古诗词

杂曲歌

孟郊

松山云缭绕,萍路水分离。sōng shān yún liáo rào,píng lù shuǐ fēn lí。
云去有归日,水分无合时。yún qù yǒu guī rì,shuǐ fēn wú hé shí。
春芳役双眼,春色柔四支。chūn fāng yì shuāng yǎn,chūn sè róu sì zhī。
杨柳织别愁,千条万条丝。yáng liǔ zhī bié chóu,qiān tiáo wàn tiáo sī。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞出门行二首

孟郊

长河悠悠去无极,百龄同此可叹息。zhǎng hé yōu yōu qù wú jí,bǎi líng tóng cǐ kě tàn xī。
秋风白露沾人衣,壮心凋落夺颜色。qiū fēng bái lù zhān rén yī,zhuàng xīn diāo luò duó yán sè。
少年出门将诉谁,川无梁兮路无岐。shǎo nián chū mén jiāng sù shuí,chuān wú liáng xī lù wú qí。
一闻陌上苦寒奏,使我伫立惊且悲。yī wén mò shàng kǔ hán zòu,shǐ wǒ zhù lì jīng qiě bēi。
君今得意厌粱肉,岂复念我贫贱时。jūn jīn dé yì yàn liáng ròu,qǐ fù niàn wǒ pín jiàn shí。

杂曲歌辞出门行二首

孟郊

海风萧萧天雨霜,穷愁独坐夜何长?hǎi fēng xiāo xiāo tiān yǔ shuāng,qióng chóu dú zuò yè hé zhǎng?
驱车旧忆太行险,始知游子悲故乡。qū chē jiù yì tài xíng xiǎn,shǐ zhī yóu zi bēi gù xiāng。
美人相思隔天阙,长望云端不可越。měi rén xiāng sī gé tiān quē,zhǎng wàng yún duān bù kě yuè。
手持琅玕欲有赠,爱而不见心断绝。shǒu chí láng gān yù yǒu zèng,ài ér bù jiàn xīn duàn jué。
南山峨峨白石烂,碧海之波浩漫漫。nán shān é é bái shí làn,bì hǎi zhī bō hào màn màn。
参辰出没不相待,我欲横天无羽翰。cān chén chū méi bù xiāng dài,wǒ yù héng tiān wú yǔ hàn。

杂曲歌辞伤歌行

孟郊

众毒蔓贞松,一枝难久荣。zhòng dú màn zhēn sōng,yī zhī nán jiǔ róng。
岂知黄庭客,仙骨生不成。qǐ zhī huáng tíng kè,xiān gǔ shēng bù chéng。
春色舍芳蕙,秋风绕枯茎。chūn sè shě fāng huì,qiū fēng rào kū jīng。
弹琴不成曲,始觉知音倾。dàn qín bù chéng qū,shǐ jué zhī yīn qīng。
馆月改旧照,吊宾写馀情。guǎn yuè gǎi jiù zhào,diào bīn xiě yú qíng。
还舟空江上,波浪送铭旌。hái zhōu kōng jiāng shàng,bō làng sòng míng jīng。

杂曲歌辞妾薄命

孟郊

不惜十指弦,为君千万弹。bù xī shí zhǐ xián,wèi jūn qiān wàn dàn。
常恐新声至,坐使故声残。cháng kǒng xīn shēng zhì,zuò shǐ gù shēng cán。
弃置今日悲,即是昨日欢。qì zhì jīn rì bēi,jí shì zuó rì huān。
将新变故易,持故为新难。jiāng xīn biàn gù yì,chí gù wèi xīn nán。
青山有蘼芜,泪叶长不干。qīng shān yǒu mí wú,lèi yè zhǎng bù gàn。
空令后代人,采掇幽思攒。kōng lìng hòu dài rén,cǎi duō yōu sī zǎn。

杂曲歌辞羽林行

孟郊

朔雪寒断指,朔风劲裂冰。shuò xuě hán duàn zhǐ,shuò fēng jìn liè bīng。
胡中射雕者,此日犹不能。hú zhōng shè diāo zhě,cǐ rì yóu bù néng。
翩翩羽林儿,锦臂飞苍鹰。piān piān yǔ lín ér,jǐn bì fēi cāng yīng。
挥鞭决白马,走出黄河凌。huī biān jué bái mǎ,zǒu chū huáng hé líng。

