古诗词

李甘诗

杜牧

太和八九年,训注极虓虎。tài hé bā jiǔ nián,xùn zhù jí xiāo hǔ。
潜身九地底,转上青天去。qián shēn jiǔ dì dǐ,zhuǎn shàng qīng tiān qù。
四海镜清澄,千官云片缕。sì hǎi jìng qīng chéng,qiān guān yún piàn lǚ。
公私各闲暇,追游日相伍。gōng sī gè xián xiá,zhuī yóu rì xiāng wǔ。
岂知祸乱根,枝叶潜滋莽。qǐ zhī huò luàn gēn,zhī yè qián zī mǎng。
九年夏四月,天诫若言语。jiǔ nián xià sì yuè,tiān jiè ruò yán yǔ。
烈风驾地震,狞雷驱猛雨。liè fēng jià dì zhèn,níng léi qū měng yǔ。
夜于正殿阶,拔去千年树。yè yú zhèng diàn jiē,bá qù qiān nián shù。
吾君不省觉,二凶日威武。wú jūn bù shěng jué,èr xiōng rì wēi wǔ。
操持北斗柄,开闭天门路。cāo chí běi dòu bǐng,kāi bì tiān mén lù。
森森明庭士,缩缩循墙鼠。sēn sēn míng tíng shì,suō suō xún qiáng shǔ。
平生负奇节,一旦如奴虏。píng shēng fù qí jié,yī dàn rú nú lǔ。
指名为锢党,状迹谁告诉。zhǐ míng wèi gù dǎng,zhuàng jì shuí gào sù。
喜无李杜诛,敢惮髡钳苦。xǐ wú lǐ dù zhū,gǎn dàn kūn qián kǔ。
时当秋夜月,日值曰庚午。shí dāng qiū yè yuè,rì zhí yuē gēng wǔ。
喧喧皆传言,明晨相登注。xuān xuān jiē chuán yán,míng chén xiāng dēng zhù。
予时与和鼎,官班各持斧。yǔ shí yǔ hé dǐng,guān bān gè chí fǔ。
和鼎顾予言,我死知处所。hé dǐng gù yǔ yán,wǒ sǐ zhī chù suǒ。
当庭裂诏书,退立须鼎俎。dāng tíng liè zhào shū,tuì lì xū dǐng zǔ。
君门晓日开,赭案横霞布。jūn mén xiǎo rì kāi,zhě àn héng xiá bù。
俨雅千官容,勃郁吾累怒。yǎn yǎ qiān guān róng,bó yù wú lèi nù。
适属命鄜将,昨之传者误。shì shǔ mìng fū jiāng,zuó zhī chuán zhě wù。
明日诏书下,谪斥南荒去。míng rì zhào shū xià,zhé chì nán huāng qù。
夜登青泥坂,坠车伤左股。yè dēng qīng ní bǎn,zhuì chē shāng zuǒ gǔ。
病妻尚在床,稚子初离乳。bìng qī shàng zài chuáng,zhì zi chū lí rǔ。
幽兰思楚泽,恨水啼湘渚。yōu lán sī chǔ zé,hèn shuǐ tí xiāng zhǔ。
恍恍三闾魂,悠悠一千古。huǎng huǎng sān lǘ hún,yōu yōu yī qiān gǔ。
其冬二凶败,涣汗开汤罟。qí dōng èr xiōng bài,huàn hàn kāi tāng gǔ。
贤者须丧亡,谗人尚堆堵。xián zhě xū sàng wáng,chán rén shàng duī dǔ。
予于后四年,谏官事明主。yǔ yú hòu sì nián,jiàn guān shì míng zhǔ。
常欲雪幽冤,于时一裨补。cháng yù xuě yōu yuān,yú shí yī bì bǔ。
拜章岂艰难,胆薄多忧惧。bài zhāng qǐ jiān nán,dǎn báo duō yōu jù。
如何干斗气,竟作炎荒土。rú hé gàn dòu qì,jìng zuò yán huāng tǔ。
题此涕滋笔,以代投湘赋。tí cǐ tì zī bǐ,yǐ dài tóu xiāng fù。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

