古诗词

吊元鲁山

孟郊

君子不自蹇,鲁山蹇有因。jūn zi bù zì jiǎn,lǔ shān jiǎn yǒu yīn。
苟含天地秀,皆是天地身。gǒu hán tiān dì xiù,jiē shì tiān dì shēn。
天地蹇既甚,鲁山道莫伸。tiān dì jiǎn jì shén,lǔ shān dào mò shēn。
天地气不足,鲁山食更贫。tiān dì qì bù zú,lǔ shān shí gèng pín。
始知补元化,竟须得贤人。shǐ zhī bǔ yuán huà,jìng xū dé xián rén。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

送任载齐古二秀才自洞庭游宣城

孟郊

洞庭非人境,道路行虚空。dòng tíng fēi rén jìng,dào lù xíng xū kōng。
二客月中下,一帆天外风。èr kè yuè zhōng xià,yī fān tiān wài fēng。
鱼龙波五色,金碧树千丛。yú lóng bō wǔ sè,jīn bì shù qiān cóng。
闪怪如可惧,在诚无不通。shǎn guài rú kě jù,zài chéng wú bù tōng。
扣奇知浩淼,采异访穹崇。kòu qí zhī hào miǎo,cǎi yì fǎng qióng chóng。
物表即高韵,人间访仙公。wù biǎo jí gāo yùn,rén jiān fǎng xiān gōng。
宣城文雅地,谢守声闻融。xuān chéng wén yǎ dì,xiè shǒu shēng wén róng。
证玉易为力,辨珉谁不同。zhèng yù yì wèi lì,biàn mín shuí bù tóng。
从兹阮籍泪,且免泣途穷。cóng zī ruǎn jí lèi,qiě miǎn qì tú qióng。

送从叔校书简南归

孟郊

长安别离道,宛在东南隅。zhǎng ān bié lí dào,wǎn zài dōng nán yú。
寒草根未死,愁人心已枯。hán cǎo gēn wèi sǐ,chóu rén xīn yǐ kū。
促促水上景,遥遥天际途。cù cù shuǐ shàng jǐng,yáo yáo tiān jì tú。
生随昏晓中,皆被日月驱。shēng suí hūn xiǎo zhōng,jiē bèi rì yuè qū。
北骑达山岳,南帆指江湖。běi qí dá shān yuè,nán fān zhǐ jiāng hú。
高踪一超越,千里在须臾。gāo zōng yī chāo yuè,qiān lǐ zài xū yú。

井上枸杞架

孟郊

深锁银泉甃,高叶架云空。shēn suǒ yín quán zhòu,gāo yè jià yún kōng。
不与凡木并,自将仙盖同。bù yǔ fán mù bìng,zì jiāng xiān gài tóng。
影疏千点月,声细万条风。yǐng shū qiān diǎn yuè,shēng xì wàn tiáo fēng。
迸子邻沟外,飘香客位中。bèng zi lín gōu wài,piāo xiāng kè wèi zhōng。
花杯承此饮,椿岁小无穷。huā bēi chéng cǐ yǐn,chūn suì xiǎo wú qióng。

寻裴处士

孟郊

涉水更登陆,所向皆清真。shè shuǐ gèng dēng lù,suǒ xiàng jiē qīng zhēn。
寒草不藏径,灵峰知有人。hán cǎo bù cáng jìng,líng fēng zhī yǒu rén。
悠哉炼金客,独与烟霞亲。yōu zāi liàn jīn kè,dú yǔ yān xiá qīn。
曾是欲轻举,谁言空隐沦。céng shì yù qīng jǔ,shuí yán kōng yǐn lún。
远心寄白月,华发回青春。yuǎn xīn jì bái yuè,huá fā huí qīng chūn。
对此钦胜事,胡为劳我身。duì cǐ qīn shèng shì,hú wèi láo wǒ shēn。

子庆诗

孟郊

王家事已奇,孟氏庆无涯。wáng jiā shì yǐ qí,mèng shì qìng wú yá。
献子还生子,羲之又有之。xiàn zi hái shēng zi,xī zhī yòu yǒu zhī。
凤兮且莫叹,鲤也会闻诗。fèng xī qiě mò tàn,lǐ yě huì wén shī。
小小豫章甲,纤纤玉树姿。xiǎo xiǎo yù zhāng jiǎ,xiān xiān yù shù zī。
人来唯仰乳,母抱未知慈。rén lái wéi yǎng rǔ,mǔ bào wèi zhī cí。
我欲拣其养,放麛者是谁。wǒ yù jiǎn qí yǎng,fàng mí zhě shì shuí。

