古诗词

杂曲

李益

妾本蚕家女,不识贵门仪。qiè běn cán jiā nǚ,bù shí guì mén yí。
稿砧持玉斧,交结五陵儿。gǎo zhēn chí yù fǔ,jiāo jié wǔ líng ér。
十日或一见,九日在路岐。shí rì huò yī jiàn,jiǔ rì zài lù qí。
人生此夫婿,富贵欲何为。rén shēng cǐ fū xù,fù guì yù hé wèi。
杨柳徒可折,南山不可移。yáng liǔ tú kě zhé,nán shān bù kě yí。
妇人贵结发,宁有再嫁资。fù rén guì jié fā,níng yǒu zài jià zī。
嫁女莫望高,女心愿所宜。jià nǚ mò wàng gāo,nǚ xīn yuàn suǒ yí。
宁从贱相守,不愿贵相离。níng cóng jiàn xiāng shǒu,bù yuàn guì xiāng lí。
蓝叶郁重重,蓝花若榴色。lán yè yù zhòng zhòng,lán huā ruò liú sè。
少妇归少年,华光自相得。shǎo fù guī shǎo nián,huá guāng zì xiāng dé。
谁言配君子,以奉百年身。shuí yán pèi jūn zi,yǐ fèng bǎi nián shēn。
有义即夫婿,无义还他人。yǒu yì jí fū xù,wú yì hái tā rén。
爱如寒炉火,弃若秋风扇。ài rú hán lú huǒ,qì ruò qiū fēng shàn。
山岳起面前,相看不相见。shān yuè qǐ miàn qián,xiāng kàn bù xiāng jiàn。
丈夫非小儿,何用强相知。zhàng fū fēi xiǎo ér,hé yòng qiáng xiāng zhī。
不见朝生菌,易成还易衰。bù jiàn cháo shēng jūn,yì chéng hái yì shuāi。
征客欲临路,居人还出门。zhēng kè yù lín lù,jū rén hái chū mén。
北风河梁上,四野愁云繁。běi fēng hé liáng shàng,sì yě chóu yún fán。
岂不恋我家,夫婿多感恩。qǐ bù liàn wǒ jiā,fū xù duō gǎn ēn。
前程有日月,勋绩在河源。qián chéng yǒu rì yuè,xūn jì zài hé yuán。
少妇马前立,请君听一言。shǎo fù mǎ qián lì,qǐng jūn tīng yī yán。
春至草亦生,谁能无别情。chūn zhì cǎo yì shēng,shuí néng wú bié qíng。
殷勤展心素,见新莫忘故。yīn qín zhǎn xīn sù,jiàn xīn mò wàng gù。
遥望孟门山,殷勤报君子。yáo wàng mèng mén shān,yīn qín bào jūn zi。
既为随阳雁,勿学西流水。jì wèi suí yáng yàn,wù xué xī liú shuǐ。
尝闻生别离,悲莫悲于此。cháng wén shēng bié lí,bēi mò bēi yú cǐ。
同器不同荣,堂下即千里。tóng qì bù tóng róng,táng xià jí qiān lǐ。
与君贫贱交,何异萍上水。yǔ jūn pín jiàn jiāo,hé yì píng shàng shuǐ。
托身天使然,同生复同死。tuō shēn tiān shǐ rán,tóng shēng fù tóng sǐ。
李益

李益

李益(约750—约830), 唐代诗人,字君虞,祖籍凉州姑臧(今甘肃武威市凉州区),后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。以边塞诗作名世,擅长绝句,尤其工于七绝。 李益的作品>>

猜您喜欢

石楼山见月

李益

紫塞连年戍,黄砂碛路穷。zǐ sāi lián nián shù,huáng shā qì lù qióng。
故人今夜宿,见月石楼中。gù rén jīn yè sù,jiàn yuè shí lóu zhōng。

惜春伤同幕故人孟郎中

李益

畏老身全老,逢春解惜春。wèi lǎo shēn quán lǎo,féng chūn jiě xī chūn。
今年看花伴,已少去年人。jīn nián kàn huā bàn,yǐ shǎo qù nián rén。

嘉禾寺见亡友王七题壁

李益

今日忆君处,忆君君岂知。jīn rì yì jūn chù,yì jūn jūn qǐ zhī。
空馀暗尘字,读罢泪仍垂。kōng yú àn chén zì,dú bà lèi réng chuí。

赠内兄卢纶

李益

世故中年别,馀生此会同。shì gù zhōng nián bié,yú shēng cǐ huì tóng。
却将悲与病,来对朗陵翁。què jiāng bēi yǔ bìng,lái duì lǎng líng wēng。

答广宣供奉问兰陵居

李益

居北有朝路,居南无住人。jū běi yǒu cháo lù,jū nán wú zhù rén。
劳师问家第,山色是南邻。láo shī wèn jiā dì,shān sè shì nán lín。

乞宽禅师瘿山罍呈宣供奉

李益

石色凝秋藓,峰形若夏云。shí sè níng qiū xiǎn,fēng xíng ruò xià yún。
谁留秦苑地,好赠杏溪君。shuí liú qín yuàn dì,hǎo zèng xìng xī jūn。

观骑射

李益

边头射雕将,走马出中军。biān tóu shè diāo jiāng,zǒu mǎ chū zhōng jūn。
远见平原上,翻身向暮云。yuǎn jiàn píng yuán shàng,fān shēn xiàng mù yún。

幽州赋诗见意时佐刘幕

李益

征戍在桑干,年年蓟水寒。zhēng shù zài sāng gàn,nián nián jì shuǐ hán。
殷勤驿西路,北去向长安。yīn qín yì xī lù,běi qù xiàng zhǎng ān。

军次阳城烽舍北流泉

李益

何地可潸然,阳城烽树边。hé dì kě shān rán,yáng chéng fēng shù biān。
今朝望乡客,不饮北流泉。jīn cháo wàng xiāng kè,bù yǐn běi liú quán。

金吾子

李益

绣帐博山炉,银鞍冯子都。xiù zhàng bó shān lú,yín ān féng zi dōu。
黄昏莫攀折,惊起欲栖乌。huáng hūn mò pān zhé,jīng qǐ yù qī wū。

山鹧鸪词

李益

湘江斑竹枝,锦翅鹧鸪飞。xiāng jiāng bān zhú zhī,jǐn chì zhè gū fēi。
处处湘云合,郎从何处归。chù chù xiāng yún hé,láng cóng hé chù guī。

代人乞花

李益

绣户朝眠起,开帘满地花。xiù hù cháo mián qǐ,kāi lián mǎn dì huā。
春风解人意,欲落妾西家。chūn fēng jiě rén yì,yù luò qiè xī jiā。

扬州怀古

李益

故国歌钟地,长桥车马尘。gù guó gē zhōng dì,zhǎng qiáo chē mǎ chén。
彭城阁边柳,偏似不胜春。péng chéng gé biān liǔ,piān shì bù shèng chūn。

从军北征

李益

天山雪后海风寒,横笛偏吹行路难。tiān shān xuě hòu hǎi fēng hán,héng dí piān chuī xíng lù nán。
碛里征人三十万,一时回向月明看。qì lǐ zhēng rén sān shí wàn,yī shí huí xiàng yuè míng kàn。

听晓

李益

边霜昨夜堕关榆,吹角当城汉月孤。biān shuāng zuó yè duò guān yú,chuī jiǎo dāng chéng hàn yuè gū。
无限塞鸿飞不度,秋风卷入小单于。wú xiàn sāi hóng fēi bù dù,qiū fēng juǎn rù xiǎo dān yú。
1141234567»