古诗词

义雀行和朱评事

贾岛

玄鸟雄雌俱,春雷惊蛰余。xuán niǎo xióng cí jù,chūn léi jīng zhé yú。
口衔黄河泥,空即翔天隅。kǒu xián huáng hé ní,kōng jí xiáng tiān yú。
一夕皆莫归,哓哓遗众雏。yī xī jiē mò guī,xiāo xiāo yí zhòng chú。
双雀抱仁义,哺食劳劬劬。shuāng què bào rén yì,bǔ shí láo qú qú。
雏既逦迤飞,云间声相呼。chú jì lǐ yí fēi,yún jiān shēng xiāng hū。
燕雀虽微类,感愧诚不殊。yàn què suī wēi lèi,gǎn kuì chéng bù shū。
禽贤难自彰,幸得主人书。qín xián nán zì zhāng,xìng dé zhǔ rén shū。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

宿慈恩寺郁公房

贾岛

病身来寄宿,自扫一床闲。bìng shēn lái jì sù,zì sǎo yī chuáng xián。
反照临江磬,新秋过雨山。fǎn zhào lín jiāng qìng,xīn qiū guò yǔ shān。
竹阴移冷月,荷气带禅关。zhú yīn yí lěng yuè,hé qì dài chán guān。
独住天台意,方从内请还。dú zhù tiān tái yì,fāng cóng nèi qǐng hái。

送褚山人归日本

贾岛

悬帆待秋水,去入杳冥间。xuán fān dài qiū shuǐ,qù rù yǎo míng jiān。
东海几年别,中华此日还。dōng hǎi jǐ nián bié,zhōng huá cǐ rì hái。
岸遥生白发,波尽露青山。àn yáo shēng bái fā,bō jǐn lù qīng shān。
隔水相思在,无书也是闲。gé shuǐ xiāng sī zài,wú shū yě shì xián。

寄韩湘

贾岛

过岭行多少,潮州涨满川。guò lǐng xíng duō shǎo,cháo zhōu zhǎng mǎn chuān。
花开南去后,水冻北归前。huā kāi nán qù hòu,shuǐ dòng běi guī qián。
望鹭吟登阁,听猿泪滴船。wàng lù yín dēng gé,tīng yuán lèi dī chuán。
相思堪面话,不著尺书传。xiāng sī kān miàn huà,bù zhù chǐ shū chuán。

雨夜寄马戴

贾岛

芳林杏花树,花落子西东。fāng lín xìng huā shù,huā luò zi xī dōng。
今夕曲江雨,寒催朔北风。jīn xī qū jiāng yǔ,hán cuī shuò běi fēng。
乡书沧海绝,隐路翠微通。xiāng shū cāng hǎi jué,yǐn lù cuì wēi tōng。
寂寂相思际,孤釭残漏中。jì jì xiāng sī jì,gū gāng cán lòu zhōng。

喜无可上人游山回

贾岛

一食复何如,寻山无定居。yī shí fù hé rú,xún shān wú dìng jū。
相逢新夏满,不见半年馀。xiāng féng xīn xià mǎn,bù jiàn bàn nián yú。
听话龙潭雪,休传鸟道书。tīng huà lóng tán xuě,xiū chuán niǎo dào shū。
别来还似旧,白发日高梳。bié lái hái shì jiù,bái fā rì gāo shū。

寄毗陵彻公

贾岛

身依吴寺老,黄叶几回看。shēn yī wú sì lǎo,huáng yè jǐ huí kàn。
早讲林霜在,孤禅隙月残。zǎo jiǎng lín shuāng zài,gū chán xì yuè cán。
井通潮浪远,钟与角声寒。jǐng tōng cháo làng yuǎn,zhōng yǔ jiǎo shēng hán。
已有南游约,谁言礼谒难。yǐ yǒu nán yóu yuē,shuí yán lǐ yè nán。

送韦琼校书

贾岛

宾佐兼归觐,此行江汉心。bīn zuǒ jiān guī jìn,cǐ xíng jiāng hàn xīn。
别离从阙下,道路向山阴。bié lí cóng quē xià,dào lù xiàng shān yīn。
孤屿消寒沫,空城滴夜霖。gū yǔ xiāo hán mò,kōng chéng dī yè lín。
若邪溪畔寺,秋色共谁寻。ruò xié xī pàn sì,qiū sè gòng shuí xún。

