古诗词

哭柏岩和尚

贾岛

苔覆石床新,师曾占几春。tái fù shí chuáng xīn,shī céng zhàn jǐ chūn。
写留行道影,焚却坐禅身。xiě liú xíng dào yǐng,fén què zuò chán shēn。
塔院关松雪,经房锁隙尘。tǎ yuàn guān sōng xuě,jīng fáng suǒ xì chén。
自嫌双泪下,不是解空人。zì xián shuāng lèi xià,bù shì jiě kōng rén。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

郑尚书新开涪江二首

贾岛

岸凿青山破,江开白浪寒。àn záo qīng shān pò,jiāng kāi bái làng hán。
日沈源出海,春至草生滩。rì shěn yuán chū hǎi,chūn zhì cǎo shēng tān。
梓匠防波溢,蓬仙畏水乾。zǐ jiàng fáng bō yì,péng xiān wèi shuǐ qián。
从今疏决后,任雨滞峰峦。cóng jīn shū jué hòu,rèn yǔ zhì fēng luán。

郑尚书新开涪江二首

贾岛

不侵南亩务,已拔北江流。bù qīn nán mǔ wù,yǐ bá běi jiāng liú。
涪水方移岸,浔阳有到舟。fú shuǐ fāng yí àn,xún yáng yǒu dào zhōu。
潭澄初捣药,波动乍垂钩。tán chéng chū dǎo yào,bō dòng zhà chuí gōu。
山可疏三里,从知历亿秋。shān kě shū sān lǐ,cóng zhī lì yì qiū。

寄乔侍郎

贾岛

大宁犹未到,曾渡北浮桥。dà níng yóu wèi dào,céng dù běi fú qiáo。
晓出爬船寺,手擎紫栗条。xiǎo chū pá chuán sì,shǒu qíng zǐ lì tiáo。
差池不相见,怅望至今朝。chà chí bù xiāng jiàn,chàng wàng zhì jīn cháo。
近日营家计,绳悬一小瓢。jìn rì yíng jiā jì,shéng xuán yī xiǎo piáo。

送去华法师

贾岛

在越居何寺,东南水路归。zài yuè jū hé sì,dōng nán shuǐ lù guī。
秋江洗一钵,寒日晒三衣。qiū jiāng xǐ yī bō,hán rì shài sān yī。
默听鸿声尽,行看叶影飞。mò tīng hóng shēng jǐn,xíng kàn yè yǐng fēi。
囊中无宝货,船户夜扃稀。náng zhōng wú bǎo huò,chuán hù yè jiōng xī。

送蔡京

贾岛

跃蹄归鲁日,带漏别秦星。yuè tí guī lǔ rì,dài lòu bié qín xīng。
易折芳条桂,难穷邃义经。yì zhé fāng tiáo guì,nán qióng suì yì jīng。
登封多泰岳,巡狩遍沧溟。dēng fēng duō tài yuè,xún shòu biàn cāng míng。
家在何林下,梁山翠满庭。jiā zài hé lín xià,liáng shān cuì mǎn tíng。

慈恩寺上座院

贾岛

未委衡山色,何如对塔峰。wèi wěi héng shān sè,hé rú duì tǎ fēng。
曩宵曾宿此,今夕值秋浓。nǎng xiāo céng sù cǐ,jīn xī zhí qiū nóng。
羽族栖烟竹,寒流带月钟。yǔ zú qī yān zhú,hán liú dài yuè zhōng。
井甘源起异,泉涌渍苔封。jǐng gān yuán qǐ yì,quán yǒng zì tái fēng。

题朱庆馀所居

贾岛

天寒吟竟晓,古屋瓦生松。tiān hán yín jìng xiǎo,gǔ wū wǎ shēng sōng。
寄信船一只,隔乡山万重。jì xìn chuán yī zhǐ,gé xiāng shān wàn zhòng。
树来沙岸鸟,窗度雪楼钟。shù lái shā àn niǎo,chuāng dù xuě lóu zhōng。
每忆江中屿,更看城上峰。měi yì jiāng zhōng yǔ,gèng kàn chéng shàng fēng。

