古诗词

送沈处士赴苏州李中丞招以诗赠行

杜牧

山城树叶红,下有碧溪水。shān chéng shù yè hóng,xià yǒu bì xī shuǐ。
溪桥向吴路,酒旗夸酒美。xī qiáo xiàng wú lù,jiǔ qí kuā jiǔ měi。
下马此送君,高歌为君醉。xià mǎ cǐ sòng jūn,gāo gē wèi jūn zuì。
念君苞材能,百工在城垒。niàn jūn bāo cái néng,bǎi gōng zài chéng lěi。
空山三十年,鹿裘挂窗睡。kōng shān sān shí nián,lù qiú guà chuāng shuì。
自言陇西公,飘然我知己。zì yán lǒng xī gōng,piāo rán wǒ zhī jǐ。
举酒属吴门,今朝为君起。jǔ jiǔ shǔ wú mén,jīn cháo wèi jūn qǐ。
悬弓三百斤,囊书数万纸。xuán gōng sān bǎi jīn,náng shū shù wàn zhǐ。
战贼即战贼,为吏即为吏。zhàn zéi jí zhàn zéi,wèi lì jí wèi lì。
尽我所有无,惟公之指使。jǐn wǒ suǒ yǒu wú,wéi gōng zhī zhǐ shǐ。
予曰陇西公,滔滔大君子。yǔ yuē lǒng xī gōng,tāo tāo dà jūn zi。
常思抡群材,一为国家治。cháng sī lūn qún cái,yī wèi guó jiā zhì。
譬如匠见木,碍眼皆不弃。pì rú jiàng jiàn mù,ài yǎn jiē bù qì。
大者粗十围,小者细一指。dà zhě cū shí wéi,xiǎo zhě xì yī zhǐ。
㨝橛与栋梁,施之皆有位。xiē jué yǔ dòng liáng,shī zhī jiē yǒu wèi。
忽然竖明堂,一挥立能致。hū rán shù míng táng,yī huī lì néng zhì。
予亦何为者,亦受公恩纪。yǔ yì hé wèi zhě,yì shòu gōng ēn jì。
处士有常言,残虏为犬豕。chù shì yǒu cháng yán,cán lǔ wèi quǎn shǐ。
常恨两手空,不得一马棰。cháng hèn liǎng shǒu kōng,bù dé yī mǎ chuí。
今依陇西公,如虎傅两翅。jīn yī lǒng xī gōng,rú hǔ fù liǎng chì。
公非刺史材,当坐岩廊地。gōng fēi cì shǐ cái,dāng zuò yán láng dì。
处士魁奇姿,必展平生志。chù shì kuí qí zī,bì zhǎn píng shēng zhì。
东吴饶风光,翠巘多名寺。dōng wú ráo fēng guāng,cuì yǎn duō míng sì。
疏烟亹亹秋,独酌平生思。shū yān wěi wěi qiū,dú zhuó píng shēng sī。
因书问故人,能忘批纸尾。yīn shū wèn gù rén,néng wàng pī zhǐ wěi。
公或忆姓名,为说都憔悴。gōng huò yì xìng míng,wèi shuō dōu qiáo cuì。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

池州春送前进士蒯希逸

杜牧

芳草复芳草,断肠还断肠。fāng cǎo fù fāng cǎo,duàn cháng hái duàn cháng。
自然堪下泪,何必更残阳。zì rán kān xià lèi,hé bì gèng cán yáng。
楚岸千万里,燕鸿三两行。chǔ àn qiān wàn lǐ,yàn hóng sān liǎng xíng。
有家归不得,况举别君觞。yǒu jiā guī bù dé,kuàng jǔ bié jūn shāng。

忆齐安郡

杜牧

平生睡足处,云梦泽南州。píng shēng shuì zú chù,yún mèng zé nán zhōu。
一夜风欺竹,连江雨送秋。yī yè fēng qī zhú,lián jiāng yǔ sòng qiū。
格卑常汩汩,力学强悠悠。gé bēi cháng gǔ gǔ,lì xué qiáng yōu yōu。
终掉尘中手,潇湘钓漫流。zhōng diào chén zhōng shǒu,xiāo xiāng diào màn liú。

睦州四韵

杜牧

州在钓台边,溪山实可怜。zhōu zài diào tái biān,xī shān shí kě lián。
有家皆掩映,无处不潺湲。yǒu jiā jiē yǎn yìng,wú chù bù chán yuán。
好树鸣幽鸟,晴楼入野烟。hǎo shù míng yōu niǎo,qíng lóu rù yě yān。
残春杜陵客,中酒落花前。cán chūn dù líng kè,zhōng jiǔ luò huā qián。

秋晚早发新定

杜牧

解印书千轴,重阳酒百缸。jiě yìn shū qiān zhóu,zhòng yáng jiǔ bǎi gāng。
凉风满红树,晓月下秋江。liáng fēng mǎn hóng shù,xiǎo yuè xià qiū jiāng。
岩壑会归去,尘埃终不降。yán hè huì guī qù,chén āi zhōng bù jiàng。
悬缨未敢濯,严濑碧淙淙。xuán yīng wèi gǎn zhuó,yán lài bì cóng cóng。

夜泊桐庐先寄苏台卢郎中

杜牧

水槛桐庐馆,归舟系石根。shuǐ kǎn tóng lú guǎn,guī zhōu xì shí gēn。
笛吹孤戌月,犬吠隔溪村。dí chuī gū xū yuè,quǎn fèi gé xī cūn。
十载违清裁,幽怀未一论。shí zài wéi qīng cái,yōu huái wèi yī lùn。
苏台菊花节,何处与开樽?sū tái jú huā jié,hé chù yǔ kāi zūn?

