古诗词

奉报翰林张舍人见遗之诗

孟郊

百虫笑秋律,清削月夜闻。bǎi chóng xiào qiū lǜ,qīng xuē yuè yè wén。
晓棱视听微,风剪叶已纷。xiǎo léng shì tīng wēi,fēng jiǎn yè yǐ fēn。
君子鉴大雅,老人非俊群。jūn zi jiàn dà yǎ,lǎo rén fēi jùn qún。
收拾古所弃,俯仰补空文。shōu shí gǔ suǒ qì,fǔ yǎng bǔ kōng wén。
孤韵耻春俗,馀响逸零雰。gū yùn chǐ chūn sú,yú xiǎng yì líng fēn。
自然蹈终南,涤暑凌寒氛。zì rán dǎo zhōng nán,dí shǔ líng hán fēn。
岩霰不知午,涧澌镇含曛。yán xiàn bù zhī wǔ,jiàn sī zhèn hán xūn。
曾是醒古醉,所以多隐沦。céng shì xǐng gǔ zuì,suǒ yǐ duō yǐn lún。
江调乐之远,溪谣生徒新。jiāng diào lè zhī yuǎn,xī yáo shēng tú xīn。
众蕴有馀采,寒泉空哀呻。zhòng yùn yǒu yú cǎi,hán quán kōng āi shēn。
南谢竟莫至,北宋当时珍。nán xiè jìng mò zhì,běi sòng dāng shí zhēn。
赜灵各自异,酌酒谁能均。zé líng gè zì yì,zhuó jiǔ shuí néng jūn。
昔咏多写讽,今词讵无因。xī yǒng duō xiě fěng,jīn cí jù wú yīn。
品松何高翠,宫殿没荒榛。pǐn sōng hé gāo cuì,gōng diàn méi huāng zhēn。
苔趾识宏制,沙潨游崩津。tái zhǐ shí hóng zhì,shā cóng yóu bēng jīn。
忽吟陶渊明,此即羲皇人。hū yín táo yuān míng,cǐ jí xī huáng rén。
心放出天地,形拘在风尘。xīn fàng chū tiān dì,xíng jū zài fēng chén。
前贤素行阶,夙嗜青山勤。qián xián sù xíng jiē,sù shì qīng shān qín。
达士立明镜,朗言为近臣。dá shì lì míng jìng,lǎng yán wèi jìn chén。
将期律万有,倾倒甄无垠。jiāng qī lǜ wàn yǒu,qīng dào zhēn wú yín。
鸑鷟应蟋蟀,丝毫意皆申。yuè zhuó yīng xī shuài,sī háo yì jiē shēn。
况于三千章,哀叩不为神。kuàng yú sān qiān zhāng,āi kòu bù wèi shén。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

山中送从叔简赴举

孟郊

石根百尺杉,山眼一片泉。shí gēn bǎi chǐ shān,shān yǎn yī piàn quán。
倚之道气高,饮之诗思鲜。yǐ zhī dào qì gāo,yǐn zhī shī sī xiān。
于此逍遥场,忽奏别离弦。yú cǐ xiāo yáo chǎng,hū zòu bié lí xián。
却笑薜萝子,不同鸣跃年。què xiào bì luó zi,bù tóng míng yuè nián。

送别崔寅亮下第

孟郊

天地唯一气,用之自偏颇。tiān dì wéi yī qì,yòng zhī zì piān pǒ。
忧人成苦吟,达士为高歌。yōu rén chéng kǔ yín,dá shì wèi gāo gē。
君子识不浅,桂枝忧更多。jūn zi shí bù qiǎn,guì zhī yōu gèng duō。
岁晏期攀折,时归且婆娑。suì yàn qī pān zhé,shí guī qiě pó suō。
素质如削玉,清词若倾河。sù zhì rú xuē yù,qīng cí ruò qīng hé。
虬龙未化时,鱼鳖同一波。qiú lóng wèi huà shí,yú biē tóng yī bō。
去矣当自适,故乡饶薜萝。qù yǐ dāng zì shì,gù xiāng ráo bì luó。

