古诗词

喜无可上人游山回

贾岛

一食复何如,寻山无定居。yī shí fù hé rú,xún shān wú dìng jū。
相逢新夏满,不见半年馀。xiāng féng xīn xià mǎn,bù jiàn bàn nián yú。
听话龙潭雪,休传鸟道书。tīng huà lóng tán xuě,xiū chuán niǎo dào shū。
别来还似旧,白发日高梳。bié lái hái shì jiù,bái fā rì gāo shū。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

谢令狐绹

贾岛

长江飞鸟外,主簿跨驴归。zhǎng jiāng fēi niǎo wài,zhǔ bù kuà lǘ guī。
逐客寒前夜,元戎予厚衣。zhú kè hán qián yè,yuán róng yǔ hòu yī。
雪来松更绿,霜降月弥辉。xuě lái sōng gèng lǜ,shuāng jiàng yuè mí huī。
即日调殷鼎,朝分是与非。jí rì diào yīn dǐng,cháo fēn shì yǔ fēi。

送金州鉴周上人

贾岛

地必寻天目,溪仍住若耶。dì bì xún tiān mù,xī réng zhù ruò yé。
帆随风便发,月不要云遮。fān suí fēng biàn fā,yuè bù yào yún zhē。
极浦浮霜雁,回潮落海查。jí pǔ fú shuāng yàn,huí cháo luò hǎi chá。
峨嵋省春上,立雪指流沙。é méi shěng chūn shàng,lì xuě zhǐ liú shā。

送谭远上人

贾岛

下视白云时,山房盖树皮。xià shì bái yún shí,shān fáng gài shù pí。
垂枝松落子,侧顶鹤听棋。chuí zhī sōng luò zi,cè dǐng hè tīng qí。
清净从沙劫,中终未日欹。qīng jìng cóng shā jié,zhōng zhōng wèi rì yī。
金光明本行,同侍出峨嵋。jīn guāng míng běn xíng,tóng shì chū é méi。

新年

贾岛

嗟以龙钟身,如何岁复新。jiē yǐ lóng zhōng shēn,rú hé suì fù xīn。
石门思隐久,铜镜强窥频。shí mén sī yǐn jiǔ,tóng jìng qiáng kuī pín。
花发新移树,心知故国春。huā fā xīn yí shù,xīn zhī gù guó chūn。
谁能平此恨,岂是北宗人。shuí néng píng cǐ hèn,qǐ shì běi zōng rén。

送僧

贾岛

出家从丱岁,解论造玄门。chū jiā cóng guàn suì,jiě lùn zào xuán mén。
不惜挥谈柄,谁能听至言。bù xī huī tán bǐng,shuí néng tīng zhì yán。
中时山果熟,后夏竹阴繁。zhōng shí shān guǒ shú,hòu xià zhú yīn fán。
此去逢何日,峨嵋晓复昏。cǐ qù féng hé rì,é méi xiǎo fù hūn。

送姚杭州

贾岛

白云峰下城,日夕白云生。bái yún fēng xià chéng,rì xī bái yún shēng。
人老江波钓,田侵海树耕。rén lǎo jiāng bō diào,tián qīn hǎi shù gēng。
吴山钟入越,莲叶吹摇旌。wú shān zhōng rù yuè,lián yè chuī yáo jīng。
诗异石门思,涛来向越迎。shī yì shí mén sī,tāo lái xiàng yuè yíng。

夜集田卿宅

贾岛

朗咏高斋下,如将古调弹。lǎng yǒng gāo zhāi xià,rú jiāng gǔ diào dàn。
翻鸿向桂水,来雪渡桑干。fān hóng xiàng guì shuǐ,lái xuě dù sāng gàn。
滴滴玉漏曙,翛翛竹籁残。dī dī yù lòu shǔ,xiāo xiāo zhú lài cán。
曩年曾宿此,亦值五陵寒。nǎng nián céng sù cǐ,yì zhí wǔ líng hán。