杂曲歌辞灞上轻薄行

孟郊

长安无缓步,况值天景莫。zhǎng ān wú huǎn bù,kuàng zhí tiān jǐng mò。
相逢灞浐间,亲戚不相顾。xiāng féng bà chǎn jiān,qīn qī bù xiāng gù。
自叹方拙身,忽随轻薄伦。zì tàn fāng zhuō shēn,hū suí qīng báo lún。
常恐失所避,化为车辙尘。cháng kǒng shī suǒ bì,huà wèi chē zhé chén。
此中生白发,疾走亦未歇。cǐ zhōng shēng bái fā,jí zǒu yì wèi xiē。

杂曲歌辞车遥遥

孟郊

路喜到江尽,江上又通舟。lù xǐ dào jiāng jǐn,jiāng shàng yòu tōng zhōu。
舟车两无阻,何处不得游。zhōu chē liǎng wú zǔ,hé chù bù dé yóu。
丈夫四方志,女子安可留。zhàng fū sì fāng zhì,nǚ zi ān kě liú。
郎自别日言,无令生远愁。láng zì bié rì yán,wú lìng shēng yuǎn chóu。
旅雁忽叫月,断猿寒啼秋。lǚ yàn hū jiào yuè,duàn yuán hán tí qiū。
此夕梦君梦,君在百城楼。cǐ xī mèng jūn mèng,jūn zài bǎi chéng lóu。
寄泪无因波,寄恨无因辀。jì lèi wú yīn bō,jì hèn wú yīn zhōu。
愿为驭者手,与郎回马头。yuàn wèi yù zhě shǒu,yǔ láng huí mǎ tóu。

杂曲歌

孟郊

山川古今路,纵横无断绝。shān chuān gǔ jīn lù,zòng héng wú duàn jué。
来往天地间,人皆有离别。lái wǎng tiān dì jiān,rén jiē yǒu lí bié。
行衣未束带,中肠已先结。xíng yī wèi shù dài,zhōng cháng yǐ xiān jié。
不用看镜中,自知生白发。bù yòng kàn jìng zhōng,zì zhī shēng bái fā。
欲陈去留意,声向言前咽。yù chén qù liú yì,shēng xiàng yán qián yàn。
愁结填心胸,茫茫若为说。chóu jié tián xīn xiōng,máng máng ruò wèi shuō。
荒郊烟莽苍,旷野风凄切。huāng jiāo yān mǎng cāng,kuàng yě fēng qī qiè。
处处得相随,人那不如月。chù chù dé xiāng suí,rén nà bù rú yuè。

杂曲歌辞游侠行

孟郊

壮士性刚决,火中见石裂。zhuàng shì xìng gāng jué,huǒ zhōng jiàn shí liè。
杀人不回头,轻生如暂别。shā rén bù huí tóu,qīng shēng rú zàn bié。
岂知眼有泪,肯白头上发。qǐ zhī yǎn yǒu lèi,kěn bái tóu shàng fā。
半生无恩酬,剑闲一百月。bàn shēng wú ēn chóu,jiàn xián yī bǎi yuè。

有所思联句

孟郊

相思绕我心,日夕千万重。xiāng sī rào wǒ xīn,rì xī qiān wàn zhòng。
年光坐婉娩,春泪销颜容。nián guāng zuò wǎn miǎn,chūn lèi xiāo yán róng。
台镜晦旧晖,庭草滋深茸。tái jìng huì jiù huī,tíng cǎo zī shēn rōng。
望夫山上石,别剑水中龙。wàng fū shān shàng shí,bié jiàn shuǐ zhōng lóng。

征妇怨

孟郊

良人昨日去,明月又不圆。liáng rén zuó rì qù,míng yuè yòu bù yuán。
别时各有泪,零落青楼前。bié shí gè yǒu lèi,líng luò qīng lóu qián。
君泪濡罗巾,妾泪满路尘。jūn lèi rú luó jīn,qiè lèi mǎn lù chén。
罗巾长在手,今得随妾身。luó jīn zhǎng zài shǒu,jīn dé suí qiè shēn。
路尘如得风,得上君车轮。lù chén rú dé fēng,dé shàng jūn chē lún。
渔阳千里道,近如中门限。yú yáng qiān lǐ dào,jìn rú zhōng mén xiàn。
中门逾有时,渔阳长在眼。zhōng mén yú yǒu shí,yú yáng zhǎng zài yǎn。
生在绿罗下,不识渔阳道。shēng zài lǜ luó xià,bù shí yú yáng dào。
良人自戍来,夜夜梦中到。liáng rén zì shù lái,yè yè mèng zhōng dào。