大梁送柳淳先入关

孟郊

青山辗为尘,白日无闲人。qīng shān niǎn wèi chén,bái rì wú xián rén。
自古推高车,争利西入秦。zì gǔ tuī gāo chē,zhēng lì xī rù qín。
王门与侯门,待富不待贫。wáng mén yǔ hóu mén,dài fù bù dài pín。
空携一束书,去去谁相亲。kōng xié yī shù shū,qù qù shuí xiāng qīn。

送无怀道士游富春山水

孟郊

造化绝高处,富春独多观。zào huà jué gāo chù,fù chūn dú duō guān。
山浓翠滴洒,水折珠摧残。shān nóng cuì dī sǎ,shuǐ zhé zhū cuī cán。
溪镜不隐发,树衣长遇寒。xī jìng bù yǐn fā,shù yī zhǎng yù hán。
风猿虚空飞,月狖叫啸酸。fēng yuán xū kōng fēi,yuè yòu jiào xiào suān。
信此神仙路,岂为时俗安。xìn cǐ shén xiān lù,qǐ wèi shí sú ān。
煮金阴阳火,囚怪星宿坛。zhǔ jīn yīn yáng huǒ,qiú guài xīng sù tán。
花发我未识,玉生忽丛攒。huā fā wǒ wèi shí,yù shēng hū cóng zǎn。
蓬莱浮荡漾,非道相从难。péng lái fú dàng yàng,fēi dào xiāng cóng nán。

送温初下第

孟郊

日落浊水中,夜光谁能分。rì luò zhuó shuǐ zhōng,yè guāng shuí néng fēn。
高怀无近趣,清抱多远闻。gāo huái wú jìn qù,qīng bào duō yuǎn wén。
欲识丈夫志,心藏孤岳云。yù shí zhàng fū zhì,xīn cáng gū yuè yún。
长安风尘别,咫尺不见君。zhǎng ān fēng chén bié,zhǐ chǐ bù jiàn jūn。

送卢虔端公守复州

孟郊

师旷听群木,自然识孤桐。shī kuàng tīng qún mù,zì rán shí gū tóng。
正声逢知音,愿出大朴中。zhèng shēng féng zhī yīn,yuàn chū dà pǔ zhōng。
知音不韵俗,独立占古风。zhī yīn bù yùn sú,dú lì zhàn gǔ fēng。
忽挂触邪冠,逮逐南飞鸿。hū guà chù xié guān,dǎi zhú nán fēi hóng。
肃肃太守章,明明华毂熊。sù sù tài shǒu zhāng,míng míng huá gǔ xióng。
商山无平路,楚水有惊潨。shāng shān wú píng lù,chǔ shuǐ yǒu jīng cóng。
日月千里外,光阴难载同。rì yuè qiān lǐ wài,guāng yīn nán zài tóng。
新愁徒自积,良会何由通。xīn chóu tú zì jī,liáng huì hé yóu tōng。

送晓公归庭山

孟郊

庭山何崎岖,寺路缘翠微。tíng shān hé qí qū,sì lù yuán cuì wēi。
秋霁山尽出,日落人独归。qiū jì shān jǐn chū,rì luò rén dú guī。
云生高高步,泉洒田田衣。yún shēng gāo gāo bù,quán sǎ tián tián yī。
枯巢无还羽,新木有争飞。kū cháo wú hái yǔ,xīn mù yǒu zhēng fēi。
兹焉不可继,梦寐空清辉。zī yān bù kě jì,mèng mèi kōng qīng huī。

送豆卢策归别墅

孟郊

短松鹤不巢,高石云不栖。duǎn sōng hè bù cháo,gāo shí yún bù qī。
君今潇湘去,意与云鹤齐。jūn jīn xiāo xiāng qù,yì yǔ yún hè qí。
力买奇险地,手开清浅溪。lì mǎi qí xiǎn dì,shǒu kāi qīng qiǎn xī。
身披薜荔衣,山陟莓苔梯。shēn pī bì lì yī,shān zhì méi tái tī。
一卷冰雪文,避俗常自携。yī juǎn bīng xuě wén,bì sú cháng zì xié。

送清远上人归楚山旧寺

孟郊

波中出吴境,霞际登楚岑。bō zhōng chū wú jìng,xiá jì dēng chǔ cén。
山寺一别来,云萝三改阴。shān sì yī bié lái,yún luó sān gǎi yīn。
诗夸碧云句,道证青莲心。shī kuā bì yún jù,dào zhèng qīng lián xīn。
应笑泛萍者,不知松隐深。yīng xiào fàn píng zhě,bù zhī sōng yǐn shēn。

