古诗词

峡哀

孟郊

三峡一线天,三峡万绳泉。sān xiá yī xiàn tiān,sān xiá wàn shéng quán。
上仄碎日月,下掣狂漪涟。shàng zè suì rì yuè,xià chè kuáng yī lián。
破魂一两点,凝幽数百年。pò hún yī liǎng diǎn,níng yōu shù bǎi nián。
峡晖不停午,峡险多饥涎。xiá huī bù tíng wǔ,xiá xiǎn duō jī xián。
树根锁枯棺,孤骨袅袅悬。shù gēn suǒ kū guān,gū gǔ niǎo niǎo xuán。
树枝哭霜栖,哀韵杳杳鲜。shù zhī kū shuāng qī,āi yùn yǎo yǎo xiān。
逐客零落肠,到此汤火煎。zhú kè líng luò cháng,dào cǐ tāng huǒ jiān。
性命如纺绩,道路随索缘。xìng mìng rú fǎng jì,dào lù suí suǒ yuán。
奠泪吊波灵,波灵将闪然。diàn lèi diào bō líng,bō líng jiāng shǎn rán。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

游枋口

孟郊

一步复一步,出行千里幽。yī bù fù yī bù,chū xíng qiān lǐ yōu。
为取山水意,故作寂寞游。wèi qǔ shān shuǐ yì,gù zuò jì mò yóu。
太行青巅高,枋口碧照浮。tài xíng qīng diān gāo,fāng kǒu bì zhào fú。
明明无底镜,泛泛忘机鸥。míng míng wú dǐ jìng,fàn fàn wàng jī ōu。
老逸不自限,病狂不可周。lǎo yì bù zì xiàn,bìng kuáng bù kě zhōu。
恣闲饶淡薄,怠玩多淹留。zì xián ráo dàn báo,dài wán duō yān liú。
芳物竞晼晚,绿梢挂新柔。fāng wù jìng wǎn wǎn,lǜ shāo guà xīn róu。
和友莺相绕,言语亦以稠。hé yǒu yīng xiāng rào,yán yǔ yì yǐ chóu。
始知万类然,静躁难相求。shǐ zhī wàn lèi rán,jìng zào nán xiāng qiú。

游枋口

孟郊

耸我残病骨,健如一仙人。sǒng wǒ cán bìng gǔ,jiàn rú yī xiān rén。
镜中照千里,镜浪洞百神。jìng zhōng zhào qiān lǐ,jìng làng dòng bǎi shén。
此神日月华,不作寻常春。cǐ shén rì yuè huá,bù zuò xún cháng chūn。
三十夜皆明,四时昼恒新。sān shí yè jiē míng,sì shí zhòu héng xīn。
鸟声尽依依,兽心亦忻忻。niǎo shēng jǐn yī yī,shòu xīn yì xīn xīn。
澄幽出所怪,闪异坐微絪。chéng yōu chū suǒ guài,shǎn yì zuò wēi yīn。
可来复可来,此地灵相亲。kě lái fù kě lái,cǐ dì líng xiāng qīn。

与王二十一员外涯游枋口柳溪

孟郊

万株古柳根,挐此磷磷溪。wàn zhū gǔ liǔ gēn,ná cǐ lín lín xī。
野榜多屈曲,仙浔无端倪。yě bǎng duō qū qū,xiān xún wú duān ní。
春桃散红烟,寒竹含晚凄。chūn táo sàn hóng yān,hán zhú hán wǎn qī。
晓听忽以异,芳树安能齐。xiǎo tīng hū yǐ yì,fāng shù ān néng qí。
共疑落镜中,坐泛红景低。gòng yí luò jìng zhōng,zuò fàn hóng jǐng dī。
水意酒易醒,浪情事非迷。shuǐ yì jiǔ yì xǐng,làng qíng shì fēi mí。
小儒峭章句,大贤嘉提携。xiǎo rú qiào zhāng jù,dà xián jiā tí xié。
潜窦韵灵瑟,翠崖鸣玉圭。qián dòu yùn líng sè,cuì yá míng yù guī。
主人稷卨翁,德茂芝术畦。zhǔ rén jì xiè wēng,dé mào zhī shù qí。
凿出幽隐端,气象皆升跻。záo chū yōu yǐn duān,qì xiàng jiē shēng jī。
曾是清乐抱,逮兹几省溪。céng shì qīng lè bào,dǎi zī jǐ shěng xī。
宴位席兰草,滥觞惊凫鹥。yàn wèi xí lán cǎo,làn shāng jīng fú yī。
灵味荐鲂瓣,金花屑橙齑。líng wèi jiàn fáng bàn,jīn huā xiè chéng jī。
江调摆衰俗,洛风远尘泥。jiāng diào bǎi shuāi sú,luò fēng yuǎn chén ní。
徒言奏狂狷,讵敢忘筌蹄。tú yán zòu kuáng juàn,jù gǎn wàng quán tí。

