古诗词

吊卢殷

孟郊

唧唧复唧唧,千古一月色。jī jī fù jī jī,qiān gǔ yī yuè sè。
新新复新新,千古一花春。xīn xīn fù xīn xīn,qiān gǔ yī huā chūn。
邙风噫孟郊,嵩秋葬卢殷。máng fēng yī mèng jiāo,sōng qiū zàng lú yīn。
北邙前后客,相吊为埃尘。běi máng qián hòu kè,xiāng diào wèi āi chén。
北邙棘针草,泪根生苦辛。běi máng jí zhēn cǎo,lèi gēn shēng kǔ xīn。
烟火不自暖,筋力早已贫。yān huǒ bù zì nuǎn,jīn lì zǎo yǐ pín。
幽荐一杯泣,泻之清洛滨。yōu jiàn yī bēi qì,xiè zhī qīng luò bīn。
添为断肠声,愁杀长别人。tiān wèi duàn cháng shēng,chóu shā zhǎng bié rén。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

山老吟

孟郊

不行山下地,唯种山上田。bù xíng shān xià dì,wéi zhǒng shān shàng tián。
腰斧斫旅松,手飘汲家泉。yāo fǔ zhuó lǚ sōng,shǒu piāo jí jiā quán。
讵知文字力,莫记日月迁。jù zhī wén zì lì,mò jì rì yuè qiān。
蟠木为我身,始得全天年。pán mù wèi wǒ shēn,shǐ dé quán tiān nián。

苦寒吟

孟郊

天寒色青苍,北风叫枯桑。tiān hán sè qīng cāng,běi fēng jiào kū sāng。
厚冰无裂文,短日有冷光。hòu bīng wú liè wén,duǎn rì yǒu lěng guāng。
敲石不得火,壮阴夺正阳。qiāo shí bù dé huǒ,zhuàng yīn duó zhèng yáng。
苦调竟何言,冻吟成此章。kǔ diào jìng hé yán,dòng yín chéng cǐ zhāng。

猛将吟

孟郊

拟脍楼兰肉,蓄怒时未扬。nǐ kuài lóu lán ròu,xù nù shí wèi yáng。
秋鼙无退声,夜剑不隐光。qiū pí wú tuì shēng,yè jiàn bù yǐn guāng。
虎队手驱出,豹篇心卷藏。hǔ duì shǒu qū chū,bào piān xīn juǎn cáng。
古今皆有言,猛将出北方。gǔ jīn jiē yǒu yán,měng jiāng chū běi fāng。

湘弦怨

孟郊

昧者理芳草,蒿兰同一锄。mèi zhě lǐ fāng cǎo,hāo lán tóng yī chú。
狂飙怒秋林,曲直同一枯。kuáng biāo nù qiū lín,qū zhí tóng yī kū。
嘉木忌深蠹,哲人悲巧诬。jiā mù jì shēn dù,zhé rén bēi qiǎo wū。
灵均入回流,靳尚为良谟。líng jūn rù huí liú,jìn shàng wèi liáng mó。
我愿分众泉,清浊各异渠。wǒ yuàn fēn zhòng quán,qīng zhuó gè yì qú。
我愿分众巢,枭鸾相远居。wǒ yuàn fēn zhòng cháo,xiāo luán xiāng yuǎn jū。
此志谅难保,此情竟何如。cǐ zhì liàng nán bǎo,cǐ qíng jìng hé rú。
湘弦少知音,孤响空踟蹰。xiāng xián shǎo zhī yīn,gū xiǎng kōng chí chú。

