古诗词

昔事文皇帝三十二韵

杜牧

昔事文皇帝,叨官在谏垣。xī shì wén huáng dì,dāo guān zài jiàn yuán。
奏章为得地,齰齿负明恩。zòu zhāng wèi dé dì,zé chǐ fù míng ēn。
金虎知难动,毛釐亦耻言。jīn hǔ zhī nán dòng,máo lí yì chǐ yán。
掩头虽欲吐,到口却成吞。yǎn tóu suī yù tǔ,dào kǒu què chéng tūn。
照胆常悬镜,窥天自戴盆。zhào dǎn cháng xuán jìng,kuī tiān zì dài pén。
周钟既窕槬,黥阵亦瘢痕。zhōu zhōng jì tiǎo huà,qíng zhèn yì bān hén。
凤阙觚棱影,仙盘晓日暾。fèng quē gū léng yǐng,xiān pán xiǎo rì tūn。
雨晴文石滑,风暖戟衣翻。yǔ qíng wén shí huá,fēng nuǎn jǐ yī fān。
每虑号无告,长忧骇不存。měi lǜ hào wú gào,zhǎng yōu hài bù cún。
随行唯局蹐,出语但寒暄。suí xíng wéi jú jí,chū yǔ dàn hán xuān。
宫省咽喉任,戈矛羽卫屯。gōng shěng yàn hóu rèn,gē máo yǔ wèi tún。
光尘皆影附,车马定西奔。guāng chén jiē yǐng fù,chē mǎ dìng xī bēn。
亿万持衡价,锱铢挟契论。yì wàn chí héng jià,zī zhū xié qì lùn。
堆时过北斗,积处满西园。duī shí guò běi dòu,jī chù mǎn xī yuán。
接棹隋河溢,连蹄蜀栈刓。jiē zhào suí hé yì,lián tí shǔ zhàn wán。
漉空沧海水,搜尽卓王孙。lù kōng cāng hǎi shuǐ,sōu jǐn zhuó wáng sūn。
斗巧猴雕刺,夸趫索挂跟。dòu qiǎo hóu diāo cì,kuā qiáo suǒ guà gēn。
狐威假白额,枭啸得黄昏。hú wēi jiǎ bái é,xiāo xiào dé huáng hūn。
馥馥芝兰圃,森森枳棘藩。fù fù zhī lán pǔ,sēn sēn zhǐ jí fān。
吠声嗾国猘,公议怯膺门。fèi shēng sǒu guó zhì,gōng yì qiè yīng mén。
窜逐诸丞相,苍茫远帝阍。cuàn zhú zhū chéng xiāng,cāng máng yuǎn dì hūn。
一名为吉士,谁免吊湘魂。yī míng wèi jí shì,shuí miǎn diào xiāng hún。
间世英明主,中兴道德尊。jiān shì yīng míng zhǔ,zhōng xīng dào dé zūn。
昆冈怜积火,河汉注清源。kūn gāng lián jī huǒ,hé hàn zhù qīng yuán。
川口堤防决,阴车鬼怪掀。chuān kǒu dī fáng jué,yīn chē guǐ guài xiān。
重云开朗照,九地雪幽冤。zhòng yún kāi lǎng zhào,jiǔ dì xuě yōu yuān。
我实刚肠者,形甘短褐髡。wǒ shí gāng cháng zhě,xíng gān duǎn hè kūn。
曾经触虿尾,犹得凭熊轩。céng jīng chù chài wěi,yóu dé píng xióng xuān。
杜若芳洲翠,严光钓濑喧。dù ruò fāng zhōu cuì,yán guāng diào lài xuān。
溪山侵越角,封壤尽吴根。xī shān qīn yuè jiǎo,fēng rǎng jǐn wú gēn。
客恨萦春细,乡愁压思繁。kè hèn yíng chūn xì,xiāng chóu yā sī fán。
祝尧千万寿,再拜揖馀樽。zhù yáo qiān wàn shòu,zài bài yī yú zūn。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

忍死留别献监铁裴相公二十叔

杜牧

贤相辅明主,苍生寿域开。xián xiāng fǔ míng zhǔ,cāng shēng shòu yù kāi。
青春辞白日,幽壤作黄埃。qīng chūn cí bái rì,yōu rǎng zuò huáng āi。
岂是无多士,偏蒙不弃才。qǐ shì wú duō shì,piān méng bù qì cái。
孤坟三尺土,谁可为培栽。gū fén sān chǐ tǔ,shuí kě wèi péi zāi。

题刘秀才新竹

杜牧

数茎幽玉色,晓夕翠烟分。shù jīng yōu yù sè,xiǎo xī cuì yān fēn。
声破寒窗梦,根穿绿藓纹。shēng pò hán chuāng mèng,gēn chuān lǜ xiǎn wén。
渐笼当槛日,欲碍入帘云。jiàn lóng dāng kǎn rì,yù ài rù lián yún。
不是山阴客,何人爱此君。bù shì shān yīn kè,hé rén ài cǐ jūn。

夜雨

杜牧

九月三十日,雨声如别秋。jiǔ yuè sān shí rì,yǔ shēng rú bié qiū。
无端满阶叶,共白几人头。wú duān mǎn jiē yè,gòng bái jǐ rén tóu。
点滴侵寒梦,萧骚著淡愁。diǎn dī qīn hán mèng,xiāo sāo zhù dàn chóu。
渔歌听不唱,蓑湿棹回舟。yú gē tīng bù chàng,suō shī zhào huí zhōu。

