古诗词

题池州弄水亭

杜牧

弄水亭前溪,飐滟翠绡舞。nòng shuǐ tíng qián xī,zhǎn yàn cuì xiāo wǔ。
绮席草芊芊,紫岚峰伍伍。qǐ xí cǎo qiān qiān,zǐ lán fēng wǔ wǔ。
螭蟠得形势,翚飞如轩户。chī pán dé xíng shì,huī fēi rú xuān hù。
一镜奁曲堤,万丸跳猛雨。yī jìng lián qū dī,wàn wán tiào měng yǔ。
槛前燕雁栖,枕上巴帆去。kǎn qián yàn yàn qī,zhěn shàng bā fān qù。
丛筠侍修廊,密蕙媚幽圃。cóng yún shì xiū láng,mì huì mèi yōu pǔ。
杉树碧为幢,花骈红作堵。shān shù bì wèi chuáng,huā pián hóng zuò dǔ。
停樽迟晚月,咽咽上幽渚。tíng zūn chí wǎn yuè,yàn yàn shàng yōu zhǔ。
客舟耿孤灯,万里人夜语。kè zhōu gěng gū dēng,wàn lǐ rén yè yǔ。
漫流罥苔槎,饥凫晒雪羽。màn liú juàn tái chá,jī fú shài xuě yǔ。
玄丝落钩饵,冰鳞看吞吐。xuán sī luò gōu ěr,bīng lín kàn tūn tǔ。
断霓天帔垂,狂烧汉旗怒。duàn ní tiān pèi chuí,kuáng shāo hàn qí nù。
旷朗半秋晓,萧瑟好风露。kuàng lǎng bàn qiū xiǎo,xiāo sè hǎo fēng lù。
光洁疑可揽,欲以襟怀贮。guāng jié yí kě lǎn,yù yǐ jīn huái zhù。
幽抱吟九歌,羁情思湘浦。yōu bào yín jiǔ gē,jī qíng sī xiāng pǔ。
四时皆异状,终日为良遇。sì shí jiē yì zhuàng,zhōng rì wèi liáng yù。
小山浸石棱,撑舟入幽处。xiǎo shān jìn shí léng,chēng zhōu rù yōu chù。
孤歌倚桂岩,晚酒眠松坞。gū gē yǐ guì yán,wǎn jiǔ mián sōng wù。
纡馀带竹村,蚕乡足砧杵。yū yú dài zhú cūn,cán xiāng zú zhēn chǔ。
塍泉落环佩,畦苗差纂组。chéng quán luò huán pèi,qí miáo chà zuǎn zǔ。
风俗知所尚,豪强耻孤侮。fēng sú zhī suǒ shàng,háo qiáng chǐ gū wǔ。
邻丧不相舂,公租无诟负。lín sàng bù xiāng chōng,gōng zū wú gòu fù。
农时贵伏腊,簪瑱事礼赂。nóng shí guì fú là,zān zhèn shì lǐ lù。
乡校富华礼,征行产强弩。xiāng xiào fù huá lǐ,zhēng xíng chǎn qiáng nǔ。
不能自勉去,但愧来何暮。bù néng zì miǎn qù,dàn kuì lái hé mù。
故园汉上林,信美非吾土。gù yuán hàn shàng lín,xìn měi fēi wú tǔ。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

酬王秀才桃花园见寄

杜牧

桃满西园淑景催,几多红艳浅深开。táo mǎn xī yuán shū jǐng cuī,jǐ duō hóng yàn qiǎn shēn kāi。
此花不逐溪流出,晋客无因入洞来。cǐ huā bù zhú xī liú chū,jìn kè wú yīn rù dòng lái。

走笔送杜十三归京

杜牧

烟鸿上汉声声远,逸骥寻云步步高。yān hóng shàng hàn shēng shēng yuǎn,yì jì xún yún bù bù gāo。
应笑内兄年六十,郡城闲坐养霜毛。yīng xiào nèi xiōng nián liù shí,jùn chéng xián zuò yǎng shuāng máo。

后池泛舟送王十

杜牧

相送西郊暮景和,青苍竹外绕寒波。xiāng sòng xī jiāo mù jǐng hé,qīng cāng zhú wài rào hán bō。
为君蘸甲十分饮,应见离心一倍多。wèi jūn zhàn jiǎ shí fēn yǐn,yīng jiàn lí xīn yī bèi duō。

