古诗词

杏殇

孟郊

冽冽霜杀春,枝枝疑纤刀。liè liè shuāng shā chūn,zhī zhī yí xiān dāo。
木心既零落,山窍空呼号。mù xīn jì líng luò,shān qiào kōng hū hào。
班班落地英,点点如明膏。bān bān luò dì yīng,diǎn diǎn rú míng gāo。
始知天地间,万物皆不牢。shǐ zhī tiān dì jiān,wàn wù jiē bù láo。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

赠城郭道士

孟郊

望里失却山,听中遗却泉。wàng lǐ shī què shān,tīng zhōng yí què quán。
松枝休策云,药囊翻贮钱。sōng zhī xiū cè yún,yào náng fān zhù qián。
曾依青桂邻,学得白雪弦。céng yī qīng guì lín,xué dé bái xuě xián。
别来意未回,世上为隐仙。bié lái yì wèi huí,shì shàng wèi yǐn xiān。

桐庐山中赠李明府

孟郊

静境无浊氛,清雨零碧云。jìng jìng wú zhuó fēn,qīng yǔ líng bì yún。
千山不隐响,一叶动亦闻。qiān shān bù yǐn xiǎng,yī yè dòng yì wén。
即此佳志士,精微谁相群。jí cǐ jiā zhì shì,jīng wēi shuí xiāng qún。
欲识楚章句,袖中兰茝薰。yù shí chǔ zhāng jù,xiù zhōng lán chǎi xūn。

献汉南樊尚书

孟郊

天下昔崩乱,大君识贤臣。tiān xià xī bēng luàn,dà jūn shí xián chén。
众木尽摇落,始见竹色真。zhòng mù jǐn yáo luò,shǐ jiàn zhú sè zhēn。
兵势走山岳,阳光潜埃尘。bīng shì zǒu shān yuè,yáng guāng qián āi chén。
心开玄女符,面缚清波人。xīn kāi xuán nǚ fú,miàn fù qīng bō rén。
异俗既从化,浇风亦归淳。yì sú jì cóng huà,jiāo fēng yì guī chún。
自公理斯郡,寒谷皆变春。zì gōng lǐ sī jùn,hán gǔ jiē biàn chūn。
旗影卷赤电,剑锋匣青鳞。qí yǐng juǎn chì diàn,jiàn fēng xiá qīng lín。
如何嵩高气,作镇楚水滨。rú hé sōng gāo qì,zuò zhèn chǔ shuǐ bīn。
云镜忽开霁,孤光射无垠。yún jìng hū kāi jì,gū guāng shè wú yín。
乃知寻常鉴,照影不照神。nǎi zhī xún cháng jiàn,zhào yǐng bù zhào shén。

赠转运陆中丞

孟郊

掌运职既大,摧邪名更雄。zhǎng yùn zhí jì dà,cuī xié míng gèng xióng。
鹏飞簸曲云,鹗怒生直风。péng fēi bǒ qū yún,è nù shēng zhí fēng。
投彼霜雪令,剪除荆棘丛。tóu bǐ shuāng xuě lìng,jiǎn chú jīng jí cóng。
楚仓倾向西,吴米发自东。chǔ cāng qīng xiàng xī,wú mǐ fā zì dōng。
帆影咽河口,车声聋关中。fān yǐng yàn hé kǒu,chē shēng lóng guān zhōng。
尧知才策高,人喜道路通。yáo zhī cái cè gāo,rén xǐ dào lù tōng。
皆经内史力,继得酂侯功。jiē jīng nèi shǐ lì,jì dé cuó hóu gōng。
莱子真为少,相如未免穷。lái zi zhēn wèi shǎo,xiāng rú wèi miǎn qióng。
衣花野菡萏,书叶山梧桐。yī huā yě hàn dàn,shū yè shān wú tóng。
不是宗匠心,谁怜久栖蓬。bù shì zōng jiàng xīn,shuí lián jiǔ qī péng。

赠万年陆郎中

孟郊

天子忧剧县,寄深华省郎。tiān zi yōu jù xiàn,jì shēn huá shěng láng。
纷纷风响佩,蛰蛰剑开霜。fēn fēn fēng xiǎng pèi,zhé zhé jiàn kāi shuāng。
旧事笑堆案,新声唯雅章。jiù shì xiào duī àn,xīn shēng wéi yǎ zhāng。
谁言百里才,终作横天梁。shuí yán bǎi lǐ cái,zhōng zuò héng tiān liáng。
江鸿耻承眷,云津未能翔。jiāng hóng chǐ chéng juàn,yún jīn wèi néng xiáng。
徘徊尘俗中,短毳无辉光。pái huái chén sú zhōng,duǎn cuì wú huī guāng。

