古诗词

永福湖和杨郑州

贾岛

积水还平岸,春来引郑溪。jī shuǐ hái píng àn,chūn lái yǐn zhèng xī。
旧渠通郭下,新堰绝湖西。jiù qú tōng guō xià,xīn yàn jué hú xī。
嵩少分明对,潇湘阔狭齐。sōng shǎo fēn míng duì,xiāo xiāng kuò xiá qí。
客游随庶子,孤屿草萋萋。kè yóu suí shù zi,gū yǔ cǎo qī qī。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

望山

贾岛

南山三十里,不见逾一旬。nán shān sān shí lǐ,bù jiàn yú yī xún。
冒雨时立望,望之如朋亲。mào yǔ shí lì wàng,wàng zhī rú péng qīn。
虬龙一掬波,洗荡千万春。qiú lóng yī jū bō,xǐ dàng qiān wàn chūn。
日日雨不断,愁杀望山人。rì rì yǔ bù duàn,chóu shā wàng shān rén。
天事不可长,劲风来如奔。tiān shì bù kě zhǎng,jìn fēng lái rú bēn。
阴霪一以扫,浩翠写国门。yīn yín yī yǐ sǎo,hào cuì xiě guó mén。
长安百万家,家家张屏新。zhǎng ān bǎi wàn jiā,jiā jiā zhāng píng xīn。
谁家最好山,我愿为其邻。shuí jiā zuì hǎo shān,wǒ yuàn wèi qí lín。

北岳庙

贾岛

天地有五岳,恒岳居其北。tiān dì yǒu wǔ yuè,héng yuè jū qí běi。
岩峦叠万重,诡怪浩难测。yán luán dié wàn zhòng,guǐ guài hào nán cè。
人来不敢入,祠宇白日黑。rén lái bù gǎn rù,cí yǔ bái rì hēi。
有时起霖雨,一洒天地德。yǒu shí qǐ lín yǔ,yī sǎ tiān dì dé。
神兮安在哉,永康我王国。shén xī ān zài zāi,yǒng kāng wǒ wáng guó。

朝饥

贾岛

市中有樵山,此舍朝无烟。shì zhōng yǒu qiáo shān,cǐ shě cháo wú yān。
井底有甘泉,釜中乃空然。jǐng dǐ yǒu gān quán,fǔ zhōng nǎi kōng rán。
我要见白日,雪来塞青天。wǒ yào jiàn bái rì,xuě lái sāi qīng tiān。
坐闻西床琴,冻折两三弦。zuò wén xī chuáng qín,dòng zhé liǎng sān xián。
饥莫诣他门,古人有拙言。jī mò yì tā mén,gǔ rén yǒu zhuō yán。

哭卢仝

贾岛

贤人无官死,不亲者亦悲。xián rén wú guān sǐ,bù qīn zhě yì bēi。
空令古鬼哭,更得新邻比。kōng lìng gǔ guǐ kū,gèng dé xīn lín bǐ。
平生四十年,惟著白布衣。píng shēng sì shí nián,wéi zhù bái bù yī。
天子未辟召,地府谁来追。tiān zi wèi pì zhào,dì fǔ shuí lái zhuī。
长安有交友,托孤遽弃移。zhǎng ān yǒu jiāo yǒu,tuō gū jù qì yí。
冢侧志石短,文字行参差。zhǒng cè zhì shí duǎn,wén zì xíng cān chà。
无钱买松栽,自生蒿草枝。wú qián mǎi sōng zāi,zì shēng hāo cǎo zhī。
在日赠我文,泪流把读时。zài rì zèng wǒ wén,lèi liú bǎ dú shí。
从兹加敬重,深藏恐失遗。cóng zī jiā jìng zhòng,shēn cáng kǒng shī yí。

口号

贾岛

中夜忽自起,汲此百尺泉。zhōng yè hū zì qǐ,jí cǐ bǎi chǐ quán。
林木含白露,星斗在青天。lín mù hán bái lù,xīng dòu zài qīng tiān。