吊元鲁山其七

孟郊

箫韶太平乐,鲁山不虚作。xiāo sháo tài píng lè,lǔ shān bù xū zuò。
千古若有知,百年幸如昨。qiān gǔ ruò yǒu zhī,bǎi nián xìng rú zuó。
谁能嗣教化,以此洗浮薄。shuí néng sì jiào huà,yǐ cǐ xǐ fú báo。
君臣贵深遇,天地有灵橐。jūn chén guì shēn yù,tiān dì yǒu líng tuó。
力运既艰难,德符方合漠。lì yùn jì jiān nán,dé fú fāng hé mò。
名位苟虚旷,声明自销铄。míng wèi gǒu xū kuàng,shēng míng zì xiāo shuò。
礼法虽相救,贞浓易糟粕。lǐ fǎ suī xiāng jiù,zhēn nóng yì zāo pò。
哀哀元鲁山,毕竟谁能度。āi āi yuán lǔ shān,bì jìng shuí néng dù。

横吹曲辞折杨柳

孟郊

杨柳多短枝,短枝多别离。yáng liǔ duō duǎn zhī,duǎn zhī duō bié lí。
赠远累攀折,柔条安得垂。zèng yuǎn lèi pān zhé,róu tiáo ān dé chuí。
青春有定节,离别无定时。qīng chūn yǒu dìng jié,lí bié wú dìng shí。
但恐人别促,不怨来迟迟。dàn kǒng rén bié cù,bù yuàn lái chí chí。
莫言短枝条,中有长相思。mò yán duǎn zhī tiáo,zhōng yǒu zhǎng xiāng sī。
朱颜与绿杨,并在别离期。zhū yán yǔ lǜ yáng,bìng zài bié lí qī。

横吹曲辞折杨柳

孟郊

楼上春风过,风前杨柳歌。lóu shàng chūn fēng guò,fēng qián yáng liǔ gē。
枝疏缘别苦,曲怨为年多。zhī shū yuán bié kǔ,qū yuàn wèi nián duō。
花惊燕地雪,叶映楚池波。huā jīng yàn dì xuě,yè yìng chǔ chí bō。
谁堪别离此,征戍在交河。shuí kān bié lí cǐ,zhēng shù zài jiāo hé。

戏赠陆大夫十二丈

孟郊

莲子不可得,荷花生水中。lián zi bù kě dé,hé huā shēng shuǐ zhōng。
犹胜道傍柳,无事荡春风。yóu shèng dào bàng liǔ,wú shì dàng chūn fēng。

戏赠陆大夫十二丈

孟郊

渌萍与荷叶,同此一水中。lù píng yǔ hé yè,tóng cǐ yī shuǐ zhōng。
风吹荷叶在,渌萍西复东。fēng chuī hé yè zài,lù píng xī fù dōng。

戏赠陆大夫十二丈

孟郊

莲叶未开时,苦心终日卷。lián yè wèi kāi shí,kǔ xīn zhōng rì juǎn。
春水徒荡漾,荷花未开展。chūn shuǐ tú dàng yàng,hé huā wèi kāi zhǎn。

长安羁旅行

孟郊

十日一理发,每梳飞旅尘。shí rì yī lǐ fā,měi shū fēi lǚ chén。
三旬九过饮,每食唯旧贫。sān xún jiǔ guò yǐn,měi shí wéi jiù pín。
万物皆及时,独余不觉春。wàn wù jiē jí shí,dú yú bù jué chūn。
失名谁肯访,得意争相亲。shī míng shuí kěn fǎng,dé yì zhēng xiāng qīn。
直木有恬翼,静流无躁鳞。zhí mù yǒu tián yì,jìng liú wú zào lín。
始知喧竞场,莫处君子身。shǐ zhī xuān jìng chǎng,mò chù jūn zi shēn。
野策藤竹轻,山蔬薇蕨新。yě cè téng zhú qīng,shān shū wēi jué xīn。
潜歌归去来,事外风景真。qián gē guī qù lái,shì wài fēng jǐng zhēn。

杂怨其一

孟郊

贫女镜不明,寒花日少容。pín nǚ jìng bù míng,hán huā rì shǎo róng。
暗蛩有虚织,短线无长缝。àn qióng yǒu xū zhī,duǎn xiàn wú zhǎng fèng。
浪水不可照,狂夫不可从。làng shuǐ bù kě zhào,kuáng fū bù kě cóng。
浪水多散影,狂夫多异踪。làng shuǐ duō sàn yǐng,kuáng fū duō yì zōng。
持此一生薄,空成万恨浓。chí cǐ yī shēng báo,kōng chéng wàn hèn nóng。

静女吟

孟郊

艳女皆妒色,静女独检踪。yàn nǚ jiē dù sè,jìng nǚ dú jiǎn zōng。
任礼耻任妆,嫁德不嫁容。rèn lǐ chǐ rèn zhuāng,jià dé bù jià róng。
君子易求聘,小人难自从。jūn zi yì qiú pìn,xiǎo rén nán zì cóng。
此志谁与谅,琴弦幽韵重。cǐ zhì shuí yǔ liàng,qín xián yōu yùn zhòng。

归信吟

孟郊

泪墨洒为书,将寄万里亲。lèi mò sǎ wèi shū,jiāng jì wàn lǐ qīn。
书去魂亦去,兀然空一身。shū qù hún yì qù,wù rán kōng yī shēn。
4801234567»