送黄知

贾岛

池亭沈饮遍,非独曲江花。chí tíng shěn yǐn biàn,fēi dú qū jiāng huā。
地远路穿海,春归冬到家。dì yuǎn lù chuān hǎi,chūn guī dōng dào jiā。
火山难下雪,瘴土不生茶。huǒ shān nán xià xuě,zhàng tǔ bù shēng chá。
知决移来计,相逢期尚赊。zhī jué yí lái jì,xiāng féng qī shàng shē。

赠胡禅归

贾岛

自是根机钝,非关夏腊深。zì shì gēn jī dùn,fēi guān xià là shēn。
秋来江上寺,夜坐岭南心。qiū lái jiāng shàng sì,yè zuò lǐng nán xīn。
井凿山含月,风吹磬出林。jǐng záo shān hán yuè,fēng chuī qìng chū lín。
祖师携只履,去路杳难寻。zǔ shī xié zhǐ lǚ,qù lù yǎo nán xún。

元日女道士受箓

贾岛

元日更新夜,斋身称净衣。yuán rì gèng xīn yè,zhāi shēn chēng jìng yī。
数星连斗出,万里断云飞。shù xīng lián dòu chū,wàn lǐ duàn yún fēi。
霜下磬声在,月高坛影微。shuāng xià qìng shēng zài,yuè gāo tán yǐng wēi。
立听师语了,左肘系符归。lì tīng shī yǔ le,zuǒ zhǒu xì fú guī。

重与彭兵曹

贾岛

故人在城里,休寄海边书。gù rén zài chéng lǐ,xiū jì hǎi biān shū。
渐去老不远,别来情岂疏。jiàn qù lǎo bù yuǎn,bié lái qíng qǐ shū。
砚冰催腊日,山雀到贫居。yàn bīng cuī là rì,shān què dào pín jū。
每有平戎计,官家别敕除。měi yǒu píng róng jì,guān jiā bié chì chú。

皇甫主簿期游山不及赴

贾岛

休官匹马在,新意入山中。xiū guān pǐ mǎ zài,xīn yì rù shān zhōng。
更住应难遂,前期恨不同。gèng zhù yīng nán suì,qián qī hèn bù tóng。
集蝉苔树僻,留客雨堂空。jí chán tái shù pì,liú kè yǔ táng kōng。
深夜谁相访,惟当清净翁。shēn yè shuí xiāng fǎng,wéi dāng qīng jìng wēng。

宿成湘林下

贾岛

相访夕阳时,千株木未衰。xiāng fǎng xī yáng shí,qiān zhū mù wèi shuāi。
石泉流出谷,山雨滴栖鸱。shí quán liú chū gǔ,shān yǔ dī qī chī。
漏向灯听数,酒因客寝迟。lòu xiàng dēng tīng shù,jiǔ yīn kè qǐn chí。
今宵不尽兴,更有月明期。jīn xiāo bù jǐn xīng,gèng yǒu yuè míng qī。

喜雍陶至

贾岛

今朝笑语同,几日百忧中。jīn cháo xiào yǔ tóng,jǐ rì bǎi yōu zhōng。
鸟度剑门静,蛮归泸水空。niǎo dù jiàn mén jìng,mán guī lú shuǐ kōng。
步霜吟菊畔,待月坐林东。bù shuāng yín jú pàn,dài yuè zuò lín dōng。
且莫孤此兴,勿论穷与通。qiě mò gū cǐ xīng,wù lùn qióng yǔ tōng。

酬胡遇

贾岛

丽句传人口,科名立可图。lì jù chuán rén kǒu,kē míng lì kě tú。
移居见山烧,买树带巢乌。yí jū jiàn shān shāo,mǎi shù dài cháo wū。
游远风涛急,吟清雪月孤。yóu yuǎn fēng tāo jí,yín qīng xuě yuè gū。
却思初识面,仍未有多须。què sī chū shí miàn,réng wèi yǒu duō xū。