古怨别

孟郊

飒飒秋风生,愁人怨离别。sà sà qiū fēng shēng,chóu rén yuàn lí bié。
含情两相向,欲语气先咽。hán qíng liǎng xiāng xiàng,yù yǔ qì xiān yàn。
心曲千万端,悲来却难说。xīn qū qiān wàn duān,bēi lái què nán shuō。
别后唯所思,天涯共明月。bié hòu wéi suǒ sī,tiān yá gòng míng yuè。

婵娟篇

孟郊

花婵娟,泛春泉。huā chán juān,fàn chūn quán。
竹婵娟,笼晓烟。zhú chán juān,lóng xiǎo yān。
妓婵娟,不长妍。jì chán juān,bù zhǎng yán。
月婵娟,真可怜。yuè chán juān,zhēn kě lián。
夜半姮娥朝太一,人间本自无灵匹。yè bàn héng é cháo tài yī,rén jiān běn zì wú líng pǐ。
汉宫承宠不多时,飞燕婕妤相妒嫉。hàn gōng chéng chǒng bù duō shí,fēi yàn jié yú xiāng dù jí。

古意

孟郊

荡子守边戍,佳人莫相从。dàng zi shǒu biān shù,jiā rén mò xiāng cóng。
去来年月多,苦愁改形容。qù lái nián yuè duō,kǔ chóu gǎi xíng róng。
上山复下山,踏草成古踪。shàng shān fù xià shān,tà cǎo chéng gǔ zōng。
徒言采蘼芜,十度一不逢。tú yán cǎi mí wú,shí dù yī bù féng。
鉴独是明月,识志唯寒松。jiàn dú shì míng yuè,shí zhì wéi hán sōng。
井桃始开花,一见悲万重。jǐng táo shǐ kāi huā,yī jiàn bēi wàn zhòng。
人颜不再春,桃色有再浓。rén yán bù zài chūn,táo sè yǒu zài nóng。
捐气入空房,无憀乍从容。juān qì rù kōng fáng,wú liáo zhà cóng róng。
启贴理针线,非独学裁缝。qǐ tiē lǐ zhēn xiàn,fēi dú xué cái fèng。
手持未染彩,绣为白芙蓉。shǒu chí wèi rǎn cǎi,xiù wèi bái fú róng。
芙蓉无染污,将以表心素。fú róng wú rǎn wū,jiāng yǐ biǎo xīn sù。
欲寄未归人,当春无信去。yù jì wèi guī rén,dāng chūn wú xìn qù。
无信反增愁,愁心缘陇头。wú xìn fǎn zēng chóu,chóu xīn yuán lǒng tóu。
愿君如陇水,冰镜水还流。yuàn jūn rú lǒng shuǐ,bīng jìng shuǐ hái liú。
宛宛青丝线,纤纤白玉钩。wǎn wǎn qīng sī xiàn,xiān xiān bái yù gōu。
玉钩不亏缺,青丝无断绝。yù gōu bù kuī quē,qīng sī wú duàn jué。
回还胜双手,解尽心中结。huí hái shèng shuāng shǒu,jiě jǐn xīn zhōng jié。

琴曲歌辞·湘妃怨

孟郊

南巡竟不返,帝子怨逾积。nán xún jìng bù fǎn,dì zi yuàn yú jī。
万里丧蛾眉,潇湘水空碧。wàn lǐ sàng é méi,xiāo xiāng shuǐ kōng bì。
冥冥荒山下,古庙收贞魄。míng míng huāng shān xià,gǔ miào shōu zhēn pò。
乔木深青春,清光满瑶席。qiáo mù shēn qīng chūn,qīng guāng mǎn yáo xí。
搴芳徒有荐,灵意殊脉脉。qiān fāng tú yǒu jiàn,líng yì shū mài mài。
玉佩不可亲,裴回烟波夕。yù pèi bù kě qīn,péi huí yān bō xī。