寄刘侍御

贾岛

衣多苔藓痕,犹拟更趋门。yī duō tái xiǎn hén,yóu nǐ gèng qū mén。
自夏虽无病,经秋不过原。zì xià suī wú bìng,jīng qiū bù guò yuán。
积泉留岱鸟,叠岫隔巴猿。jī quán liú dài niǎo,dié xiù gé bā yuán。
琴月西斋集,如今岂复言。qín yuè xī zhāi jí,rú jīn qǐ fù yán。

送穆少府知眉州

贾岛

剑门倚青汉,君昔未曾过。jiàn mén yǐ qīng hàn,jūn xī wèi céng guò。
日暮行人少,山深异鸟多。rì mù xíng rén shǎo,shān shēn yì niǎo duō。
猿啼和峡雨,栈尽到江波。yuán tí hé xiá yǔ,zhàn jǐn dào jiāng bō。
一路白云里,飞泉洒薜萝。yī lù bái yún lǐ,fēi quán sǎ bì luó。

二月晦日留别鄠

贾岛

立马柳花里,别君当酒酣。lì mǎ liǔ huā lǐ,bié jūn dāng jiǔ hān。
春风渐向北,云雁不飞南。chūn fēng jiàn xiàng běi,yún yàn bù fēi nán。
明晓日初一,今年月又三。míng xiǎo rì chū yī,jīn nián yuè yòu sān。
鞭羸去暮色,远岳起烟岚。biān léi qù mù sè,yuǎn yuè qǐ yān lán。

送李校书赴吉期

贾岛

筮算重重吉,良期讵可迁。shì suàn zhòng zhòng jí,liáng qī jù kě qiān。
不同牛女夜,是配凤凰年。bù tóng niú nǚ yè,shì pèi fèng huáng nián。
佩玉春风里,题章蜡烛前。pèi yù chūn fēng lǐ,tí zhāng là zhú qián。
诗书与箴训,夫哲又妻贤。shī shū yǔ zhēn xùn,fū zhé yòu qī xián。

宿孤馆

贾岛

落日投村戍,愁生为客途。luò rì tóu cūn shù,chóu shēng wèi kè tú。
寒山晴后绿,秋月夜来孤。hán shān qíng hòu lǜ,qiū yuè yè lái gū。
橘树千株在,渔家一半无。jú shù qiān zhū zài,yú jiā yī bàn wú。
自知风水静,舟系岸边芦。zì zhī fēng shuǐ jìng,zhōu xì àn biān lú。

哭宗密禅师

贾岛

鸟道雪岑巅,师亡谁去禅。niǎo dào xuě cén diān,shī wáng shuí qù chán。
几尘增灭后,树色改生前。jǐ chén zēng miè hòu,shù sè gǎi shēng qián。
层塔当松吹,残踪傍野泉。céng tǎ dāng sōng chuī,cán zōng bàng yě quán。
唯嗟听经虎,时到坏庵边。wéi jiē tīng jīng hǔ,shí dào huài ān biān。

宿山寺

贾岛

众岫耸寒色,精庐向此分。zhòng xiù sǒng hán sè,jīng lú xiàng cǐ fēn。
流星透疏木,走月逆行云。liú xīng tòu shū mù,zǒu yuè nì xíng yún。
绝顶人来少,高松鹤不群。jué dǐng rén lái shǎo,gāo sōng hè bù qún。
一僧年八十,世事未曾闻。yī sēng nián bā shí,shì shì wèi céng wén。

送友人如边

贾岛

去日重阳后,前程菊正芳。qù rì zhòng yáng hòu,qián chéng jú zhèng fāng。
行车辗秋岳,落叶坠寒霜。xíng chē niǎn qiū yuè,luò yè zhuì hán shuāng。
云入汉天白,风高碛色黄。yún rù hàn tiān bái,fēng gāo qì sè huáng。
蒲轮待恐晚,求荐向诸方。pú lún dài kǒng wǎn,qiú jiàn xiàng zhū fāng。