宣州开元寺赠惟真上人

杜牧

曾与径山为小师,千年僧行众人知。céng yǔ jìng shān wèi xiǎo shī,qiān nián sēng xíng zhòng rén zhī。
夜深月色当禅处,斋后钟声到讲时。yè shēn yuè sè dāng chán chù,zhāi hòu zhōng shēng dào jiǎng shí。
经雨绿苔侵古画,过秋红叶落新诗。jīng yǔ lǜ tái qīn gǔ huà,guò qiū hóng yè luò xīn shī。
劝君莫厌江城客,虽在风尘别有期。quàn jūn mò yàn jiāng chéng kè,suī zài fēng chén bié yǒu qī。

寄湘中友人

杜牧

莫恋醉乡迷酒杯,流年长怕少年催。mò liàn zuì xiāng mí jiǔ bēi,liú nián zhǎng pà shǎo nián cuī。
西陵水阔鱼难到,南国路遥书未回。xī líng shuǐ kuò yú nán dào,nán guó lù yáo shū wèi huí。
匹马计程愁日尽,一蝉何事引秋来。pǐ mǎ jì chéng chóu rì jǐn,yī chán hé shì yǐn qiū lái。
相如已定题桥志,江上无由梦钓台。xiāng rú yǐ dìng tí qiáo zhì,jiāng shàng wú yóu mèng diào tái。

寄卢先辈

杜牧

一从分首剑江滨,南国相思寄梦频。yī cóng fēn shǒu jiàn jiāng bīn,nán guó xiāng sī jì mèng pín。
书去又逢商岭雪,信回应过洞庭春。shū qù yòu féng shāng lǐng xuě,xìn huí yīng guò dòng tíng chūn。
关河日日悲长路,霄汉年年望后尘。guān hé rì rì bēi zhǎng lù,xiāo hàn nián nián wàng hòu chén。
愿指丹梯曾到处,莫教犹作独迷人。yuàn zhǐ dān tī céng dào chù,mò jiào yóu zuò dú mí rén。

南楼夜

杜牧

玉管金樽夜不休,如悲昼短惜年流。yù guǎn jīn zūn yè bù xiū,rú bēi zhòu duǎn xī nián liú。
歌声袅袅澈清夜,月色娟娟当翠楼。gē shēng niǎo niǎo chè qīng yè,yuè sè juān juān dāng cuì lóu。
枕上暗惊垂钓梦,灯前偏起别家愁。zhěn shàng àn jīng chuí diào mèng,dēng qián piān qǐ bié jiā chóu。
思量今日英雄事,身到簪裾已白头。sī liàng jīn rì yīng xióng shì,shēn dào zān jū yǐ bái tóu。

送别

杜牧

溪边杨柳色参差,攀折年年赠别离。xī biān yáng liǔ sè cān chà,pān zhé nián nián zèng bié lí。
一片风帆望已极,三湘烟水返何时?yī piàn fēng fān wàng yǐ jí,sān xiāng yān shuǐ fǎn hé shí?
多缘去棹将愁远,犹倚危亭欲下迟。duō yuán qù zhào jiāng chóu yuǎn,yóu yǐ wēi tíng yù xià chí。
莫殢酒杯闲过日,碧云深处是佳期。mò tì jiǔ bēi xián guò rì,bì yún shēn chù shì jiā qī。

杜牧

万里衔芦别故乡,云飞雨宿向潇湘。wàn lǐ xián lú bié gù xiāng,yún fēi yǔ sù xiàng xiāo xiāng。
数声孤枕堪垂泪,几处高楼欲断肠。shù shēng gū zhěn kān chuí lèi,jǐ chù gāo lóu yù duàn cháng。
度日翩翩斜避影,临风一一直成行。dù rì piān piān xié bì yǐng,lín fēng yī yī zhí chéng xíng。
年年辛苦来衡岳,羽翼摧残陇塞霜。nián nián xīn kǔ lái héng yuè,yǔ yì cuī cán lǒng sāi shuāng。