题白蘋洲

杜牧

山鸟飞红带,亭薇拆紫花。shān niǎo fēi hóng dài,tíng wēi chāi zǐ huā。
溪光初透彻,秋色正清华。xī guāng chū tòu chè,qiū sè zhèng qīng huá。
静处知生乐,喧中见死夸。jìng chù zhī shēng lè,xuān zhōng jiàn sǐ kuā。
无多圭组累,终不负烟霞。wú duō guī zǔ lèi,zhōng bù fù yān xiá。

不饮赠官妓

杜牧

芳草正得意,汀洲日欲西。fāng cǎo zhèng dé yì,tīng zhōu rì yù xī。
无端千树柳,更拂一条溪。wú duān qiān shù liǔ,gèng fú yī tiáo xī。
几朵梅堪折,何人手好携。jǐ duǒ méi kān zhé,hé rén shǒu hǎo xié。
谁怜佳丽地,春恨却悽悽。shuí lián jiā lì dì,chūn hèn què qī qī。

早春赠军事薛判官

杜牧

雪后新正半,春来四刻长。xuě hòu xīn zhèng bàn,chūn lái sì kè zhǎng。
晴梅朱粉艳,嫩水碧罗光。qíng méi zhū fěn yàn,nèn shuǐ bì luó guāng。
弦管开双调,花钿坐两行。xián guǎn kāi shuāng diào,huā diàn zuò liǎng xíng。
唯君莫惜醉,认取少年场。wéi jūn mò xī zuì,rèn qǔ shǎo nián chǎng。

代吴兴妓春初寄薛军事

杜牧

雾冷侵红粉,春阴扑翠钿。wù lěng qīn hóng fěn,chūn yīn pū cuì diàn。
自悲临晓镜,谁与惜流年。zì bēi lín xiǎo jìng,shuí yǔ xī liú nián。
柳暗霏微雨,花愁黯淡天。liǔ àn fēi wēi yǔ,huā chóu àn dàn tiān。
金钗有几只,抽当酒家钱。jīn chāi yǒu jǐ zhǐ,chōu dāng jiǔ jiā qián。

栽竹

杜牧

本因遮日种,却似为溪移。běn yīn zhē rì zhǒng,què shì wèi xī yí。
历历羽林影,疏疏烟露姿。lì lì yǔ lín yǐng,shū shū yān lù zī。
萧骚寒雨夜,敲劼晚风时。xiāo sāo hán yǔ yè,qiāo jié wǎn fēng shí。
故国何年到,尘冠挂一枝。gù guó hé nián dào,chén guān guà yī zhī。

杜牧

轻盈照溪水,掩敛下瑶台。qīng yíng zhào xī shuǐ,yǎn liǎn xià yáo tái。
妒雪聊相比,欺春不逐来。dù xuě liáo xiāng bǐ,qī chūn bù zhú lái。
偶同佳客见,似为冻醪开。ǒu tóng jiā kè jiàn,shì wèi dòng láo kāi。
若在秦楼畔,堪为弄玉媒。ruò zài qín lóu pàn,kān wèi nòng yù méi。

偶题二首

杜牧

劳劳千里身,襟袂满行尘。láo láo qiān lǐ shēn,jīn mèi mǎn xíng chén。
深夜悬双泪,短亭思远人。shēn yè xuán shuāng lèi,duǎn tíng sī yuǎn rén。
苍江程未息,黑水梦何频。cāng jiāng chéng wèi xī,hēi shuǐ mèng hé pín。
明月轻桡去,唯应钓赤鳞。míng yuè qīng ráo qù,wéi yīng diào chì lín。

偶题二首

杜牧

有恨秋来极,无端别后知。yǒu hèn qiū lái jí,wú duān bié hòu zhī。
夜阑终耿耿,明发竟迟迟。yè lán zhōng gěng gěng,míng fā jìng chí chí。
信已凭鸿去,归唯与燕期。xìn yǐ píng hóng qù,guī wéi yǔ yàn qī。
只因明月见,千里两相思。zhǐ yīn míng yuè jiàn,qiān lǐ liǎng xiāng sī。

赠张祜

杜牧

诗韵一逢君,平生称所闻。shī yùn yī féng jūn,píng shēng chēng suǒ wén。
粉毫唯画月,琼尺只裁云。fěn háo wéi huà yuè,qióng chǐ zhǐ cái yún。
鲸阵人人慑,秋星历历分。jīng zhèn rén rén shè,qiū xīng lì lì fēn。
数篇留别我,羞杀李将军。shù piān liú bié wǒ,xiū shā lǐ jiāng jūn。

寄李播评事

杜牧

子列光殊价,明时忍自高。zi liè guāng shū jià,míng shí rěn zì gāo。
宁无好舟楫,不泛恶风涛。níng wú hǎo zhōu jí,bù fàn è fēng tāo。
大翼终难戢,奇锋且自韬。dà yì zhōng nán jí,qí fēng qiě zì tāo。
春来烟渚上,几净雪霜毫。chūn lái yān zhǔ shàng,jǐ jìng xuě shuāng háo。
4131234567»