重送王十

杜牧

执袂还应立马看,向来离思始知难。zhí mèi hái yīng lì mǎ kàn,xiàng lái lí sī shǐ zhī nán。
雁飞不见行尘灭,景下山遥极目寒。yàn fēi bù jiàn xíng chén miè,jǐng xià shān yáo jí mù hán。

洛阳秋夕

杜牧

泠泠寒水带霜风,更在天桥夜景中。líng líng hán shuǐ dài shuāng fēng,gèng zài tiān qiáo yè jǐng zhōng。
清禁漏闲烟树寂,月轮移在上阳宫。qīng jìn lòu xián yān shù jì,yuè lún yí zài shàng yáng gōng。

赠猎骑

杜牧

已落双雕血尚新,鸣鞭走马又翻身。yǐ luò shuāng diāo xuè shàng xīn,míng biān zǒu mǎ yòu fān shēn。
凭君莫射南来雁,恐有家书寄远人。píng jūn mò shè nán lái yàn,kǒng yǒu jiā shū jì yuǎn rén。

怀吴中冯秀才

杜牧

长洲苑外草萧萧,却算游程岁月遥。zhǎng zhōu yuàn wài cǎo xiāo xiāo,què suàn yóu chéng suì yuè yáo。
唯有别时今不忘,暮烟秋雨过枫桥。wéi yǒu bié shí jīn bù wàng,mù yān qiū yǔ guò fēng qiáo。

寄东塔僧

杜牧

初月微明漏白烟,碧松梢外挂青天。chū yuè wēi míng lòu bái yān,bì sōng shāo wài guà qīng tiān。
西风静起传深夜,应送愁吟入夜禅。xī fēng jìng qǐ chuán shēn yè,yīng sòng chóu yín rù yè chán。

秋夕

杜牧

红烛秋光冷画屏,轻罗小扇扑流萤。hóng zhú qiū guāng lěng huà píng,qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng。
天阶夜色凉如水,坐看牵牛织女星。tiān jiē yè sè liáng rú shuǐ,zuò kàn qiān niú zhī nǚ xīng。

瑶瑟

杜牧

玉仙瑶瑟夜珊珊,月过楼西桂烛残。yù xiān yáo sè yè shān shān,yuè guò lóu xī guì zhú cán。
风景人间不如此,动摇湘水彻明寒。fēng jǐng rén jiān bù rú cǐ,dòng yáo xiāng shuǐ chè míng hán。

送故人归山

杜牧

三清洞里无端别,又拂尘衣欲卧云。sān qīng dòng lǐ wú duān bié,yòu fú chén yī yù wò yún。
看著挂冠迷处所,北山萝月在移文。kàn zhù guà guān mí chù suǒ,běi shān luó yuè zài yí wén。

闻角

杜牧

晓楼烟槛出云霄,景下林塘已寂寥。xiǎo lóu yān kǎn chū yún xiāo,jǐng xià lín táng yǐ jì liáo。
城角为秋悲更远,护霜云破海天遥。chéng jiǎo wèi qiū bēi gèng yuǎn,hù shuāng yún pò hǎi tiān yáo。

押兵甲发谷口寄诸公

杜牧

晓涧青青桂色孤,楚人随玉上天衢。xiǎo jiàn qīng qīng guì sè gū,chǔ rén suí yù shàng tiān qú。
水辞谷口山寒少,今日风头校暖无。shuǐ cí gǔ kǒu shān hán shǎo,jīn rì fēng tóu xiào nuǎn wú。

和令狐侍御赏蕙草

杜牧

寻常诗思巧如春,又喜幽亭蕙草新。xún cháng shī sī qiǎo rú chūn,yòu xǐ yōu tíng huì cǎo xīn。
本是馨香比君子,绕栏今更为何人。běn shì xīn xiāng bǐ jūn zi,rào lán jīn gèng wèi hé rén。

偶题

杜牧

道在人间或可传,小还轻变已多年。dào zài rén jiān huò kě chuán,xiǎo hái qīng biàn yǐ duō nián。
今来海上升高望,不到蓬莱不是仙。jīn lái hǎi shàng shēng gāo wàng,bù dào péng lái bù shì xiān。