寄山友

贾岛

此时气萧飒,琴院可应关。cǐ shí qì xiāo sà,qín yuàn kě yīng guān。
鹤似君无事,风吹雨遍山。hè shì jūn wú shì,fēng chuī yǔ biàn shān。
松生青石上,泉落白云间。sōng shēng qīng shí shàng,quán luò bái yún jiān。
有径连高顶,心期相与还。yǒu jìng lián gāo dǐng,xīn qī xiāng yǔ hái。

酬厉玄

贾岛

我来从北鄙,子省涉西陵。wǒ lái cóng běi bǐ,zi shěng shè xī líng。
白发初相识,秋山拟共登。bái fā chū xiāng shí,qiū shān nǐ gòng dēng。
邻居帝城雨,会宿御沟冰。lín jū dì chéng yǔ,huì sù yù gōu bīng。
未报见贻作,耿然中夜兴。wèi bào jiàn yí zuò,gěng rán zhōng yè xīng。

送刘式洛中觐省

贾岛

晴峰三十六,侍立上春台。qíng fēng sān shí liù,shì lì shàng chūn tái。
同宿别离恨,共看星月回。tóng sù bié lí hèn,gòng kàn xīng yuè huí。
野莺临苑语,河棹历江来。yě yīng lín yuàn yǔ,hé zhào lì jiāng lái。
便寄相思札,缄封花下开。biàn jì xiāng sī zhá,jiān fēng huā xià kāi。

送空公往金州

贾岛

七百里山水,手中楖栗粗。qī bǎi lǐ shān shuǐ,shǒu zhōng zhì lì cū。
松生师坐石,潭涤祖传盂。sōng shēng shī zuò shí,tán dí zǔ chuán yú。
长拟老岳峤,又闻思海湖。zhǎng nǐ lǎo yuè jiào,yòu wén sī hǎi hú。
惠能同俗姓,不是岭南卢。huì néng tóng sú xìng,bù shì lǐng nán lú。

赠绍明上人

贾岛

未住青云室,中秋独往年。wèi zhù qīng yún shì,zhōng qiū dú wǎng nián。
上方嵩若寺,下视雨和烟。shàng fāng sōng ruò sì,xià shì yǔ hé yān。
祖岂无言去,心因断臂传。zǔ qǐ wú yán qù,xīn yīn duàn bì chuán。
不知能已后,更有几灯然。bù zhī néng yǐ hòu,gèng yǒu jǐ dēng rán。

赠弘泉上人

贾岛

洗足下蓝岭,古师精进同。xǐ zú xià lán lǐng,gǔ shī jīng jìn tóng。
心知溪卉长,居此玉林空。xīn zhī xī huì zhǎng,jū cǐ yù lín kōng。
西殿宵灯磬,东林曙雨风。xī diàn xiāo dēng qìng,dōng lín shǔ yǔ fēng。
旧峰邻太白,石座雨苔蒙。jiù fēng lín tài bái,shí zuò yǔ tái méng。

送宣皎上人游太白

贾岛

剃发鬓无雪,去年三十三。tì fā bìn wú xuě,qù nián sān shí sān。
山过春草寺,磬度落花潭。shān guò chūn cǎo sì,qìng dù luò huā tán。
得句才邻约,论宗意在南。dé jù cái lín yuē,lùn zōng yì zài nán。
峰灵疑懒下,苍翠太虚参。fēng líng yí lǎn xià,cāng cuì tài xū cān。

病起

贾岛

高丘归未得,空自责迟回。gāo qiū guī wèi dé,kōng zì zé chí huí。
身事岂能遂,兰花又已开。shēn shì qǐ néng suì,lán huā yòu yǐ kāi。
病令新作少,雨阻故人来。bìng lìng xīn zuò shǎo,yǔ zǔ gù rén lái。
灯下南华卷,袪愁当酒杯。dēng xià nán huá juǎn,qū chóu dāng jiǔ bēi。