擢第后东归书怀献座主吕侍御

孟郊

昔岁辞亲泪,今为恋主泣。xī suì cí qīn lèi,jīn wèi liàn zhǔ qì。
去住情难并,别离景易戢。qù zhù qíng nán bìng,bié lí jǐng yì jí。
夭矫大空鳞,曾为小泉蛰。yāo jiǎo dà kōng lín,céng wèi xiǎo quán zhé。
幽意独沈时,震雷忽相及。yōu yì dú shěn shí,zhèn léi hū xiāng jí。
神行既不宰,直致非所执。shén xíng jì bù zǎi,zhí zhì fēi suǒ zhí。
至运本遗功,轻生各自立。zhì yùn běn yí gōng,qīng shēng gè zì lì。
大君思此化,良佐自然集。dà jūn sī cǐ huà,liáng zuǒ zì rán jí。
宝镜无私光,时文有新习。bǎo jìng wú sī guāng,shí wén yǒu xīn xí。
慈亲诫志就,贱子归情急。cí qīn jiè zhì jiù,jiàn zi guī qíng jí。
擢第谢灵台,牵衣出皇邑。zhuó dì xiè líng tái,qiān yī chū huáng yì。
行襟海日曙,逸抱江风入。xíng jīn hǎi rì shǔ,yì bào jiāng fēng rù。
蒹葭得波浪,芙蓉红岸湿。jiān jiā dé bō làng,fú róng hóng àn shī。
云寺势动摇,山钟韵嘘吸。yún sì shì dòng yáo,shān zhōng yùn xū xī。
旧游期再践,悬水得重挹。jiù yóu qī zài jiàn,xuán shuǐ dé zhòng yì。
松萝虽可居,青紫终当拾。sōng luó suī kě jū,qīng zǐ zhōng dāng shí。

古意赠梁肃补阙

孟郊

曲木忌日影,谗人畏贤明。qū mù jì rì yǐng,chán rén wèi xián míng。
自然照烛间,不受邪佞轻。zì rán zhào zhú jiān,bù shòu xié nìng qīng。
不有百炼火,孰知寸金精。bù yǒu bǎi liàn huǒ,shú zhī cùn jīn jīng。
金铅正同炉,愿分精与粗。jīn qiān zhèng tóng lú,yuàn fēn jīng yǔ cū。

赠黔府王中丞楚

孟郊

旧说天下山,半在黔中青。jiù shuō tiān xià shān,bàn zài qián zhōng qīng。
又闻天下泉,半落黔中鸣。yòu wén tiān xià quán,bàn luò qián zhōng míng。
山水千万绕,中有君子行。shān shuǐ qiān wàn rào,zhōng yǒu jūn zi xíng。
儒风一以扇,污俗心皆平。rú fēng yī yǐ shàn,wū sú xīn jiē píng。
我愿中国春,化从异方生。wǒ yuàn zhōng guó chūn,huà cóng yì fāng shēng。
昔为阴草毒,今为阳华英。xī wèi yīn cǎo dú,jīn wèi yáng huá yīng。
嘉实缀绿蔓,凉湍泻清声。jiā shí zhuì lǜ màn,liáng tuān xiè qīng shēng。
逍遥物景胜,视听空旷并。xiāo yáo wù jǐng shèng,shì tīng kōng kuàng bìng。
困骥犹在辕,沉珠尚隐精。kùn jì yóu zài yuán,chén zhū shàng yǐn jīng。
路遐莫及眄,泥污日已盈。lù xiá mò jí miǎn,ní wū rì yǐ yíng。
岁晏将何从,落叶甘自轻。suì yàn jiāng hé cóng,luò yè gān zì qīng。

上达奚舍人

孟郊

北山少日月,草木苦风霜。běi shān shǎo rì yuè,cǎo mù kǔ fēng shuāng。
贫士在重坎,食梅有酸肠。pín shì zài zhòng kǎn,shí méi yǒu suān cháng。
万俗皆走圆,一身犹学方。wàn sú jiē zǒu yuán,yī shēn yóu xué fāng。
常恐众毁至,春叶成秋黄。cháng kǒng zhòng huǐ zhì,chūn yè chéng qiū huáng。
大贤秉高鉴,公烛无私光。dà xián bǐng gāo jiàn,gōng zhú wú sī guāng。
暗室晓未及,幽行涕空行。àn shì xiǎo wèi jí,yōu xíng tì kōng xíng。