与王二十一员外涯游昭成寺

孟郊

洛友寂寂约,省骑霏霏尘。luò yǒu jì jì yuē,shěng qí fēi fēi chén。
游僧步晚磬,话茗含芳春。yóu sēng bù wǎn qìng,huà míng hán fāng chūn。
瑶策冰入手,粉壁画莹神。yáo cè bīng rù shǒu,fěn bì huà yíng shén。
赪廊芙蓉霁,碧殿琉璃匀。chēng láng fú róng jì,bì diàn liú lí yún。
玄讲岛岳尽,渊咏文字新。xuán jiǎng dǎo yuè jǐn,yuān yǒng wén zì xīn。
屡笑寒竹宴,况接青云宾。lǚ xiào hán zhú yàn,kuàng jiē qīng yún bīn。
顾惭馀眷下,衰瘵婴残身。gù cán yú juàn xià,shuāi zhài yīng cán shēn。

嵩少

孟郊

沙弥舞袈裟,走向踯躅飞。shā mí wǔ jiā shā,zǒu xiàng zhí zhú fēi。
闲步亦惺惺,芳援相依依。xián bù yì xīng xīng,fāng yuán xiāng yī yī。
噎塞春咽喉,蜂蝶事光辉。yē sāi chūn yàn hóu,fēng dié shì guāng huī。
群嬉且已晚,孤引将何归。qún xī qiě yǐ wǎn,gū yǐn jiāng hé guī。
流艳去不息,朝英亦疏微。liú yàn qù bù xī,cháo yīng yì shū wēi。

旅次洛城东水亭

孟郊

水竹色相洗,碧花动轩楹。shuǐ zhú sè xiāng xǐ,bì huā dòng xuān yíng。
自然逍遥风,荡涤浮竞情。zì rán xiāo yáo fēng,dàng dí fú jìng qíng。
霜落叶声燥,景寒人语清。shuāng luò yè shēng zào,jǐng hán rén yǔ qīng。
我来招隐亭,衣上尘暂轻。wǒ lái zhāo yǐn tíng,yī shàng chén zàn qīng。

北郭贫居

孟郊

进乏广莫力,退为蒙笼居。jìn fá guǎng mò lì,tuì wèi méng lóng jū。
三年失意归,四向相识疏。sān nián shī yì guī,sì xiàng xiāng shí shū。
地僻草木壮,荒条扶我庐。dì pì cǎo mù zhuàng,huāng tiáo fú wǒ lú。
夜贫灯烛绝,明月照吾书。yè pín dēng zhú jué,míng yuè zhào wú shū。
欲识贞静操,秋蝉饮清虚。yù shí zhēn jìng cāo,qiū chán yǐn qīng xū。

题陆鸿渐上饶新开山舍

孟郊

惊彼武陵状,移归此岩边。jīng bǐ wǔ líng zhuàng,yí guī cǐ yán biān。
开亭拟贮云,凿石先得泉。kāi tíng nǐ zhù yún,záo shí xiān dé quán。
啸竹引清吹,吟花成新篇。xiào zhú yǐn qīng chuī,yín huā chéng xīn piān。
乃知高洁情,摆落区中缘。nǎi zhī gāo jié qíng,bǎi luò qū zhōng yuán。

苏州昆山惠聚寺僧房

孟郊

昨日到上方,片云挂石床。zuó rì dào shàng fāng,piàn yún guà shí chuáng。
锡杖莓苔青,袈裟松柏香。xī zhàng méi tái qīng,jiā shā sōng bǎi xiāng。
晴磬无短韵,古灯含永光。qíng qìng wú duǎn yùn,gǔ dēng hán yǒng guāng。
有时乞鹤归,还访逍遥场。yǒu shí qǐ hè guī,hái fǎng xiāo yáo chǎng。

题从叔述灵岩山壁

孟郊

换却世上心,独起山中情。huàn què shì shàng xīn,dú qǐ shān zhōng qíng。
露衣凉且鲜,云策高复轻。lù yī liáng qiě xiān,yún cè gāo fù qīng。
喜见夏日来,变为松景清。xǐ jiàn xià rì lái,biàn wèi sōng jǐng qīng。
每将逍遥听,不厌飕飗声。měi jiāng xiāo yáo tīng,bù yàn sōu liú shēng。
远念尘末宗,未疏俗间名。yuǎn niàn chén mò zōng,wèi shū sú jiān míng。
桂枝妄举手,萍路空劳生。guì zhī wàng jǔ shǒu,píng lù kōng láo shēng。
仰谢开净弦,相招时一鸣。yǎng xiè kāi jìng xián,xiāng zhāo shí yī míng。