楚竹吟酬卢虔端公见和湘弦怨

孟郊

握中有新声,楚竹人未闻。wò zhōng yǒu xīn shēng,chǔ zhú rén wèi wén。
识音者谓谁,清夜吹赠君。shí yīn zhě wèi shuí,qīng yè chuī zèng jūn。
昔为潇湘引,曾动潇湘云。xī wèi xiāo xiāng yǐn,céng dòng xiāo xiāng yún。
一叫凤改听,再惊鹤失群。yī jiào fèng gǎi tīng,zài jīng hè shī qún。
江花匪秋落,山日当昼曛。jiāng huā fěi qiū luò,shān rì dāng zhòu xūn。
众浊响杂沓,孤清思氛氲。zhòng zhuó xiǎng zá dá,gū qīng sī fēn yūn。
欲知怨有形,愿向明月分。yù zhī yuàn yǒu xíng,yuàn xiàng míng yuè fēn。
一掬灵均泪,千年湘水文。yī jū líng jūn lèi,qiān nián xiāng shuǐ wén。

远愁曲

孟郊

飘飖何所从,遗冢行未逢。piāo yáo hé suǒ cóng,yí zhǒng xíng wèi féng。
东西不见人,哭向青青松。dōng xī bù jiàn rén,kū xiàng qīng qīng sōng。
此地有时尽,此哀无处容。cǐ dì yǒu shí jǐn,cǐ āi wú chù róng。
声翻太白云,泪洗蓝田峰。shēng fān tài bái yún,lèi xǐ lán tián fēng。
水涉七八曲,山登千万重。shuǐ shè qī bā qū,shān dēng qiān wàn zhòng。
愿邀玄夜月,出视白日踪。yuàn yāo xuán yè yuè,chū shì bái rì zōng。

贫女词寄从叔先辈简

孟郊

蚕女非不勤,今年独无春。cán nǚ fēi bù qín,jīn nián dú wú chūn。
二月冰雪深,死尽万木身。èr yuè bīng xuě shēn,sǐ jǐn wàn mù shēn。
时令自逆行,造化岂不仁。shí lìng zì nì xíng,zào huà qǐ bù rén。
仰企碧霞仙,高控沧海云。yǎng qǐ bì xiá xiān,gāo kòng cāng hǎi yún。
永别劳苦场,飘飖游无垠。yǒng bié láo kǔ chǎng,piāo yáo yóu wú yín。

边城吟

孟郊

西城近日天,俗禀气候偏。xī chéng jìn rì tiān,sú bǐng qì hòu piān。
行子独自渴,主人仍卖泉。xíng zi dú zì kě,zhǔ rén réng mài quán。
烧烽碧云外,牧马青坡巅。shāo fēng bì yún wài,mù mǎ qīng pō diān。
何处鹘突梦,归思寄仰眠。hé chù gǔ tū mèng,guī sī jì yǎng mián。

新平歌送许问

孟郊

边柳三四尺,暮春离别歌。biān liǔ sān sì chǐ,mù chūn lí bié gē。
早回儒士驾,莫饮土番河。zǎo huí rú shì jià,mò yǐn tǔ fān hé。
谁识匣中宝,楚云章句多。shuí shí xiá zhōng bǎo,chǔ yún zhāng jù duō。

杀气不在边

孟郊

杀气不在边,凛然中国秋。shā qì bù zài biān,lǐn rán zhōng guó qiū。
道险不在山,平地有摧辀。dào xiǎn bù zài shān,píng dì yǒu cuī zhōu。
河南又起兵,清浊俱锁流。hé nán yòu qǐ bīng,qīng zhuó jù suǒ liú。
岂唯私客艰,拥滞官行舟。qǐ wéi sī kè jiān,yōng zhì guān xíng zhōu。
况余隔晨昏,去家成阻修。kuàng yú gé chén hūn,qù jiā chéng zǔ xiū。
忽然两鬓雪,同是一日愁。hū rán liǎng bìn xuě,tóng shì yī rì chóu。
独寝夜难晓,起视星汉浮。dú qǐn yè nán xiǎo,qǐ shì xīng hàn fú。
凉风荡天地,日夕声飕飗。liáng fēng dàng tiān dì,rì xī shēng sōu liú。
万物无少色,兆人皆老忧。wàn wù wú shǎo sè,zhào rén jiē lǎo yōu。
长策苟未立,丈夫诚可羞。zhǎng cè gǒu wèi lì,zhàng fū chéng kě xiū。
灵响复何事,剑鸣思戮雠。líng xiǎng fù hé shì,jiàn míng sī lù chóu。

