古诗词

列仙文方诸青童君

孟郊

大霞霏晨晖,元气无常形。dà xiá fēi chén huī,yuán qì wú cháng xíng。
玄辔飞霄外,八景乘高清。xuán pèi fēi xiāo wài,bā jǐng chéng gāo qīng。
手把玉皇袂,携我晨中生。shǒu bǎ yù huáng mèi,xié wǒ chén zhōng shēng。
玄庭自嘉会,金书拆华名。xuán tíng zì jiā huì,jīn shū chāi huá míng。
贤女密所妍,相期洛水軿。xián nǚ mì suǒ yán,xiāng qī luò shuǐ píng。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

赠韩郎中愈

孟郊

何以定交契,赠君高山石。hé yǐ dìng jiāo qì,zèng jūn gāo shān shí。
何以保贞坚,赠君青松色。hé yǐ bǎo zhēn jiān,zèng jūn qīng sōng sè。
贫居过此外,无可相彩饰。pín jū guò cǐ wài,wú kě xiāng cǎi shì。
闻君硕鼠诗,吟之泪空滴。wén jūn shuò shǔ shī,yín zhī lèi kōng dī。

赠韩郎中愈

孟郊

硕鼠既穿墉,又啮机上丝。shuò shǔ jì chuān yōng,yòu niè jī shàng sī。
穿墉有闲土,啮丝无馀衣。chuān yōng yǒu xián tǔ,niè sī wú yú yī。
朝吟枯桑柘,暮泣空杼机。cháo yín kū sāng zhè,mù qì kōng zhù jī。
岂是无巧妙,丝断将何施。qǐ shì wú qiǎo miào,sī duàn jiāng hé shī。
众人尚肥华,志士多饥羸。zhòng rén shàng féi huá,zhì shì duō jī léi。
愿君保此节,天意当察微。yuàn jūn bǎo cǐ jié,tiān yì dāng chá wēi。

赠韩郎中愈

孟郊

前日远别离,今日生白发。qián rì yuǎn bié lí,jīn rì shēng bái fā。
欲知万里情,晓卧半床月。yù zhī wàn lǐ qíng,xiǎo wò bàn chuáng yuè。
常恐百虫秋,使我芳草歇。cháng kǒng bǎi chóng qiū,shǐ wǒ fāng cǎo xiē。

戏赠无本

孟郊

长安秋声乾,木叶相号悲。zhǎng ān qiū shēng qián,mù yè xiāng hào bēi。
瘦僧卧冰凌,嘲咏含金痍。shòu sēng wò bīng líng,cháo yǒng hán jīn yí。
金痍非战痕,峭病方在兹。jīn yí fēi zhàn hén,qiào bìng fāng zài zī。
诗骨耸东野,诗涛涌退之。shī gǔ sǒng dōng yě,shī tāo yǒng tuì zhī。
有时踉跄行,人惊鹤阿师。yǒu shí liáng qiāng xíng,rén jīng hè ā shī。
可惜李杜死,不见此狂痴。kě xī lǐ dù sǐ,bù jiàn cǐ kuáng chī。

戏赠无本

孟郊

燕僧耸听词,袈裟喜新翻。yàn sēng sǒng tīng cí,jiā shā xǐ xīn fān。
北岳厌利杀,玄功生微言。běi yuè yàn lì shā,xuán gōng shēng wēi yán。
天高亦可飞,海广亦可源。tiān gāo yì kě fēi,hǎi guǎng yì kě yuán。
文章杳无底,斸掘谁能根。wén zhāng yǎo wú dǐ,zhǔ jué shuí néng gēn。
梦灵仿佛到,对我方与论。mèng líng fǎng fú dào,duì wǒ fāng yǔ lùn。
拾月鲸口边,何人免为吞。shí yuè jīng kǒu biān,hé rén miǎn wèi tūn。
燕僧摆造化,万有随手奔。yàn sēng bǎi zào huà,wàn yǒu suí shǒu bēn。
补缀杂霞衣,笑傲诸贵门。bǔ zhuì zá xiá yī,xiào ào zhū guì mén。
将明文在身,亦尔道所存。jiāng míng wén zài shēn,yì ěr dào suǒ cún。
朔雪凝别句,朔风飘征魂。shuò xuě níng bié jù,shuò fēng piāo zhēng hún。
再期嵩少游,一访蓬萝村。zài qī sōng shǎo yóu,yī fǎng péng luó cūn。
春草步步绿,春山日日暄。chūn cǎo bù bù lǜ,chūn shān rì rì xuān。
遥莺相应吟,晚听恐不繁。yáo yīng xiāng yīng yín,wǎn tīng kǒng bù fán。
相思塞心胸,高逸难攀援。xiāng sī sāi xīn xiōng,gāo yì nán pān yuán。

