孀妇,经时独泪垂。liào dé yī shuāng fù,jīng shí dú lèi chuí。

过彭泽

孟郊

扬帆过彭泽,舟人讶叹息。yáng fān guò péng zé,zhōu rén yà tàn xī。
不见种柳人,霜风空寂历。bù jiàn zhǒng liǔ rén,shuāng fēng kōng jì lì。

赠建业契公

孟郊

师住青山寺,清华常绕身。shī zhù qīng shān sì,qīng huá cháng rào shēn。
虽然到城郭,衣上不栖尘。suī rán dào chéng guō,yī shàng bù qī chén。

送柳淳

孟郊

青山临黄河,下有长安道。qīng shān lín huáng hé,xià yǒu zhǎng ān dào。
世上名利人,相逢不知老。shì shàng míng lì rén,xiāng féng bù zhī lǎo。

喜雨

孟郊

朝见一片云,暮成千里雨。cháo jiàn yī piàn yún,mù chéng qiān lǐ yǔ。
凄清湿高枝,散漫沾荒土。qī qīng shī gāo zhī,sàn màn zhān huāng tǔ。

古别离

孟郊

欲别牵郎衣,郎今到何处。yù bié qiān láng yī,láng jīn dào hé chù。
不恨归来迟,莫向临邛去。bù hèn guī lái chí,mò xiàng lín qióng qù。

洛桥晚望

孟郊

天津桥下冰初结,洛阳陌上人行绝。tiān jīn qiáo xià bīng chū jié,luò yáng mò shàng rén xíng jué。
榆柳萧疏楼阁闲,月明直见嵩山雪。yú liǔ xiāo shū lóu gé xián,yuè míng zhí jiàn sōng shān xuě。

招文士饮

孟郊

曹刘不免死,谁敢负年华。cáo liú bù miǎn sǐ,shuí gǎn fù nián huá。
文士莫辞酒,诗人命属花。wén shì mò cí jiǔ,shī rén mìng shǔ huā。
退之如放逐,李白自矜夸。tuì zhī rú fàng zhú,lǐ bái zì jīn kuā。
万古忽将似,一朝同叹嗟。wàn gǔ hū jiāng shì,yī cháo tóng tàn jiē。
何言天道正,独使地形斜。hé yán tiān dào zhèng,dú shǐ dì xíng xié。
南士愁多病,北人悲去家。nán shì chóu duō bìng,běi rén bēi qù jiā。
梅芳已流管,柳色未藏鸦。méi fāng yǐ liú guǎn,liǔ sè wèi cáng yā。
相劝罢吟雪,相从愁饮霞。xiāng quàn bà yín xuě,xiāng cóng chóu yǐn xiá。
醒时不可过,愁海浩无涯。xǐng shí bù kě guò,chóu hǎi hào wú yá。

罗氏花下奉招陈侍御

孟郊

眼在枝上春,落地成埃尘。yǎn zài zhī shàng chūn,luò dì chéng āi chén。
不是风流者,谁为攀折人。bù shì fēng liú zhě,shuí wèi pān zhé rén。
宁辞波浪阔,莫道往来频。níng cí bō làng kuò,mò dào wǎng lái pín。
拾紫岂宜晚,掇芳须及晨。shí zǐ qǐ yí wǎn,duō fāng xū jí chén。
劳收贾生泪,强起屈平身。láo shōu jiǎ shēng lèi,qiáng qǐ qū píng shēn。
花下本无俗,酒中别有神。huā xià běn wú sú,jiǔ zhōng bié yǒu shén。
游蜂不饮故,戏蝶亦争新。yóu fēng bù yǐn gù,xì dié yì zhēng xīn。
万物尽如此,过时非所珍。wàn wù jǐn rú cǐ,guò shí fēi suǒ zhēn。