送王十至褒中因寄尚书

杜牧

阙下经年别,人间两地情。quē xià jīng nián bié,rén jiān liǎng dì qíng。
坛场新汉将,烟月古隋城。tán chǎng xīn hàn jiāng,yān yuè gǔ suí chéng。
雁去梁山远,云高楚岫明。yàn qù liáng shān yuǎn,yún gāo chǔ xiù míng。
君家荷藕好,缄恨寄遥程。jūn jiā hé ǒu hǎo,jiān hèn jì yáo chéng。

送张判官归兼谒鄂州大夫

杜牧

处士闻名早,游秦献疏回。chù shì wén míng zǎo,yóu qín xiàn shū huí。
腹中书万卷,身外酒千杯。fù zhōng shū wàn juǎn,shēn wài jiǔ qiān bēi。
江雨春波阔,园林客梦催。jiāng yǔ chūn bō kuò,yuán lín kè mèng cuī。
今君拜旌戟,凛凛近霜台。jīn jūn bài jīng jǐ,lǐn lǐn jìn shuāng tái。

送刘三复郎中赴阙

杜牧

横溪辞寂寞,金马去追游。héng xī cí jì mò,jīn mǎ qù zhuī yóu。
好是鸳鸯侣,正逢霄汉秋。hǎo shì yuān yāng lǚ,zhèng féng xiāo hàn qiū。
玉珂声琐琐,锦帐梦悠悠。yù kē shēng suǒ suǒ,jǐn zhàng mèng yōu yōu。
微笑知今是,因风谢钓舟。wēi xiào zhī jīn shì,yīn fēng xiè diào zhōu。

书怀寄卢州

杜牧

谢山南畔州,风物最宜秋。xiè shān nán pàn zhōu,fēng wù zuì yí qiū。
太守悬金印,佳人敞画楼。tài shǒu xuán jīn yìn,jiā rén chǎng huà lóu。
凝缸暗醉夕,残月上汀州。níng gāng àn zuì xī,cán yuè shàng tīng zhōu。
可惜当年鬓,朱门不得游。kě xī dāng nián bìn,zhū mén bù dé yóu。

寝夜

杜牧

蛩唱如波咽,更深似水寒。qióng chàng rú bō yàn,gèng shēn shì shuǐ hán。
露华惊弊褐,灯影挂尘冠。lù huá jīng bì hè,dēng yǐng guà chén guān。
故国初离梦,前溪更下滩。gù guó chū lí mèng,qián xī gèng xià tān。
纷纷毫发事,多少宦游难。fēn fēn háo fā shì,duō shǎo huàn yóu nán。

春日寄许浑先辈

杜牧

蓟北雁初去,湘南春又归。jì běi yàn chū qù,xiāng nán chūn yòu guī。
水流沧海急,人到白头稀。shuǐ liú cāng hǎi jí,rén dào bái tóu xī。
塞路尽何处,我愁当落晖。sāi lù jǐn hé chù,wǒ chóu dāng luò huī。
终须接鸳鹭,霄汉共高飞。zhōng xū jiē yuān lù,xiāo hàn gòng gāo fēi。

经阖闾城

杜牧

遗踪委衰草,行客思悠悠。yí zōng wěi shuāi cǎo,xíng kè sī yōu yōu。
昔日人何处,终年水自流。xī rì rén hé chù,zhōng nián shuǐ zì liú。
孤烟村戍远,乱雨海门秋。gū yān cūn shù yuǎn,luàn yǔ hǎi mén qiū。
吟罢独归去,烟云尽惨愁。yín bà dú guī qù,yān yún jǐn cǎn chóu。

并州道中

杜牧

行役我方倦,苦吟谁复闻。xíng yì wǒ fāng juàn,kǔ yín shuí fù wén。
戍楼春带雪,边角暮吹云。shù lóu chūn dài xuě,biān jiǎo mù chuī yún。
极目无人迹,回头送雁群。jí mù wú rén jì,huí tóu sòng yàn qún。
如何遣公子,高卧醉醺醺。rú hé qiǎn gōng zi,gāo wò zuì xūn xūn。

别怀

杜牧

相别徒成泣,经过总是空。xiāng bié tú chéng qì,jīng guò zǒng shì kōng。
劳生惯离别,夜梦苦西东。láo shēng guàn lí bié,yè mèng kǔ xī dōng。
去路三湘浪,归程一片风。qù lù sān xiāng làng,guī chéng yī piàn fēng。
他年寄消息,书在鲤鱼中。tā nián jì xiāo xī,shū zài lǐ yú zhōng。

渔父

杜牧

白发沧浪上,全忘是与非。bái fā cāng làng shàng,quán wàng shì yǔ fēi。
秋潭垂钓去,夜月叩船归。qiū tán chuí diào qù,yè yuè kòu chuán guī。
烟影侵芦岸,潮痕在竹扉。yān yǐng qīn lú àn,cháo hén zài zhú fēi。
终年狎鸥鸟,来去且无机。zhōng nián xiá ōu niǎo,lái qù qiě wú jī。

秋梦

杜牧

寒空动高吹,月色满清砧。hán kōng dòng gāo chuī,yuè sè mǎn qīng zhēn。
残梦夜魂断,美人边思深。cán mèng yè hún duàn,měi rén biān sī shēn。
孤鸿秋出塞,一叶暗辞林。gū hóng qiū chū sāi,yī yè àn cí lín。
又寄征衣去,迢迢天外心。yòu jì zhēng yī qù,tiáo tiáo tiān wài xīn。

早秋客舍

杜牧

风吹一片叶,万物已惊秋。fēng chuī yī piàn yè,wàn wù yǐ jīng qiū。
独夜他乡泪,年年为客愁。dú yè tā xiāng lèi,nián nián wèi kè chóu。
别离何处尽,摇落几时休。bié lí hé chù jǐn,yáo luò jǐ shí xiū。
不及磻溪叟,身闲长自由。bù jí pán xī sǒu,shēn xián zhǎng zì yóu。
4131234567»