古诗词

诗偈

庞蕴

大唐三百六十州,我暂放闲乘兴游。dà táng sān bǎi liù shí zhōu,wǒ zàn fàng xián chéng xīng yóu。
瞬息之间知事尽,若论入理更深幽。shùn xī zhī jiān zhī shì jǐn,ruò lùn rù lǐ gèng shēn yōu。
共外知识呷清水,总是妄想无骨头。gòng wài zhī shí gā qīng shuǐ,zǒng shì wàng xiǎng wú gǔ tóu。
却归东西山道去,不舍因缘骑牯牛。què guī dōng xī shān dào qù,bù shě yīn yuán qí gǔ niú。
后望青山平似掌,前瞻汉水水东流。hòu wàng qīng shān píng shì zhǎng,qián zhān hàn shuǐ shuǐ dōng liú。
试问西域那提子,遗法殷勤无所求。shì wèn xī yù nà tí zi,yí fǎ yīn qín wú suǒ qiú。
自入大海归火宅,不觉乘空失却牛。zì rù dà hǎi guī huǒ zhái,bù jué chéng kōng shī què niú。
有人见我归东土,我本元居西海头。yǒu rén jiàn wǒ guī dōng tǔ,wǒ běn yuán jū xī hǎi tóu。
来去自然无障碍,出入生死有何忧。lái qù zì rán wú zhàng ài,chū rù shēng sǐ yǒu hé yōu。

庞蕴

唐衡州衡阳人,字道玄。嗜佛法,曾谒僧人石头。因厌贪俗,沉家财于洞庭,鬻竹器以为生。后居襄阳,世称庞居士。工诗。有《诗偈》。 庞蕴的作品>>

猜您喜欢

诗偈

庞蕴

行学非真道,徒劳神与躯。xíng xué fēi zhēn dào,tú láo shén yǔ qū。
千里寻月影,终是枉工夫。qiān lǐ xún yuè yǐng,zhōng shì wǎng gōng fū。
不悟缘声色,当今学者疏。bù wù yuán shēng sè,dāng jīn xué zhě shū。
但看起灭处,此个是真如。dàn kàn qǐ miè chù,cǐ gè shì zhēn rú。

诗偈

庞蕴

教君杀贼法,不用苦多方。jiào jūn shā zéi fǎ,bù yòng kǔ duō fāng。
慧剑当心刺,心亡法亦亡。huì jiàn dāng xīn cì,xīn wáng fǎ yì wáng。
心亡极乐国,法亡即西方。xīn wáng jí lè guó,fǎ wáng jí xī fāng。
贼为象马用,神自作空王。zéi wèi xiàng mǎ yòng,shén zì zuò kōng wáng。

诗偈

庞蕴

惭愧好意根,无自亦无他。cán kuì hǎo yì gēn,wú zì yì wú tā。
无自身无垢,无他尘不加。wú zì shēn wú gòu,wú tā chén bù jiā。
常居清静地,知有不能过。cháng jū qīng jìng dì,zhī yǒu bù néng guò。
旧时恶知识,总见阿弥陀。jiù shí è zhī shí,zǒng jiàn ā mí tuó。

诗偈

庞蕴

惭愧一双耳,常思解脱声。cán kuì yī shuāng ěr,cháng sī jiě tuō shēng。
若论俗语话,实是不能听。ruò lùn sú yǔ huà,shí shì bù néng tīng。
闻财耳不纳,闻色心不生。wén cái ěr bù nà,wén sè xīn bù shēng。
不受有无语,何虑不惺惺。bù shòu yǒu wú yǔ,hé lǜ bù xīng xīng。

诗偈

庞蕴

惭愧一躯身,梵号波罗柰。cán kuì yī qū shēn,fàn hào bō luó nài。
被贼一群使,寻常不自在。bèi zéi yī qún shǐ,xún cháng bù zì zài。
亦名为枯井,亦名为韛袋。yì míng wèi kū jǐng,yì míng wèi bài dài。
亦名朽故宅,亦名幻三昧。yì míng xiǔ gù zhái,yì míng huàn sān mèi。
佛骂作死尸,乘尸渡大海。fú mà zuò sǐ shī,chéng shī dù dà hǎi。
大海元无水,死尸非是船。dà hǎi yuán wú shuǐ,sǐ shī fēi shì chuán。
熟看世上事,总是假因缘。shú kàn shì shàng shì,zǒng shì jiǎ yīn yuán。
若了身心相,空里任横眠。ruò le shēn xīn xiāng,kōng lǐ rèn héng mián。
具此六惭愧,实是不求天。jù cǐ liù cán kuì,shí shì bù qiú tiān。

诗偈

庞蕴

贪瞋不肯舍,徒劳读释经。tān chēn bù kěn shě,tú láo dú shì jīng。
看方不服药,病从何处轻。kàn fāng bù fú yào,bìng cóng hé chù qīng。
201«891011121314