寄张籍

孟郊

夜镜不照物,朝光何时升。yè jìng bù zhào wù,cháo guāng hé shí shēng。
黯然秋思来,走入志士膺。àn rán qiū sī lái,zǒu rù zhì shì yīng。
志士惜时逝,一宵三四兴。zhì shì xī shí shì,yī xiāo sān sì xīng。
清汉徒自朗,浊河终无澄。qīng hàn tú zì lǎng,zhuó hé zhōng wú chéng。
旧爱忽已远,新愁坐相凌。jiù ài hū yǐ yuǎn,xīn chóu zuò xiāng líng。
君其隐壮怀,我亦逃名称。jūn qí yǐn zhuàng huái,wǒ yì táo míng chēng。
古人贵从晦,君子忌党朋。gǔ rén guì cóng huì,jūn zi jì dǎng péng。
倾败生所竞,保全归懵懵。qīng bài shēng suǒ jìng,bǎo quán guī měng měng。
浮云何当来,潜虬会飞腾。fú yún hé dāng lái,qián qiú huì fēi téng。

忆周秀才素上人时闻各在一方

孟郊

东西分我情,魂梦安能定。dōng xī fēn wǒ qíng,hún mèng ān néng dìng。
野客云作心,高僧月为性。yě kè yún zuò xīn,gāo sēng yuè wèi xìng。
浮云自高闲,明月常空净。fú yún zì gāo xián,míng yuè cháng kōng jìng。
衣敝得古风,居山无俗病。yī bì dé gǔ fēng,jū shān wú sú bìng。
吟听碧云语,手把青松柄。yín tīng bì yún yǔ,shǒu bǎ qīng sōng bǐng。
羡尔欲寄书,飞禽杳难倩。xiàn ěr yù jì shū,fēi qín yǎo nán qiàn。

舟中喜遇从叔简别后寄上时从叔初擢第

孟郊

一意两片云,暂合还却分。yī yì liǎng piàn yún,zàn hé hái què fēn。
南云乘庆归,北云与谁群。nán yún chéng qìng guī,běi yún yǔ shuí qún。
寄声千里风,相唤闻不闻。jì shēng qiān lǐ fēng,xiāng huàn wén bù wén。

春夜忆萧子真

孟郊

半夜不成寐,灯尽又无月。bàn yè bù chéng mèi,dēng jǐn yòu wú yuè。
独向阶前立,子规啼不歇。dú xiàng jiē qián lì,zi guī tí bù xiē。
况我有金兰,忽尔为胡越。kuàng wǒ yǒu jīn lán,hū ěr wèi hú yuè。
争得明镜中,久长无白发。zhēng dé míng jìng zhōng,jiǔ zhǎng wú bái fā。

寄院中诸公

孟郊

奕弈秋水傍,骎骎绿云蹄。yì yì qiū shuǐ bàng,qīn qīn lǜ yún tí。
月仙有高曜,灵凤无卑栖。yuè xiān yǒu gāo yào,líng fèng wú bēi qī。
翠色绕云谷,碧华凝月溪。cuì sè rào yún gǔ,bì huá níng yuè xī。
竹林递历览,云寺行攀跻。zhú lín dì lì lǎn,yún sì xíng pān jī。
冠豸独屈蠖,匣龙期剸犀。guān zhì dú qū huò,xiá lóng qī tuán xī。
千山惊月晓,百里闻霜鼙。qiān shān jīng yuè xiǎo,bǎi lǐ wén shuāng pí。
戎府多秀异,谢公期相携。róng fǔ duō xiù yì,xiè gōng qī xiāng xié。
因之仰群彦,养拙固难齐。yīn zhī yǎng qún yàn,yǎng zhuō gù nán qí。

寄卢虔使君

孟郊

霜露再相换,游人犹未归。shuāng lù zài xiāng huàn,yóu rén yóu wèi guī。
岁新月改色,客久线断衣。suì xīn yuè gǎi sè,kè jiǔ xiàn duàn yī。
有鹤冰在翅,竟久力难飞。yǒu hè bīng zài chì,jìng jiǔ lì nán fēi。
千家旧素沼,昨日生绿辉。qiān jiā jiù sù zhǎo,zuó rì shēng lǜ huī。
春色若可借,为君步芳菲。chūn sè ruò kě jiè,wèi jūn bù fāng fēi。