蓝溪元居士草堂

孟郊

市井不容义,义归山谷中。shì jǐng bù róng yì,yì guī shān gǔ zhōng。
夫君宅松桂,招我栖蒙笼。fū jūn zhái sōng guì,zhāo wǒ qī méng lóng。
人朴情虑肃,境闲视听空。rén pǔ qíng lǜ sù,jìng xián shì tīng kōng。
清溪宛转水,修竹徘徊风。qīng xī wǎn zhuǎn shuǐ,xiū zhú pái huái fēng。
木倦采樵子,土劳稼穑翁。mù juàn cǎi qiáo zi,tǔ láo jià sè wēng。
读书业虽异,敦本志亦同。dú shū yè suī yì,dūn běn zhì yì tóng。
蓝岸青漠漠,蓝峰碧崇崇。lán àn qīng mò mò,lán fēng bì chóng chóng。
日昏各命酒,寒蛩鸣蕙丛。rì hūn gè mìng jiǔ,hán qióng míng huì cóng。

新卜清罗幽居恭奉献陆大夫

孟郊

黔娄住何处,仁邑无馁寒。qián lóu zhù hé chù,rén yì wú něi hán。
岂悟旧羁旅,变为新闲安。qǐ wù jiù jī lǚ,biàn wèi xīn xián ān。
二顷有馀食,三农行可观。èr qǐng yǒu yú shí,sān nóng xíng kě guān。
笼禽得高巢,辙鲋还层澜。lóng qín dé gāo cháo,zhé fù hái céng lán。
翳翳桑柘墟,纷纷田里欢。yì yì sāng zhè xū,fēn fēn tián lǐ huān。
兵戈忽消散,耦耕非艰难。bīng gē hū xiāo sàn,ǒu gēng fēi jiān nán。
嘉木偶良酌,芳阴庇清弹。jiā mù ǒu liáng zhuó,fāng yīn bì qīng dàn。
力农唯一事,趣世徒万端。lì nóng wéi yī shì,qù shì tú wàn duān。
静觉本相厚,动为末所残。jìng jué běn xiāng hòu,dòng wèi mò suǒ cán。
此外有馀暇,锄荒出幽兰。cǐ wài yǒu yú xiá,chú huāng chū yōu lán。

题韦少保静恭宅藏书洞

孟郊

高意合天制,自然状无穷。gāo yì hé tiān zhì,zì rán zhuàng wú qióng。
仙华凝四时,玉藓生数峰。xiān huá níng sì shí,yù xiǎn shēng shù fēng。
书秘漆文字,匣藏金蛟龙。shū mì qī wén zì,xiá cáng jīn jiāo lóng。
闲为气候肃,开作云雨浓。xián wèi qì hòu sù,kāi zuò yún yǔ nóng。
洞隐谅非久,岩梦诚必通。dòng yǐn liàng fēi jiǔ,yán mèng chéng bì tōng。
将缀文士集,贯就真珠丛。jiāng zhuì wén shì jí,guàn jiù zhēn zhū cóng。

生生亭

孟郊

滩闹不妨语,跨溪仍置亭。tān nào bù fáng yǔ,kuà xī réng zhì tíng。
置亭嵽嵲头,开窗纳遥青。zhì tíng dié niè tóu,kāi chuāng nà yáo qīng。
遥青新画出,三十六扇屏。yáo qīng xīn huà chū,sān shí liù shàn píng。
袅袅立平地,棱棱浮高冥。niǎo niǎo lì píng dì,léng léng fú gāo míng。
一日数开扉,仙闪目不停。yī rì shù kāi fēi,xiān shǎn mù bù tíng。
徒夸远方岫,曷若中峰灵。tú kuā yuǎn fāng xiù,hé ruò zhōng fēng líng。
拔意千馀丈,浩言永堪铭。bá yì qiān yú zhàng,hào yán yǒng kān míng。
浩言无愧同,愧同忍丑醒。hào yán wú kuì tóng,kuì tóng rěn chǒu xǐng。
致之未有力,力在君子听。zhì zhī wèi yǒu lì,lì zài jūn zi tīng。

寒溪

孟郊

霜洗水色尽,寒溪见纤鳞。shuāng xǐ shuǐ sè jǐn,hán xī jiàn xiān lín。
幸临虚空镜,照此残悴身。xìng lín xū kōng jìng,zhào cǐ cán cuì shēn。
潜滑不自隐,露底莹更新。qián huá bù zì yǐn,lù dǐ yíng gèng xīn。
豁如君子怀,曾是危陷人。huō rú jūn zi huái,céng shì wēi xiàn rén。
始明浅俗心,夜结朝已津。shǐ míng qiǎn sú xīn,yè jié cháo yǐ jīn。
净漱一掬碧,远消千虑尘。jìng shù yī jū bì,yuǎn xiāo qiān lǜ chén。
始知泥步泉,莫与山源邻。shǐ zhī ní bù quán,mò yǔ shān yuán lín。