送萧鍊师入四明山

孟郊

闲于独鹤心,大于高松年。xián yú dú hè xīn,dà yú gāo sōng nián。
迥出万物表,高栖四明巅。jiǒng chū wàn wù biǎo,gāo qī sì míng diān。
千寻直裂峰,百尺倒泻泉。qiān xún zhí liè fēng,bǎi chǐ dào xiè quán。
绛雪为我饭,白云为我田。jiàng xuě wèi wǒ fàn,bái yún wèi wǒ tián。
静言不语俗,灵踪时步天。jìng yán bù yǔ sú,líng zōng shí bù tiān。

感别送从叔校书简再登科东归

孟郊

长安车马道,高槐结浮阴。zhǎng ān chē mǎ dào,gāo huái jié fú yīn。
下有名利人,一人千万心。xià yǒu míng lì rén,yī rén qiān wàn xīn。
黄鹄多远势,沧溟无近浔。huáng gǔ duō yuǎn shì,cāng míng wú jìn xún。
怡怡静退姿,泠泠思归吟。yí yí jìng tuì zī,líng líng sī guī yín。
菱唱忽生听,芸书回望深。líng chàng hū shēng tīng,yún shū huí wàng shēn。
清风散言笑,馀花缀衣襟。qīng fēng sàn yán xiào,yú huā zhuì yī jīn。
独恨鱼鸟别,一飞将一沈。dú hèn yú niǎo bié,yī fēi jiāng yī shěn。

送玄亮师

孟郊

兰泉涤我襟,杉月栖我心。lán quán dí wǒ jīn,shān yuè qī wǒ xīn。
茗啜绿净花,经诵清柔音。míng chuài lǜ jìng huā,jīng sòng qīng róu yīn。
何处笑为别,淡情愁不侵。hé chù xiào wèi bié,dàn qíng chóu bù qīn。

送李尊

孟郊

口诵碧简文,身是青霞君。kǒu sòng bì jiǎn wén,shēn shì qīng xiá jūn。
头冠两片月,肩披一条云。tóu guān liǎng piàn yuè,jiān pī yī tiáo yún。
松骨轻自飞,鹤心高不群。sōng gǔ qīng zì fēi,hè xīn gāo bù qún。

同昼上人送郭

孟郊

地上春色生,眼前诗彩明。dì shàng chūn sè shēng,yǎn qián shī cǎi míng。
手携片宝月,言是高僧名。shǒu xié piàn bǎo yuè,yán shì gāo sēng míng。
溪转万曲心,水流千里声。xī zhuǎn wàn qū xīn,shuǐ liú qiān lǐ shēng。
飞鸣向谁去,江鸿弟与兄。fēi míng xiàng shuí qù,jiāng hóng dì yǔ xiōng。

春日同韦郎中使君送邹儒立少府扶侍赴云阳

孟郊

离思著百草,绵绵生无穷。lí sī zhù bǎi cǎo,mián mián shēng wú qióng。
侧闻畿甸秀,三振词策雄。cè wén jī diān xiù,sān zhèn cí cè xióng。
太守不韵俗,诸生皆变风。tài shǒu bù yùn sú,zhū shēng jiē biàn fēng。
郡斋敞西清,楚瑟惊南鸿。jùn zhāi chǎng xī qīng,chǔ sè jīng nán hóng。
海畔帝城望,云阳天色中。hǎi pàn dì chéng wàng,yún yáng tiān sè zhōng。
酒酣正芳景,诗缀新碧丛。jiǔ hān zhèng fāng jǐng,shī zhuì xīn bì cóng。
服彩老莱并,侍车江革同。fú cǎi lǎo lái bìng,shì chē jiāng gé tóng。
过隋柳憔悴,入洛花蒙笼。guò suí liǔ qiáo cuì,rù luò huā méng lóng。
高步讵留足,前程在层空。gāo bù jù liú zú,qián chéng zài céng kōng。
独惭病鹤羽,飞送力难崇。dú cán bìng hè yǔ,fēi sòng lì nán chóng。