江楼晚望

杜牧

湖山翠欲结蒙笼,汗漫谁游夕照中。hú shān cuì yù jié méng lóng,hàn màn shuí yóu xī zhào zhōng。
初语燕雏知社日,习飞鹰隼识秋风。chū yǔ yàn chú zhī shè rì,xí fēi yīng sǔn shí qiū fēng。
波摇珠树千寻拔,山凿金陵万仞空。bō yáo zhū shù qiān xún bá,shān záo jīn líng wàn rèn kōng。
不欲登楼更怀古,斜阳江上正飞鸿。bù yù dēng lóu gèng huái gǔ,xié yáng jiāng shàng zhèng fēi hóng。

怀紫阁山

杜牧

学他趋世少深机,紫阁青霄半掩扉。xué tā qū shì shǎo shēn jī,zǐ gé qīng xiāo bàn yǎn fēi。
山路远怀王子晋,诗家长忆谢玄晖。shān lù yuǎn huái wáng zi jìn,shī jiā zhǎng yì xiè xuán huī。
百年不肯疏荣辱,双鬓终应老是非。bǎi nián bù kěn shū róng rǔ,shuāng bìn zhōng yīng lǎo shì fēi。
人道青山归去好,青山曾有几人归。rén dào qīng shān guī qù hǎo,qīng shān céng yǒu jǐ rén guī。

中途寄友人

杜牧

道傍高木尽依依,落叶惊风处处飞。dào bàng gāo mù jǐn yī yī,luò yè jīng fēng chù chù fēi。
未到乡关闻早雁,独于客路授寒衣。wèi dào xiāng guān wén zǎo yàn,dú yú kè lù shòu hán yī。
烟霞旧想长相阻,书剑投人久不归。yān xiá jiù xiǎng zhǎng xiāng zǔ,shū jiàn tóu rén jiǔ bù guī。
何日一名随事了,与君同采碧溪薇。hé rì yī míng suí shì le,yǔ jūn tóng cǎi bì xī wēi。

同赵二十二访张明府郊居联句

杜牧

陶潜官罢酒瓶空,门掩杨花一夜风。táo qián guān bà jiǔ píng kōng,mén yǎn yáng huā yī yè fēng。
古调诗吟山色里,无弦琴在月明中。gǔ diào shī yín shān sè lǐ,wú xián qín zài yuè míng zhōng。
远檐高树宜幽鸟,出岫孤云逐晚虹。yuǎn yán gāo shù yí yōu niǎo,chū xiù gū yún zhú wǎn hóng。
别后东篱数枝菊,不知闲醉与谁同。bié hòu dōng lí shù zhī jú,bù zhī xián zuì yǔ shuí tóng。

嘲妓

杜牧

盘古当时有远孙,尚令今日逞家门。pán gǔ dāng shí yǒu yuǎn sūn,shàng lìng jīn rì chěng jiā mén。
一车白土将泥项,十幅红旗补破裈。yī chē bái tǔ jiāng ní xiàng,shí fú hóng qí bǔ pò kūn。
瓦官寺里逢行迹,华岳山前见掌痕。wǎ guān sì lǐ féng xíng jì,huá yuè shān qián jiàn zhǎng hén。
不须惆怅忧难嫁,待与将书问乐坤。bù xū chóu chàng yōu nán jià,dài yǔ jiāng shū wèn lè kūn。

独酌

杜牧

窗外正风雪,拥炉开酒缸。chuāng wài zhèng fēng xuě,yōng lú kāi jiǔ gāng。
何如钓船雨,蓬底睡秋江。hé rú diào chuán yǔ,péng dǐ shuì qiū jiāng。

醉眠

杜牧

秋醪雨中熟,寒斋落叶中。qiū láo yǔ zhōng shú,hán zhāi luò yè zhōng。
幽人本多睡,更酌一樽空。yōu rén běn duō shuì,gèng zhuó yī zūn kōng。

不饮赠酒

杜牧

细算人生事,彭殇共一筹。xì suàn rén shēng shì,péng shāng gòng yī chóu。
与愁争底事,要尔作戈矛。yǔ chóu zhēng dǐ shì,yào ěr zuò gē máo。

过田家宅

杜牧

安邑南门外,谁家板筑高。ān yì nán mén wài,shuí jiā bǎn zhù gāo。
奉诚园里地,墙缺见蓬蒿。fèng chéng yuán lǐ dì,qiáng quē jiàn péng hāo。