赠主人

孟郊

斗水泻大海,不如泻枯池。dòu shuǐ xiè dà hǎi,bù rú xiè kū chí。
分明贤达交,岂顾豪华儿。fēn míng xián dá jiāo,qǐ gù háo huá ér。
海有不足流,豪有不足资。hǎi yǒu bù zú liú,háo yǒu bù zú zī。
枯鳞易为水,贫士易为施。kū lín yì wèi shuǐ,pín shì yì wèi shī。
幸睹君子席,会将幽贱期。xìng dǔ jūn zi xí,huì jiāng yōu jiàn qī。
侧闻清风议,饫如黄金卮。cè wén qīng fēng yì,yù rú huáng jīn zhī。
此道与日月,同光无尽时。cǐ dào yǔ rì yuè,tóng guāng wú jǐn shí。

献襄阳于大夫

孟郊

襄阳青山郭,汉江白铜堤。xiāng yáng qīng shān guō,hàn jiāng bái tóng dī。
谢公领兹郡,山水无尘泥。xiè gōng lǐng zī jùn,shān shuǐ wú chén ní。
铁马万霜雪,绛旗千虹霓。tiě mǎ wàn shuāng xuě,jiàng qí qiān hóng ní。
风漪参差泛,石板重叠跻。fēng yī cān chà fàn,shí bǎn zhòng dié jī。
旧泪不复堕,新欢居然齐。jiù lèi bù fù duò,xīn huān jū rán qí。
还耕竟原野,归老相扶携。hái gēng jìng yuán yě,guī lǎo xiāng fú xié。
物色增暧暧,寒芳更萋萋。wù sè zēng ài ài,hán fāng gèng qī qī。
渊清有遐略,高躅无近蹊。yuān qīng yǒu xiá lüè,gāo zhú wú jìn qī。
即此富苍翠,自然引翔栖。jí cǐ fù cāng cuì,zì rán yǐn xiáng qī。
曩游常抱忆,夙好今尚暌。nǎng yóu cháng bào yì,sù hǎo jīn shàng kuí。
愿言从逸辔,暇日凌清溪。yuàn yán cóng yì pèi,xiá rì líng qīng xī。

赠郑夫子鲂

孟郊

天地入胸臆,吁嗟生风雷。tiān dì rù xiōng yì,xū jiē shēng fēng léi。
文章得其微,物象由我裁。wén zhāng dé qí wēi,wù xiàng yóu wǒ cái。
宋玉逞大句,李白飞狂才。sòng yù chěng dà jù,lǐ bái fēi kuáng cái。
苟非圣贤心,孰与造化该。gǒu fēi shèng xián xīn,shú yǔ zào huà gāi。
勉矣郑夫子,骊珠今始胎。miǎn yǐ zhèng fū zi,lí zhū jīn shǐ tāi。

大隐坊崔从事郧以直隳职

孟郊

古人留清风,千载遥赠君。gǔ rén liú qīng fēng,qiān zài yáo zèng jūn。
破松见贞心,裂竹见直文。pò sōng jiàn zhēn xīn,liè zhú jiàn zhí wén。
残月色不改,高贤德常新。cán yuè sè bù gǎi,gāo xián dé cháng xīn。
家怀诗书富,宅抱草木贫。jiā huái shī shū fù,zhái bào cǎo mù pín。
安得一蹄泉,来化千尺鳞。ān dé yī tí quán,lái huà qiān chǐ lín。
含意永不语,钓璜幽水滨。hán yì yǒng bù yǔ,diào huáng yōu shuǐ bīn。

大隐坊章仇将军良弃功守贫

孟郊

饮君江海心,讵能辨浅深。yǐn jūn jiāng hǎi xīn,jù néng biàn qiǎn shēn。
挹君山岳德,谁能齐嵚岑。yì jūn shān yuè dé,shuí néng qí qīn cén。
东海精为月,西岳气凝金。dōng hǎi jīng wèi yuè,xī yuè qì níng jīn。
进则万景昼,退则群物阴。jìn zé wàn jǐng zhòu,tuì zé qún wù yīn。
我欲荐此言,天门峻沈沈。wǒ yù jiàn cǐ yán,tiān mén jùn shěn shěn。
风飙亦感激,为我飕飗吟。fēng biāo yì gǎn jī,wèi wǒ sōu liú yín。

大隐坊赵记室俶在职无事

孟郊

卑静身后老,高动物先摧。bēi jìng shēn hòu lǎo,gāo dòng wù xiān cuī。
方圆水任器,刚劲木成灰。fāng yuán shuǐ rèn qì,gāng jìn mù chéng huī。
大道母群物,达人腹众才。dà dào mǔ qún wù,dá rén fù zhòng cái。
时吟尧舜篇,心向无为开。shí yín yáo shùn piān,xīn xiàng wú wèi kāi。
彼隐山万曲,我隐酒一杯。bǐ yǐn shān wàn qū,wǒ yǐn jiǔ yī bēi。
公庭何所有,日日清风来。gōng tíng hé suǒ yǒu,rì rì qīng fēng lái。