古诗词

洛中送冀处士东游

杜牧

处士有儒术,走可挟车辀。chù shì yǒu rú shù,zǒu kě xié chē zhōu。
坛宇宽帖帖,符彩高酋酋。tán yǔ kuān tiē tiē,fú cǎi gāo qiú qiú。
不爱事耕稼,不乐干王侯。bù ài shì gēng jià,bù lè gàn wáng hóu。
四十馀年中,超超为浪游。sì shí yú nián zhōng,chāo chāo wèi làng yóu。
元和五六岁,客于幽魏州。yuán hé wǔ liù suì,kè yú yōu wèi zhōu。
幽魏多壮士,意气相淹留。yōu wèi duō zhuàng shì,yì qì xiāng yān liú。
刘济愿跪履,田兴请建筹。liú jì yuàn guì lǚ,tián xīng qǐng jiàn chóu。
处士拱两手,笑之但掉头。chù shì gǒng liǎng shǒu,xiào zhī dàn diào tóu。
自此南走越,寻山入罗浮。zì cǐ nán zǒu yuè,xún shān rù luó fú。
愿学不死药,粗知其来由。yuàn xué bù sǐ yào,cū zhī qí lái yóu。
却于童顶上,萧萧玄发抽。què yú tóng dǐng shàng,xiāo xiāo xuán fā chōu。
我作八品吏,洛中如系囚。wǒ zuò bā pǐn lì,luò zhōng rú xì qiú。
忽遭冀处士,豁若登高楼。hū zāo jì chù shì,huō ruò dēng gāo lóu。
拂榻与之坐,十日语不休。fú tà yǔ zhī zuò,shí rì yǔ bù xiū。
论今星璨璨,考古寒飕飕。lùn jīn xīng càn càn,kǎo gǔ hán sōu sōu。
治乱掘根本,蔓延相牵钩。zhì luàn jué gēn běn,màn yán xiāng qiān gōu。
武事何骏壮,文理何优柔。wǔ shì hé jùn zhuàng,wén lǐ hé yōu róu。
颜回捧俎豆,项羽横戈矛。yán huí pěng zǔ dòu,xiàng yǔ héng gē máo。
祥云绕毛发,高浪开咽喉。xiáng yún rào máo fā,gāo làng kāi yàn hóu。
但可感神鬼,安能为献酬。dàn kě gǎn shén guǐ,ān néng wèi xiàn chóu。
好入天子梦,刻像来尔求。hǎo rù tiān zi mèng,kè xiàng lái ěr qiú。
胡为去吴会,欲浮沧海舟。hú wèi qù wú huì,yù fú cāng hǎi zhōu。
赠以蜀马棰,副之胡罽裘。zèng yǐ shǔ mǎ chuí,fù zhī hú jì qiú。
饯酒载三斗,东郊黄叶稠。jiàn jiǔ zài sān dòu,dōng jiāo huáng yè chóu。
我感有泪下,君唱高歌酬。wǒ gǎn yǒu lèi xià,jūn chàng gāo gē chóu。
嵩山高万尺,洛水流千秋。sōng shān gāo wàn chǐ,luò shuǐ liú qiān qiū。
往事不可问,天地空悠悠。wǎng shì bù kě wèn,tiān dì kōng yōu yōu。
四百年炎汉,三十代宗周。sì bǎi nián yán hàn,sān shí dài zōng zhōu。
二三里遗堵,八九所高丘。èr sān lǐ yí dǔ,bā jiǔ suǒ gāo qiū。
人生一世内,何必多悲愁。rén shēng yī shì nèi,hé bì duō bēi chóu。
歌阕解携去,信非吾辈流。gē què jiě xié qù,xìn fēi wú bèi liú。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

酬王秀才桃花园见寄

杜牧

桃满西园淑景催,几多红艳浅深开。táo mǎn xī yuán shū jǐng cuī,jǐ duō hóng yàn qiǎn shēn kāi。
此花不逐溪流出,晋客无因入洞来。cǐ huā bù zhú xī liú chū,jìn kè wú yīn rù dòng lái。

走笔送杜十三归京

杜牧

烟鸿上汉声声远,逸骥寻云步步高。yān hóng shàng hàn shēng shēng yuǎn,yì jì xún yún bù bù gāo。
应笑内兄年六十,郡城闲坐养霜毛。yīng xiào nèi xiōng nián liù shí,jùn chéng xián zuò yǎng shuāng máo。

