古诗词

久戍边城有怀京邑

骆宾王

扰扰风尘地,遑遑名利途。rǎo rǎo fēng chén dì,huáng huáng míng lì tú。
盈虚一易舛,心迹两难俱。yíng xū yī yì chuǎn,xīn jì liǎng nán jù。
弱龄小山志,宁期大丈夫。ruò líng xiǎo shān zhì,níng qī dà zhàng fū。
九微光贲玉,千仞忽弹珠。jiǔ wēi guāng bēn yù,qiān rèn hū dàn zhū。
棘寺游三礼,蓬山簉八儒。jí sì yóu sān lǐ,péng shān zào bā rú。
怀铅惭后进,投笔愿前驱。huái qiān cán hòu jìn,tóu bǐ yuàn qián qū。
北走非通赵,西之似化胡。běi zǒu fēi tōng zhào,xī zhī shì huà hú。
锦车朝促候,刁斗夜传呼。jǐn chē cháo cù hòu,diāo dòu yè chuán hū。
战士青丝络,将军黄石符。zhàn shì qīng sī luò,jiāng jūn huáng shí fú。
连星入宝剑,半月上雕弧。lián xīng rù bǎo jiàn,bàn yuè shàng diāo hú。
拜井开疏勒,鸣桴动密须。bài jǐng kāi shū lēi,míng fú dòng mì xū。
戎机习短蔗,祆祲静长榆。róng jī xí duǎn zhè,xiān jìn jìng zhǎng yú。
季月炎初尽,边亭草早枯。jì yuè yán chū jǐn,biān tíng cǎo zǎo kū。
层阴笼古木,穷色变寒芜。céng yīn lóng gǔ mù,qióng sè biàn hán wú。
海鹤声嘹唳,城乌尾毕逋。hǎi hè shēng liáo lì,chéng wū wěi bì bū。
葭繁秋色引,桂满夕轮虚。jiā fán qiū sè yǐn,guì mǎn xī lún xū。
行役风霜久,乡园梦想孤。xíng yì fēng shuāng jiǔ,xiāng yuán mèng xiǎng gū。
灞池遥夏国,秦海望阳纡。bà chí yáo xià guó,qín hǎi wàng yáng yū。
沙塞三千里,京城十二衢。shā sāi sān qiān lǐ,jīng chéng shí èr qú。
杨沟连凤阙,槐路拟鸿都。yáng gōu lián fèng quē,huái lù nǐ hóng dōu。
璧殿规宸象,金堤法斗枢。bì diàn guī chén xiàng,jīn dī fǎ dòu shū。
云浮西北盖,月照东南隅。yún fú xī běi gài,yuè zhào dōng nán yú。
宝帐垂连理,银床转辘轳。bǎo zhàng chuí lián lǐ,yín chuáng zhuǎn lù lú。
广筵留上客,丰馔引中厨。guǎng yán liú shàng kè,fēng zhuàn yǐn zhōng chú。
漏缓金徒箭,娇繁玉女壶。lòu huǎn jīn tú jiàn,jiāo fán yù nǚ hú。
秋涛飞喻马,秋水泛仙舻。qiū tāo fēi yù mǎ,qiū shuǐ fàn xiān lú。
意气风云合,言忘道术趋。yì qì fēng yún hé,yán wàng dào shù qū。
共矜名已泰,讵肯沫相濡。gòng jīn míng yǐ tài,jù kěn mò xiāng rú。
有志惭雕朽,无庸类散樗。yǒu zhì cán diāo xiǔ,wú yōng lèi sàn chū。
关山暂超忽,形影叹艰虞。guān shān zàn chāo hū,xíng yǐng tàn jiān yú。
结网空知羡,图荣岂自诬。jié wǎng kōng zhī xiàn,tú róng qǐ zì wū。
忘情同塞马,比德类宛驹。wàng qíng tóng sāi mǎ,bǐ dé lèi wǎn jū。
陇阪肝肠绝,阳关亭候迂。lǒng bǎn gān cháng jué,yáng guān tíng hòu yū。
迷魂惊落雁,离恨断飞凫。mí hún jīng luò yàn,lí hèn duàn fēi fú。
春去荣华尽,年来岁月芜。chūn qù róng huá jǐn,nián lái suì yuè wú。
边愁伤郢调,乡思绕吴歈。biān chóu shāng yǐng diào,xiāng sī rào wú yú。
河气通中国,山途限外区。hé qì tōng zhōng guó,shān tú xiàn wài qū。
相思若可寄,冰泮有衔芦。xiāng sī ruò kě jì,bīng pàn yǒu xián lú。
骆宾王

骆宾王

骆宾王(约619—约687年)字观光,汉族,婺州义乌人(今浙江义乌)。唐初诗人,与王勃、杨炯、卢照邻合称“初唐四杰”。又与富嘉谟并称“富骆”。高宗永徽中为道王李元庆府属,历武功、长安主簿,仪凤三年,入为侍御史,因事下狱,次年遇赦,调露二年除临海丞,不得志,辞官。有集。骆宾王于武则天光宅元年,为起兵扬州反武则天的徐敬业作《代李敬业传檄天下文》,敬业败,亡命不知所之,或云被杀,或云为僧。 骆宾王的作品>>

猜您喜欢

夏日游山家同夏少府

骆宾王

返照下层岑,物外狎招寻。fǎn zhào xià céng cén,wù wài xiá zhāo xún。
兰径薰幽佩,槐庭落暗金。lán jìng xūn yōu pèi,huái tíng luò àn jīn。
谷静风声彻,山空月色深。gǔ jìng fēng shēng chè,shān kōng yuè sè shēn。
一遣樊笼累,唯馀松桂心。yī qiǎn fán lóng lèi,wéi yú sōng guì xīn。

咏美人在天津桥

骆宾王

美女出东邻,容与上天津。měi nǚ chū dōng lín,róng yǔ shàng tiān jīn。
整衣香满路,移步袜生尘。zhěng yī xiāng mǎn lù,yí bù wà shēng chén。
水下看妆影,眉头画月新。shuǐ xià kàn zhuāng yǐng,méi tóu huà yuè xīn。
寄言曹子建,个是洛川神。jì yán cáo zi jiàn,gè shì luò chuān shén。

浮槎

骆宾王

昔负千寻质,高临九仞峰。xī fù qiān xún zhì,gāo lín jiǔ rèn fēng。
真心凌晚桂,劲节掩寒松。zhēn xīn líng wǎn guì,jìn jié yǎn hán sōng。
忽值风飙折,坐为波浪冲。hū zhí fēng biāo zhé,zuò wèi bō làng chōng。
摧残空有恨,拥肿遂无庸。cuī cán kōng yǒu hèn,yōng zhǒng suì wú yōng。
渤海三千里,泥沙几万重。bó hǎi sān qiān lǐ,ní shā jǐ wàn zhòng。
似舟飘不定,如梗泛何从。shì zhōu piāo bù dìng,rú gěng fàn hé cóng。
仙客终难托,良工岂易逢。xiān kè zhōng nán tuō,liáng gōng qǐ yì féng。
徒怀万乘器,谁为一先容。tú huái wàn chéng qì,shuí wèi yī xiān róng。
931234567