结爱

孟郊

心心复心心,结爱务在深。xīn xīn fù xīn xīn,jié ài wù zài shēn。
一度欲离别,千回结衣襟。yī dù yù lí bié,qiān huí jié yī jīn。
结妾独守志,结君早归意。jié qiè dú shǒu zhì,jié jūn zǎo guī yì。
始知结衣裳,不如结心肠。shǐ zhī jié yī shang,bù rú jié xīn cháng。
坐结行亦结,结尽百年月。zuò jié xíng yì jié,jié jǐn bǎi nián yuè。

弦歌行

孟郊

驱傩击鼓吹长笛,瘦鬼染面惟齿白。qū nuó jī gǔ chuī zhǎng dí,shòu guǐ rǎn miàn wéi chǐ bái。
暗中崒崒拽茅鞭,裸足朱裈行戚戚。àn zhōng zú zú zhuāi máo biān,luǒ zú zhū kūn xíng qī qī。
相顾笑声冲庭燎,桃弧射矢时独叫。xiāng gù xiào shēng chōng tíng liáo,táo hú shè shǐ shí dú jiào。

覆巢行

孟郊

荒城古木枝多枯,飞禽嗷嗷朝哺雏。huāng chéng gǔ mù zhī duō kū,fēi qín áo áo cháo bǔ chú。
枝倾巢覆雏坠地,乌鸢下啄更相呼。zhī qīng cháo fù chú zhuì dì,wū yuān xià zhuó gèng xiāng hū。
阳和发生均孕育,鸟兽有情知不足。yáng hé fā shēng jūn yùn yù,niǎo shòu yǒu qíng zhī bù zú。
枝危巢小风雨多,未容长成已先覆。zhī wēi cháo xiǎo fēng yǔ duō,wèi róng zhǎng chéng yǐ xiān fù。
灵枝珍木满上林,凤巢阿阁重且深。líng zhī zhēn mù mǎn shàng lín,fèng cháo ā gé zhòng qiě shēn。
尔今所托非本地,乌鸢何得同尔心。ěr jīn suǒ tuō fēi běn dì,wū yuān hé dé tóng ěr xīn。

怨别

孟郊

一别一回老,志士白发早。yī bié yī huí lǎo,zhì shì bái fā zǎo。
在富易为容,居贫难自好。zài fù yì wèi róng,jū pín nán zì hǎo。
沉忧损性灵,服药亦枯槁。chén yōu sǔn xìng líng,fú yào yì kū gǎo。
秋风游子衣,落日行远道。qiū fēng yóu zi yī,luò rì xíng yuǎn dào。
君问去何之,贱身难自保。jūn wèn qù hé zhī,jiàn shēn nán zì bǎo。

百忧

孟郊

萱草女儿花,不解壮士忧。xuān cǎo nǚ ér huā,bù jiě zhuàng shì yōu。
壮士心是剑,为君射斗牛。zhuàng shì xīn shì jiàn,wèi jūn shè dòu niú。
朝思除国雠,暮思除国雠。cháo sī chú guó chóu,mù sī chú guó chóu。
计尽山河画,意穷草木筹。jì jǐn shān hé huà,yì qióng cǎo mù chóu。
智士日千虑,愚夫唯四愁。zhì shì rì qiān lǜ,yú fū wéi sì chóu。
何必在波涛,然后惊沈浮。hé bì zài bō tāo,rán hòu jīng shěn fú。
伯伦心不醉,四皓迹难留。bó lún xīn bù zuì,sì hào jì nán liú。
出处各有时,众议徒啾啾。chū chù gè yǒu shí,zhòng yì tú jiū jiū。
4801234567»