题韦承总吴王故城下幽居

孟郊

才饱身自贵,巷荒门岂贫。cái bǎo shēn zì guì,xiàng huāng mén qǐ pín。
韦生堪继相,孟子愿依邻。wéi shēng kān jì xiāng,mèng zi yuàn yī lín。
夜思琴语切,昼情茶味新。yè sī qín yǔ qiè,zhòu qíng chá wèi xīn。
霜枝留过鹊,风竹扫蒙尘。shuāng zhī liú guò què,fēng zhú sǎo méng chén。
郢唱一声发,吴花千片春。yǐng chàng yī shēng fā,wú huā qiān piàn chūn。
对君何所得,归去觉情真。duì jūn hé suǒ dé,guī qù jué qíng zhēn。

寄洺州李大夫

孟郊

自从蓟师反,中国事纷纷。zì cóng jì shī fǎn,zhōng guó shì fēn fēn。
儒道一失所,贤人多在军。rú dào yī shī suǒ,xián rén duō zài jūn。
鸟巢忧迸射,鹿耳骇惊闻。niǎo cháo yōu bèng shè,lù ěr hài jīng wén。
剑折唯恐匣,弓贪不让勋。jiàn zhé wéi kǒng xiá,gōng tān bù ràng xūn。
方知省事将,动必谢前群。fāng zhī shěng shì jiāng,dòng bì xiè qián qún。
鹳阵常先罢,鱼符最晚分。guàn zhèn cháng xiān bà,yú fú zuì wǎn fēn。
步闲洺水曲,笑激太行云。bù xián míng shuǐ qū,xiào jī tài xíng yún。
诗叟未相识,竹儿争见君。shī sǒu wèi xiāng shí,zhú ér zhēng jiàn jūn。
殷勤越谈说,记尽古风文。yīn qín yuè tán shuō,jì jǐn gǔ fēng wén。

寄陕府邓

孟郊

陕城临大道,馆宇屹几鲜。shǎn chéng lín dà dào,guǎn yǔ yì jǐ xiān。
候谒随芳语,铿词芬蜀笺。hòu yè suí fāng yǔ,kēng cí fēn shǔ jiān。
从来镜目下,见尽道心前。cóng lái jìng mù xià,jiàn jǐn dào xīn qián。
自谓古诗量,异将新学偏。zì wèi gǔ shī liàng,yì jiāng xīn xué piān。
戆人年六十,每月请三千。gàng rén nián liù shí,měi yuè qǐng sān qiān。
不敢等闲用,愿为长寿钱。bù gǎn děng xián yòng,yuàn wèi zhǎng shòu qián。
非关亦洁尔,将以救羸然。fēi guān yì jié ěr,jiāng yǐ jiù léi rán。
孤省痴皎皎,默吟写绵绵。gū shěng chī jiǎo jiǎo,mò yín xiě mián mián。
病书凭昼日,驿信寄宵鞭。bìng shū píng zhòu rì,yì xìn jì xiāo biān。
疾诉将何谕,肆鳞今倒悬。jí sù jiāng hé yù,sì lín jīn dào xuán。
尘鲤见枯浪,土鬣思乾泉。chén lǐ jiàn kū làng,tǔ liè sī qián quán。
感感无绪荡,愁愁作□边。gǎn gǎn wú xù dàng,chóu chóu zuò biān。
贞元文祭酒,比谨学韦玄。zhēn yuán wén jì jiǔ,bǐ jǐn xué wéi xuán。
满坐风无杂,当朝雅独全。mǎn zuò fēng wú zá,dāng cháo yǎ dú quán。
见知嘱徐孺,赏句类陶渊。jiàn zhī zhǔ xú rú,shǎng jù lèi táo yuān。
一顾生鸿羽,再言将鹤翩。yī gù shēng hóng yǔ,zài yán jiāng hè piān。
宣扬隘车马,君子凑骈阗。xuān yáng ài chē mǎ,jūn zi còu pián tián。
曾是此同眷,至今应赐怜。céng shì cǐ tóng juàn,zhì jīn yīng cì lián。
磨墨零落泪,楷字贡仁贤。mó mò líng luò lèi,kǎi zì gòng rén xián。
4801234567»