古诗词

水龙吟·其一望九华山作

张孝祥

竹舆晓入青阳,细风凉月天如洗。zhú yú xiǎo rù qīng yáng,xì fēng liáng yuè tiān rú xǐ。
峰回路转,云舒霞卷,了非人世。fēng huí lù zhuǎn,yún shū xiá juǎn,le fēi rén shì。
转就丹砂,铸成金鼎,碧光相倚。zhuǎn jiù dān shā,zhù chéng jīn dǐng,bì guāng xiāng yǐ。
料天关虎守,箕畴龙负,开神秘、留兹地。liào tiān guān hǔ shǒu,jī chóu lóng fù,kāi shén mì liú zī dì。
缥缈珠幢羽卫。piāo miǎo zhū chuáng yǔ wèi。
望蓬莱、初无弱水。wàng péng lái chū wú ruò shuǐ。
仙人拍手,山头笑我,尘埃满袂。xiān rén pāi shǒu,shān tóu xiào wǒ,chén āi mǎn mèi。
春锁瑶房,雾迷芝圃,昔游都记。chūn suǒ yáo fáng,wù mí zhī pǔ,xī yóu dōu jì。
怅世缘未了,匆匆又去,空凝伫、烟霄里。chàng shì yuán wèi le,cōng cōng yòu qù,kōng níng zhù yān xiāo lǐ。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

舟中

张孝祥

南来北去祇纷纷,又过荆山一月春。nán lái běi qù qí fēn fēn,yòu guò jīng shān yī yuè chūn。
笑杀风前桃李树,飘蓬犹作未归人。xiào shā fēng qián táo lǐ shù,piāo péng yóu zuò wèi guī rén。

舟中

张孝祥

泊船江口夜深深,月傍蓬窗照浅斟。pō chuán jiāng kǒu yè shēn shēn,yuè bàng péng chuāng zhào qiǎn zhēn。
隔岸渔灯半明灭,不眠空有故人心。gé àn yú dēng bàn míng miè,bù mián kōng yǒu gù rén xīn。

喜雨

张孝祥

已晴复雨雨还晴,惯阅人间梦不惊。yǐ qíng fù yǔ yǔ hái qíng,guàn yuè rén jiān mèng bù jīng。
小立栏干搔短发,乱云飞度夕阳城。xiǎo lì lán gàn sāo duǎn fā,luàn yún fēi dù xī yáng chéng。

谢黄主管

张孝祥

一杯为我贳天刑,便觉人间有独醒。yī bēi wèi wǒ shì tiān xíng,biàn jué rén jiān yǒu dú xǐng。
忆昨金华侍经席,曾分甘露饮春庭。yì zuó jīn huá shì jīng xí,céng fēn gān lù yǐn chūn tíng。

有怀

张孝祥

故人春梦谁复见,故园梨花二月天。gù rén chūn mèng shuí fù jiàn,gù yuán lí huā èr yuè tiān。
丁祝主人时醉赏,荆州寒食又经年。dīng zhù zhǔ rén shí zuì shǎng,jīng zhōu hán shí yòu jīng nián。

广右道中

张孝祥

参天古木绿阴合,峻极层峦瀑布长。cān tiān gǔ mù lǜ yīn hé,jùn jí céng luán pù bù zhǎng。
啼鸟一声家万里,依然无语对斜阳。tí niǎo yī shēng jiā wàn lǐ,yī rán wú yǔ duì xié yáng。

广右道中

张孝祥

触鼻野花香泛泛,劝归啼鸟意谆谆。chù bí yě huā xiāng fàn fàn,quàn guī tí niǎo yì zhūn zhūn。
岭南三月已烦暑,犹向江头细问津。lǐng nán sān yuè yǐ fán shǔ,yóu xiàng jiāng tóu xì wèn jīn。

赠鹿苑信公诗禅

张孝祥

诗卷随身四十年,忙时参得竹箄禅。shī juǎn suí shēn sì shí nián,máng shí cān dé zhú bǐ chán。
而今投老湘西寺,卧看湘江水拍天。ér jīn tóu lǎo xiāng xī sì,wò kàn xiāng jiāng shuǐ pāi tiān。

赠鹿苑信公诗禅

张孝祥

句中有眼悟方知,悟处还同病著锥。jù zhōng yǒu yǎn wù fāng zhī,wù chù hái tóng bìng zhù zhuī。
一个机关无两用,鸟窠拈起布毛吹。yī gè jī guān wú liǎng yòng,niǎo kē niān qǐ bù máo chuī。

闻德远与曾裘甫黎师侯会饮范周士所

张孝祥

海棠开后碧桃开,寒食人家燕子来。hǎi táng kāi hòu bì táo kāi,hán shí rén jiā yàn zi lái。
一病闭门三十日,更无屐齿到苍苔。yī bìng bì mén sān shí rì,gèng wú jī chǐ dào cāng tái。

闻德远与曾裘甫黎师侯会饮范周士所

张孝祥

张饮名园乐有馀,奉常何苦但斋居。zhāng yǐn míng yuán lè yǒu yú,fèng cháng hé kǔ dàn zhāi jū。
一杯我亦垂涎甚,病起无聊只羡渠。yī bēi wǒ yì chuí xián shén,bìng qǐ wú liáo zhǐ xiàn qú。

闻德远与曾裘甫黎师侯会饮范周士所

张孝祥

臞曾句法早知名,新筑诗坛五字城。qú céng jù fǎ zǎo zhī míng,xīn zhù shī tán wǔ zì chéng。
不要绨袍怜范叔,应将石鼎调弥明。bù yào tí páo lián fàn shū,yīng jiāng shí dǐng diào mí míng。

水仙

张孝祥

净色只应撩处士,国香今不落民家。jìng sè zhǐ yīng liāo chù shì,guó xiāng jīn bù luò mín jiā。
江城望断春消息,故遣诗人咏此花。jiāng chéng wàng duàn chūn xiāo xī,gù qiǎn shī rén yǒng cǐ huā。

赋衡山张氏米帖

张孝祥

人物千年海岳翁,笔精墨妙与天通。rén wù qiān nián hǎi yuè wēng,bǐ jīng mò miào yǔ tiān tōng。
传闻有帖藏张姓,怪底湘江月贯虹。chuán wén yǒu tiē cáng zhāng xìng,guài dǐ xiāng jiāng yuè guàn hóng。

借魏元理画

张孝祥

复古殿中留醉墨,只今神品世间无。fù gǔ diàn zhōng liú zuì mò,zhǐ jīn shén pǐn shì jiān wú。
衡山尚画传家宝,花鸭来禽肯借不。héng shān shàng huà chuán jiā bǎo,huā yā lái qín kěn jiè bù。