寄远

贾岛

别肠多郁纡,岂能肥肌肤。bié cháng duō yù yū,qǐ néng féi jī fū。
始知相结密,不及相结疏。shǐ zhī xiāng jié mì,bù jí xiāng jié shū。
疏别恨应少,密离恨难袪。shū bié hèn yīng shǎo,mì lí hèn nán qū。
门前南流水,中有北飞鱼。mén qián nán liú shuǐ,zhōng yǒu běi fēi yú。
鱼飞向北海,可以寄远书。yú fēi xiàng běi hǎi,kě yǐ jì yuǎn shū。
不惜寄远书,故人今在无。bù xī jì yuǎn shū,gù rén jīn zài wú。
况此数尺身,阻彼万里途。kuàng cǐ shù chǐ shēn,zǔ bǐ wàn lǐ tú。
自非日月光,难以知子躯。zì fēi rì yuè guāng,nán yǐ zhī zi qū。

斋中

贾岛

眈静非谬为,本性实疏索。dān jìng fēi miù wèi,běn xìng shí shū suǒ。
斋中一就枕,不觉白日落。zhāi zhōng yī jiù zhěn,bù jué bái rì luò。
低扉碍轩辔,寡德谢接诺。dī fēi ài xuān pèi,guǎ dé xiè jiē nuò。
丛菊在墙阴,秋穷未开萼。cóng jú zài qiáng yīn,qiū qióng wèi kāi è。
所餐类病马,动影似移岳。suǒ cān lèi bìng mǎ,dòng yǐng shì yí yuè。
欲驻迫逃衰,岂殊乱绠缚。yù zhù pò táo shuāi,qǐ shū luàn gěng fù。
已见饱时雨,应丰蔬与药。yǐ jiàn bǎo shí yǔ,yīng fēng shū yǔ yào。

感秋

贾岛

商气飒已来,岁华又虚掷。shāng qì sà yǐ lái,suì huá yòu xū zhì。
朝云藏奇峰,暮雨洒疏滴。cháo yún cáng qí fēng,mù yǔ sǎ shū dī。
几蜩嘿凉叶,数蛩思阴壁。jǐ tiáo hēi liáng yè,shù qióng sī yīn bì。
落日空馆中,归心远山碧。luò rì kōng guǎn zhōng,guī xīn yuǎn shān bì。
昔人多秋感,今人何异昔。xī rén duō qiū gǎn,jīn rén hé yì xī。
四序驰百年,玄发坐成白。sì xù chí bǎi nián,xuán fā zuò chéng bái。
喧喧徇声利,扰扰同辙迹。xuān xuān xùn shēng lì,rǎo rǎo tóng zhé jì。
傥无世上怀,去偃松下石。tǎng wú shì shàng huái,qù yǎn sōng xià shí。

玩月

贾岛

寒月破东北,贾生立西南。hán yuè pò dōng běi,jiǎ shēng lì xī nán。
西南立倚何,立倚青青杉。xī nán lì yǐ hé,lì yǐ qīng qīng shān。
近月有数星,星名未详谙。jìn yuè yǒu shù xīng,xīng míng wèi xiáng ān。
但爱杉倚月,我倚杉为三。dàn ài shān yǐ yuè,wǒ yǐ shān wèi sān。
月乃不上杉,上杉难相参。yuè nǎi bù shàng shān,shàng shān nán xiāng cān。
眙?子细视,睛瞳桂枝劖。yí zi xì shì,jīng tóng guì zhī chán。
目常有热疾,久视无烦炎。mù cháng yǒu rè jí,jiǔ shì wú fán yán。
以手扪衣裳,零露已濡沾。yǐ shǒu mén yī shang,líng lù yǐ rú zhān。
久立双足冻,时向股䏶淹。jiǔ lì shuāng zú dòng,shí xiàng gǔ bì yān。
立久病足折,兀然黐胶黏。lì jiǔ bìng zú zhé,wù rán chī jiāo nián。
他人应已睡,转喜此景恬。tā rén yīng yǐ shuì,zhuǎn xǐ cǐ jǐng tián。
此景亦胡及,而我苦淫耽。cǐ jǐng yì hú jí,ér wǒ kǔ yín dān。
无异市井人,见金不知廉。wú yì shì jǐng rén,jiàn jīn bù zhī lián。
不知此夜中,几人同无厌。bù zhī cǐ yè zhōng,jǐ rén tóng wú yàn。
待得上顶看,未拟归枕函。dài dé shàng dǐng kàn,wèi nǐ guī zhěn hán。
强步望寝斋,步步情不堪。qiáng bù wàng qǐn zhāi,bù bù qíng bù kān。
步到竹丛西,东望如隔帘。bù dào zhú cóng xī,dōng wàng rú gé lián。
却坐竹丛外,清思刮幽潜。què zuò zhú cóng wài,qīng sī guā yōu qián。
量知爱月人,身愿化为蟾。liàng zhī ài yuè rén,shēn yuàn huà wèi chán。