后池泛舟送王十

杜牧

相送西郊暮景和,青苍竹外绕寒波。xiāng sòng xī jiāo mù jǐng hé,qīng cāng zhú wài rào hán bō。
为君蘸甲十分饮,应见离心一倍多。wèi jūn zhàn jiǎ shí fēn yǐn,yīng jiàn lí xīn yī bèi duō。

重送王十

杜牧

执袂还应立马看,向来离思始知难。zhí mèi hái yīng lì mǎ kàn,xiàng lái lí sī shǐ zhī nán。
雁飞不见行尘灭,景下山遥极目寒。yàn fēi bù jiàn xíng chén miè,jǐng xià shān yáo jí mù hán。

洛阳秋夕

杜牧

泠泠寒水带霜风,更在天桥夜景中。líng líng hán shuǐ dài shuāng fēng,gèng zài tiān qiáo yè jǐng zhōng。
清禁漏闲烟树寂,月轮移在上阳宫。qīng jìn lòu xián yān shù jì,yuè lún yí zài shàng yáng gōng。

赠猎骑

杜牧

已落双雕血尚新,鸣鞭走马又翻身。yǐ luò shuāng diāo xuè shàng xīn,míng biān zǒu mǎ yòu fān shēn。
凭君莫射南来雁,恐有家书寄远人。píng jūn mò shè nán lái yàn,kǒng yǒu jiā shū jì yuǎn rén。

怀吴中冯秀才

杜牧

长洲苑外草萧萧,却算游程岁月遥。zhǎng zhōu yuàn wài cǎo xiāo xiāo,què suàn yóu chéng suì yuè yáo。
唯有别时今不忘,暮烟秋雨过枫桥。wéi yǒu bié shí jīn bù wàng,mù yān qiū yǔ guò fēng qiáo。

寄东塔僧

杜牧

初月微明漏白烟,碧松梢外挂青天。chū yuè wēi míng lòu bái yān,bì sōng shāo wài guà qīng tiān。
西风静起传深夜,应送愁吟入夜禅。xī fēng jìng qǐ chuán shēn yè,yīng sòng chóu yín rù yè chán。

秋夕

杜牧

红烛秋光冷画屏,轻罗小扇扑流萤。hóng zhú qiū guāng lěng huà píng,qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng。
天阶夜色凉如水,坐看牵牛织女星。tiān jiē yè sè liáng rú shuǐ,zuò kàn qiān niú zhī nǚ xīng。

瑶瑟

杜牧

玉仙瑶瑟夜珊珊,月过楼西桂烛残。yù xiān yáo sè yè shān shān,yuè guò lóu xī guì zhú cán。
风景人间不如此,动摇湘水彻明寒。fēng jǐng rén jiān bù rú cǐ,dòng yáo xiāng shuǐ chè míng hán。

送故人归山

杜牧

三清洞里无端别,又拂尘衣欲卧云。sān qīng dòng lǐ wú duān bié,yòu fú chén yī yù wò yún。
看著挂冠迷处所,北山萝月在移文。kàn zhù guà guān mí chù suǒ,běi shān luó yuè zài yí wén。

闻角

杜牧

晓楼烟槛出云霄,景下林塘已寂寥。xiǎo lóu yān kǎn chū yún xiāo,jǐng xià lín táng yǐ jì liáo。
城角为秋悲更远,护霜云破海天遥。chéng jiǎo wèi qiū bēi gèng yuǎn,hù shuāng yún pò hǎi tiān yáo。

押兵甲发谷口寄诸公

杜牧

晓涧青青桂色孤,楚人随玉上天衢。xiǎo jiàn qīng qīng guì sè gū,chǔ rén suí yù shàng tiān qú。
水辞谷口山寒少,今日风头校暖无。shuǐ cí gǔ kǒu shān hán shǎo,jīn rì fēng tóu xiào nuǎn wú。

和令狐侍御赏蕙草

杜牧

寻常诗思巧如春,又喜幽亭蕙草新。xún cháng shī sī qiǎo rú chūn,yòu xǐ yōu tíng huì cǎo xīn。
本是馨香比君子,绕栏今更为何人。běn shì xīn xiāng bǐ jūn zi,rào lán jīn gèng wèi hé rén。

偶题

杜牧

道在人间或可传,小还轻变已多年。dào zài rén jiān huò kě chuán,xiǎo hái qīng biàn yǐ duō nián。
今来海上升高望,不到蓬莱不是仙。jīn lái hǎi shàng shēng gāo wàng,bù dào péng lái bù shì xiān。