寄崔纯亮

孟郊

百川有馀水,大海无满波。bǎi chuān yǒu yú shuǐ,dà hǎi wú mǎn bō。
器量各相悬,贤愚不同科。qì liàng gè xiāng xuán,xián yú bù tóng kē。
群辩有姿语,众欢无行歌。qún biàn yǒu zī yǔ,zhòng huān wú xíng gē。
唯馀洛阳子,郁郁恨常多。wéi yú luò yáng zi,yù yù hèn cháng duō。
时读过秦篇,为君涕滂沱。shí dú guò qín piān,wèi jūn tì pāng tuó。

汴州离乱后忆韩愈李翱

孟郊

会合一时哭,别离三断肠。huì hé yī shí kū,bié lí sān duàn cháng。
残花不待风,春尽各飞扬。cán huā bù dài fēng,chūn jǐn gè fēi yáng。
欢去收不得,悲来难自防。huān qù shōu bù dé,bēi lái nán zì fáng。
孤门清馆夜,独卧明月床。gū mén qīng guǎn yè,dú wò míng yuè chuáng。
忠直血白刃,道路声苍黄。zhōng zhí xuè bái rèn,dào lù shēng cāng huáng。
食恩三千士,一旦为豺狼。shí ēn sān qiān shì,yī dàn wèi chái láng。
海岛士皆直,夷门士非良。hǎi dǎo shì jiē zhí,yí mén shì fēi liáng。
人心既不类,天道亦反常。rén xīn jì bù lèi,tiān dào yì fǎn cháng。
自杀与彼杀,未知何者臧。zì shā yǔ bǐ shā,wèi zhī hé zhě zāng。

寄张籍

孟郊

未见天子面,不如双盲人。wèi jiàn tiān zi miàn,bù rú shuāng máng rén。
贾生对文帝,终日犹悲辛。jiǎ shēng duì wén dì,zhōng rì yóu bēi xīn。
夫子亦如盲,所以空泣麟。fū zi yì rú máng,suǒ yǐ kōng qì lín。
有时独斋心,仿佛梦称臣。yǒu shí dú zhāi xīn,fǎng fú mèng chēng chén。
梦中称臣言,觉后真埃尘。mèng zhōng chēng chén yán,jué hòu zhēn āi chén。
东京有眼富不如,西京无眼贫西京。dōng jīng yǒu yǎn fù bù rú,xī jīng wú yǎn pín xī jīng。
无眼犹有耳隔墙,时闻天子车辚辚。wú yǎn yóu yǒu ěr gé qiáng,shí wén tiān zi chē lín lín。
辚辚车声辗冰玉,南郊坛上礼百神。lín lín chē shēng niǎn bīng yù,nán jiāo tán shàng lǐ bǎi shén。
西明寺后穷瞎张太祝,纵尔有眼谁尔珍。xī míng sì hòu qióng xiā zhāng tài zhù,zòng ěr yǒu yǎn shuí ěr zhēn。
天子咫尺不得见,不如闭眼且养真。tiān zi zhǐ chǐ bù dé jiàn,bù rú bì yǎn qiě yǎng zhēn。

寄义兴小女子

孟郊

江南庄宅浅,所固唯疏篱。jiāng nán zhuāng zhái qiǎn,suǒ gù wéi shū lí。
小女未解行,酒弟老更痴。xiǎo nǚ wèi jiě xíng,jiǔ dì lǎo gèng chī。
家中多吴语,教尔遥可知。jiā zhōng duō wú yǔ,jiào ěr yáo kě zhī。
山怪夜动门,水妖时弄池。shān guài yè dòng mén,shuǐ yāo shí nòng chí。
所忧痴酒肠,不解委曲辞。suǒ yōu chī jiǔ cháng,bù jiě wěi qū cí。
渔妾性崛强,耕童手皴釐。yú qiè xìng jué qiáng,gēng tóng shǒu cūn lí。
想兹为襁褓,如鸟拾柴枝。xiǎng zī wèi qiǎng bǎo,rú niǎo shí chái zhī。
我咏元鲁山,胸臆流甘滋。wǒ yǒng yuán lǔ shān,xiōng yì liú gān zī。
终当学自乳,起坐常相随。zhōng dāng xué zì rǔ,qǐ zuò cháng xiāng suí。