辞二知己

贾岛

一双千岁鹤,立别孤翔鸿。yī shuāng qiān suì hè,lì bié gū xiáng hóng。
波岛忽已暮,海雨寒蒙蒙。bō dǎo hū yǐ mù,hǎi yǔ hán méng méng。
离人闻美弹,亦与哀弹同。lí rén wén měi dàn,yì yǔ āi dàn tóng。
况兹切切弄,绕彼行行躬。kuàng zī qiè qiè nòng,rào bǐ xíng xíng gōng。
云飞北岳碧,火息西山红。yún fēi běi yuè bì,huǒ xī xī shān hóng。
何以代远诚,折芳腊雪中。hé yǐ dài yuǎn chéng,zhé fāng là xuě zhōng。

辩士

贾岛

辩士多毁訾,不闻谈己非。biàn shì duō huǐ zī,bù wén tán jǐ fēi。
猛虎恣杀暴,未尝啮妻儿。měng hǔ zì shā bào,wèi cháng niè qī ér。
此理天所感,所感当问谁。cǐ lǐ tiān suǒ gǎn,suǒ gǎn dāng wèn shuí。
求食饲雏禽,吐出美言词。qiú shí sì chú qín,tǔ chū měi yán cí。
善哉君子人,扬光掩瑕玼。shàn zāi jūn zi rén,yáng guāng yǎn xiá cǐ。

不欺

贾岛

上不欺星辰,下不欺鬼神。shàng bù qī xīng chén,xià bù qī guǐ shén。
知心两如此,然后何所陈。zhī xīn liǎng rú cǐ,rán hòu hé suǒ chén。
食鱼味在鲜,食蓼味在辛。shí yú wèi zài xiān,shí liǎo wèi zài xīn。
掘井须到流,结交须到头。jué jǐng xū dào liú,jié jiāo xū dào tóu。
此语诚不谬,敌君三万秋。cǐ yǔ chéng bù miù,dí jūn sān wàn qiū。

寓兴

贾岛

莫居暗室中,开目闭目同。mò jū àn shì zhōng,kāi mù bì mù tóng。
莫趋碧霄路,容飞不容步。mò qū bì xiāo lù,róng fēi bù róng bù。
暗室未可居,碧霄未可趋。àn shì wèi kě jū,bì xiāo wèi kě qū。
劝君跨仙鹤,日下云为衢。quàn jūn kuà xiān hè,rì xià yún wèi qú。

游仙

贾岛

借得孤鹤骑,高近金乌飞。jiè dé gū hè qí,gāo jìn jīn wū fēi。
掬河洗老貌,照月生光辉。jū hé xǐ lǎo mào,zhào yuè shēng guāng huī。
天中鹤路直,天尽鹤一息。tiān zhōng hè lù zhí,tiān jǐn hè yī xī。
归来不骑鹤,身自有羽翼。guī lái bù qí hè,shēn zì yǒu yǔ yì。
若人无仙骨,芝术徒烦食。ruò rén wú xiān gǔ,zhī shù tú fán shí。

枕上吟

贾岛

夜长忆白日,枕上吟千诗。yè zhǎng yì bái rì,zhěn shàng yín qiān shī。
何当苦寒气,忽被东风吹。hé dāng kǔ hán qì,hū bèi dōng fēng chuī。
冰开鱼龙别,天波殊路岐。bīng kāi yú lóng bié,tiān bō shū lù qí。